Chương 6

"Cô, cô cái thứ độc mồm độc miệng lòng dạ hung ác, thằng cả! Thằng cả, mày chết rồi hả? Mày xem nó mắng mấy đứa em mày thế nào kìa?" Triệu Quế Phân bị tức đến đỏ mặt lên, chỉ vào Vương Thanh Hòa rống lên.

"Đúng thế, chị dâu cả, lời này của chị quá đáng rồi đó, sao lại trù cả nhà chết hết hả?" Cô con dâu thứ hai của nhà họ Vương đang rửa rau ở một bên không vui hát đệm.

"A! Sao là tôi trù cả nhà chết hết chứ? Là mẹ chồng tôi trông cậy vào anh cả mấy người một người làm việc, tôi còn nghĩ mấy người khác đã chết hết rồi thôi. Nếu bọn họ không chết, vậy việc này càng không tới phiên một mình chồng tôi làm.

Chú Trương đã nói, tôi phải tĩnh dưỡng nhiều tháng, bằng không về sau không chừng sẽ đổ bệnh đó.

Chồng tôi làm việc giúp tôi không phải là chuyện bình thường sao?

Làm sao? Các người còn muốn ép tôi chết à?"

Bạch Tú Tú lặng lẽ đảo qua bọn họ, không chút lưu tình mà trào phúng.

Cô em dâu thứ hai này của cô là một người biết quan sát thời thế, đời trước vợ chú hai theo bước chân của Chu Kiều Kiều, cuộc sống hạnh phúc thuận lợi, hai đứa con gái gả cho người trong sạch, về sau sinh con trai cũng đi theo cả nhà chú năm ăn ngon uống sướиɠ.

Cô ta chuyên giúp đỡ Chu Kiều Kiều làm những việc không thể lộ ra ngoài, có thể nói Chu Kiều Kiều đến cuối cùng mang dáng vẻ trong sạch đều là nhờ vào ném hết chuyện xấu cho em dâu thứ hai Lưu Tiểu Nga làm!

Đời trước cô chướng mắt mặt mũi của Vương Gia Thụy, lời không thích nghe cũng đều đanh mặt không quan tâm, người khác nói cái gì, cô nghe xong liền thôi.

Nghĩ đến chỉ cần cô bảo vệ tốt bản thân mình, vậy sẽ không có chuyện gì. Kết quả chính là một kẻ pháo hôi xui xẻo.

Dù sao mặc kệ cô có mở miệng hay không đều là pháo hôi ác độc, vậy không mở miệng nói thì còn chờ cái gì?

Bắt đầu từ hôm nay, đừng hòng bắt cô giữ mặt mũi cho cái nhà này! Nhất là Chu Kiều Kiều!

Mấy chục năm làm hồn ma kia của cô cũng không phải uổng phí!

Số mạng cẩm lý kia của em dâu năm cũng là có bí quyết, nếu như hại người không được thì cô ta sẽ xui xẻo mấy ngày.

Với lại, chỉ cần em dâu năm có thể có được một chút chỗ tốt thì số mạng tà môn kia của cô ta sẽ phán định vì là tốt cho cô ta.

Ví dụ cô đem đồ vật lai lịch không rõ cho em dâu năm, mặc kệ sau này thứ này có bao nhiêu phiền phức, lúc ấy cô sẽ được phán định là người tốt. Cũng sẽ không gặp xui xẻo!

Về phần phiền phức sau này thì đó chính là vấn đề của em dâu năm cùng những người khác!

Cho nên, quy tắc của vận mệnh này nó là chết. Nhưng đầu óc của con người là vật sống nha!

Đây là điều sau khi chồng cô đấu với bọn họ đến cuối cùng mới phát hiện ra.

Đáng tiếc phát hiện quá muộn.

Nếu không nói lời nào thì vô dụng, vậy cô dứt khoát liền nhiều lời một chút. Dù sao thế nào cũng phải đắc tội bọn họ, cô cứ kiếm chút chỗ tốt cũng được!

"Nghe đi! Các người nghe thử đi! Phản, thật sự là phản rồi!" Triệu Quế Phân bị vợ con trai cả chọc tức đến không có lý trí.

Đầu óc ong ong, bình thường vợ con trai cả cứ trơ mặt ra như chết, không thích nói chuyện. Hôm nay cũng không biết ăn trúng cái gì, mở miệng ra một cái là muốn chọc người ta tức chết.

Vợ Vương lão nhị cũng rất khϊếp sợ, chị dâu cả hẳn là bị đυ.ng đầu vào đâu rồi đúng không?

"Mẹ, ăn cơm, có chuyện gì chúng ta để nói sau đi?" Trong phòng, Chu Kiều Kiều nghe phía ngoài cãi lộn, cảm thấy chuyện này không thể tiếp diễn được nữa.

Bằng không sẽ ầm ĩ đến cả thôn đều biết, thế thì mất mặt biết bao chứ?

Lại nói, chị dâu cả không thích làm việc, người mất mặt chính là cô. Chỉ cần người ngoài đều biết, sau này chị dâu cả vì thanh danh, sẽ ra ruộng làm việc mà.

"Ăn cơm cái gì? Tức muốn chết rồi!" Triệu Quế Phân tức muốn bốc khói đầu.

Bạch Tú Tú nghe xong, lập tức liền vui vẻ: "Mẹ, mẹ thấy tôi thì không ăn được cơm à? Vậy thì dễ rồi, Thanh Hòa, anh đi bưng phần của anh và em về phòng mình đi, mẹ nhìn chúng ta ăn không trôi, vừa vặn em cũng đang đau đầu, chúng ta trở về phòng ăn."