Chương 3

Vì sao cô đi báo cáo em dâu năm đầu cơ trục lợi? Đó là bởi vì em dâu năm muốn vụиɠ ŧяộʍ buôn bán ở chợ đen, không có đủ tiền! Khuyến khích mẹ chồng Triệu Quế Phân tìm cô vay tiền nhưng bị từ chối, trong lòng hận cô.

Quay đầu liền xúi giục người què, suýt chút nữa bắt cóc hai bảo bối của cô!

Cô báo cáo Chu Kiều Kiều đầu cơ trục lợi đã là nhẹ rồi! Nếu không phải đột nhiên rơi xuống nước mà chết thì cô nhất định sẽ ăn miếng trả miếng!

Về phần chanh chua, bình thường cô trừ ăn cơm ra, trên cơ bản cũng không có liên quan gì đến cả nhà họ Vương!

Ngược lại là mẹ chồng tốt của cô Triệu Quế Phân, không có chuyện gì là muốn lấy tiền trong tay cô, chiếm hời của cô!

Cha cô qua đời từ sớm, mẹ nuôi cô và chị gái lớn lên, chị gái gả cho một người đàn ông có tiền đồ, bây giờ đã đi theo chồng chị ấy tòng quân rồi.

Hồi trước mẹ là nha đầu hầu hạ tiểu thư nhà giàu có, tiểu thư nhà kia là người tốt, thời gian trước cho bà ấy không ít đồ tốt giấu bên người.

Lúc cô và chị gái lấy chồng đều có một phần đồ cưới hậu hĩnh!

Cô mới gả tới, người mẹ chồng này của cô đã để mắt đến đồ cưới của cô rồi!

Không có chuyện gì là châm ngòi vài câu, khó chịu quái gỡ!

Về phần làm việc, đúng là cô không biết làm việc, nhưng chồng cô - Vương Thanh Hòa làm giúp cô nha, trong nhà này việc to việc nhỏ, vợ chồng hai người bọn họ là làm nhiều nhất.



Nếu nói là con lừa của đội sản xuất thì cũng không quá đáng!

Làm sao đến cái màn hình rách này, liền thành cô chanh chua, vừa ngu vừa xấu, chồng cô còn lòng dạ độc ác cơ chứ?

Bạch Tú Tú không hiểu! Lại vô cùng hoài nghi!

Nhưng mà... Làm hồn ma, sau khi chết không được đầu thai, ngược lại chỉ có thể tung bay ở bên người chồng cô.

Sau đó, cô liền thấy tất cả những gì trong sách miêu tả, từng việc từng việc trở thành sự thật.

Người chồng bình thường im như hũ nút của cô thật sự như bị điên, đối nghịch với cả nhà này.

Cô nhìn anh thận trọng từng bước, nhìn anh một đường không may, một đường bò lên trên. Đôi mắt bình thường luôn trong trẻo sau khi cô chết lại trở nên càng ngày càng âm trầm kinh khủng, nhìn hai đứa con của cô và anh bởi vì sự lơ là của anh mà tất cả đều phát triển sai lệch.

Cô hận không thể biến thành thực thể, sau đó bóp lấy cổ của anh, bảo anh tỉnh táo một chút!

Cuối cùng, tất cả đều dựa theo quỹ tích của quyển sách kia, chồng cô chết rồi, con cái của cô không có đứa nào có tiền đồ! Học toàn thói hư tật xấu.

Lại sau đó, cô liền trọng sinh.

Trong trí nhớ, lúc này là ngày thứ hai em dâu năm của cô vừa gả tới thì phải?



Bạch Tú Tú nhìn chồng mình, Vương Thanh Hòa là con cả nhà họ Vương, khi cô còn sống, người đàn ông này không có ưu điểm gì đặc biệt, ưu điểm lớn nhất chính là đẹp trai! So với trong làng, không, so với con gái cả huyện này thì cũng đẹp hơn đấy!

Nhưng mà chớ nhìn anh lớn lên khôn khéo lại có khuôn mặt dễ nhìn, bình thường cứ im im như hũ nút vậy.

Không thích nói chuyện!

Mặc kệ việc lớn việc nhỏ trong nhà, anh luôn luôn im im không nói một lời!

Mẹ chồng cô Triệu Quế Phân là người bất công, thương con trai út hơn. Cái công việc bẩn thỉu cực nhọc gì cũng ném cho chồng cô.

Nhưng mà những này việc anh đều không cho cô đυ.ng tay vào.

Mà anh còn có một cái ưu điểm khác, đại khái chính là nghe lời cô! Mặc kệ cô muốn cái gì, anh luôn có thể suy nghĩ biện pháp. Cô bảo anh làm gì, anh cũng chưa từng có nửa chữ lời oán giận.

Khi cô còn sống, trong miệng người đàn ông này không nhảy ra được mấy chữ, cho nên, đến ngày chết cô cũng không biết, người đàn ông này yêu cô đến phát điên.

Người ở niên đại này, không chú trọng cái gì mà yêu hay không yêu, vẫn là những năm cô làm hồn ma, học được từ những thanh niên đời sau!

Vương Thanh Hòa thấy vợ cứ cổ quái nhìn mình chằm chằm như vậy, cũng không động đậy. Lo lắng nhíu mày, thử uống một hớp nước, ngồi ở mép giường kiên nhẫn dỗ cô: "Anh đã thổi qua cho em rồi, không nóng. Em mau uống vài hớp đi, chú Trương nói em bị cảm nắng.

Không phải đã nói rồi sao? Chuyện của em cứ để anh làm, sao em lại để mình mệt mỏi?"