Chương 13: Mạch nước ngầm
Tốc độ của Tạ Diễn cực nhanh, bay người mấy cái liền thoát khỏi vòng vây.
Thoát khỏi vòng vây, Tạ Diễn nhanh chóng trốn vào đám đông, sau khi chuyển người ngoặt qua mấy con hẻm nhỏ mới thả chậm bước chân. Tốc độ của hắn như thương ưng, khi bộc phát đến cực hạn, những người bình thường căn bản không đuổi kịp, trong khi hai vị cung phụng triều đình, còn chưa kịp xuống xe Tạ Diễn đã chạy thoát, tất nhiên không thể đuổi kịp.
Thu liễm khí tức, thân thể Tạ Diễn nhanh chóng thay đổi, xương cốt trên người phát ra âm thanh " đùng đùng", khi ra khỏi con hẻm nhỏ, cả người hắn đã cao nửa xích, khuôn mặt trở nên cực kỳ hung ác. Dịch kinh đoán cốt, là khi Tạ Diễn chín tuổi được Sư Phong Niên truyền thụ cho, luyện tập nhiều năm trình độ đã đến xuất thần nhập hóa, trừ phi gặp phải cao thủ truy tung khí tức, nếu không thì người tầm thường dù hắn đứng trước mặt cũng không thể nhận ra.
"Trước tiên đến phủ đệ của lão sư."
Mục đích chính của lần hồi kinh này chính là gặp Sư Phong Niên, hỏi thăm hắn về vấn đề công pháp.
Sau khi nghịch chuyển sẽ biến thành công pháp tu chân. Bí mật này khiến cho Tạ Diễn phát hiện người dạy bảo hắn vài chục năm nay - Huyết Kiếm Khách trở nên thần bí, trên người nhiều hơn một tấm khăn che mặt bí ẩn, khiến cho hắn bắt đầu hoài nghi thân phận chân thật của Sư Phong Niên.
Thay đổi một bộ y phục thuận tay lấy được trong phòng, Tạ Diễn nhanh chóng lao đến phương hướng trong trí nhớ...
Phía nam kinh thành có một tòa phủ đệ hoa lệ.
Tòa phủ đệ này có tường đỏ ngói xanh, thủ vệ sâm nghiêm, dân chúng tầm thường khi đi ngang qua đều vô ý thức cúi đầu nhanh chóng đi qua, không người nào dám ở chỗ này lớn tiếng, ồn ào, bởi vì đây là phủ đệ của Tam hoàng tử. Hoàng đế Đại Yến Đạo Khôn có tám người con, tám hoàng tử chia làm hai phe phái lớn, một trong số đó là Thái tử, mà phái còn lại là Tam hoàng tử.
Mẹ đẻ Tam hoàng tử là Hoa quý phi, cậu là Quốc cữu đương triều, tay cầm trọng binh, quyền thế rất lớn. Nếu chỉ như vậy thì vẫn chưa đủ để Tam hoàng tử có thể uy hϊếp được địa vị của Thái tử, chân chính khiến cho Tam hoàng tử quật khởi chính là lão sư của hắn - Thái sư đương triều - là một Tu Tiên giả thoái ẩn. Cũng chính vì sự tồn tại của Thái sư mới khiến cho quyền lợi Tam hoàng tử kịch liệt bành trướng đạt đến mức độ có thể chống lại Thái tử. Có thể thấy được địa vị của tu tiên giả trong hoàng thất Đại Yến cao nhường nào.
"Kết quả thế nào?"
Trong căn phòng hoa lễ, một gã thanh niên tuấn nhã, mặc Kim biên ngọc bào (ngọc bào viền vàng) lạnh nhạt hỏi.
"Đã hoàn thành!"
Chỉ nghe 'Bành' một tiếng, một cái đầu lâu máu chảy đầm đìa lăn xuống, miếng vải màu đen bọc lấy đầu lâu rơi xuống mặt đất, bên trong lộ ra một khuôn mặt chết không nhắm mắt. Nếu Tạ Diễn ở đây thì có thể nhận ra, đầu lâu này chính là đại ca hắn, gã phản bội chạy trốn đến quý tộc Đại Mông.
"Tạ Trọng Thành... ha ha, ngươi cho rằng có Đại Mông che chở thì có thể an toàn? Không ngờ ngươi cũng có ngày hôm nay."
Tam hoàng tử liếc nhìn đầu lâu chảy máu đầm đìa, cười lạnh lùng.
"Nghe nói còn có mấy con cá lọt lưới, ngươi nhớ phái người xử lí bọn chúng, ta không muốn nhìn thấy một người nào của Tạ gia nữa."
"Vâng!"
Hắc y nhân khom người lĩnh mệnh, lập tức nhún người phi thân biến mất.
Tam hoàng tử thấy thế cũng không nói nhiều, lấy ra một phong thư trong người, đặt lên ánh nến bên cạnh đốt, ngọn lửa màu đỏ nhanh chóng đốt bức thư thành tro bụi, mãi đến khi ngọn lửa lan tới đầu ngón tay hắn mới phục hồi tinh thần, nhìn tro tàn của bức thư, Tam hoàng tử thấp giọng nói.
"Lão Tam của Tạ gia xử lý thế nào?"
"Tạ Thiên Hòa?"
Một bóng đen từ trong vách tường sau lưng đi ra, vóc dáng thướt tha, thì ra là một nữ tử. Tạ Thiên Hòa trong miệng bọn hắn chính là tam ca của Tạ Diễn, cũng là một trong ba người Tạ gia may mắn trốn thoát trong kiếp nạn lần này, nghe nói hắn được tiên nhân thu làm đồ đệ, ngay cả cung phụng hoàng thất cũng bị sư tôn của hắn làm kinh sợ rút lui.
"Liên quan đến tiên nhân không phải việc mà chúng ta có thể xử lý." Nữ tử bình tĩnh nói, nghe ngữ khí của nàng giống như ngang hàng với Tam hoàng tử.
"Xóa tên của hắn trong bảng danh sách Tạ gia"
Tam hoàng tử gật đầu, tuy hắn bá đạo nhưng cũng không ngốc, cũng hiểu được loại hoàng tử thế tục như hắn chẳng là gì so với tu tiên giả.
"Trừ hắn ra, ta muốn cả Tạ gia gà chó không lưu! Còn nữa, phải tận lực làm chuyện này ác một chút, mượn chuyện này cảnh báo cho mấy lão gia hỏa trong kinh thành, để cho bọn hắn hiểu Thái tử không là cái gì, chỉ cần ta muốn, lấy đầu Thái tử lúc nào cũng được!"
"Cứ như vậy đi." Nữ tử nhận lời, chuẩn bị rời đi.
"Ta nghe nói, lão Thất của Tạ gia, tên gọi là...tên đó cũng trốn thoát rồi? Với thủ đoạn của Thiên Minh các các ngươi, không đến nỗi không xử lý được hắn chứ?" Ánh mắt Tam hoàng tử nhìn thẳng vào nữ tử.
Nữ tử nghe vậy dừng bước, vô ý thức cau mày lại.
"Không nên xem thường hắn, Tạ Diễn so với Tạ Thiên Hòa còn phiền toái hơn!"
Lưu lại một câu nói, thân ảnh nữ tử nhanh chóng biến mất trong bóng tối.
"Còn phiền toái hơn Tạ Thiên Hòa? Ha ha."
Tam hoàng tử lạnh lùng cười, không nói gì nữa.
Nhìn thân ảnh nữ tử biến mất trong bóng tối một lúc, Tam hoàng tử mới thu hồi ánh mắt, đối vói bóng tối sau lưng phân phó.
"Bao vây phủ đệ Sư Phong Niên, gϊếŧ chết bất cứ ai ra vào, nếu gặp được dư nghiệt của Tạ gia, đem hắn bắt lại, ta muốn sống!"
"Vâng!"
Trong bóng tối truyền lại một thanh âm khàn khàn.
"Đợi đã, để cho ảnh tử đi, ngay cả Ngô đại sư cũng bị hắn gϊếŧ chết, chắc chắn đã nắm giữ pháp thuật rồi."
"Để cho ảnh tử đi, có phải hay không có chút..."
Thanh âm khàn khàn trong bóng tối hơi do dự.
"Đối phó với địch nhân phải dùng hết sức, huống hồ, ta đối rất có hứng thú đối với tên phiền toái này của Tạ gia, rất muốn biết hắn làm sao học được pháp thuật. Có thể nói, ta muốn bổ đầu hắn ra, nhìn xem thân thể hắn cấu tạo thế nào, có chỗ nào khác ta." Thanh âm của Tam hoàng tử trở nên cực kỳ tà ác.
Với địa vị của Tam hoàng tử, tất nhiên đã sớm tiếp xúc qua thần thông, pháp thuật, nhưng đáng tiếc, cho đến bây giờ hắn không thể thành công. Chính vì chuyện này khiến Tam hoàng tử trở nên cực kỳ tàn nhẫn, những năm gần đây hắn làm không ít thí nghiệm, trong số cung phụng của triều đình có vài người bị hắn cắt thành mảnh nhỏ, đến nay mới thôi, những thi thể kia vẫn còn được bảo quản trong vương phủ của hắn.
Nghĩ đến hành vi của Tam hoàng tử, thanh âm trong bóng tối trầm mặc một lúc, đáp lại.
"Vâng!"
...
"Ngươi! Đang làm gì."
Đợi đến khi Tạ Diễn đi vào phủ đệ của Sư Phong Niên, mới phát hiện phủ đệ Sự Phong Niên đã bị niêm phong, xung quanh có rất nhiều cao thủ triều đình, đặc biệt là lão thái giám tóc trắng đang uống trà trên xe ngựa cuối cùng, từ trên người lão, Tạ Diễn cảm nhận được chấn động pháp lực một cách rõ ràng.
"Không ngờ ngay cả chỗ này cũng bị bọn hắn bao vây, không biết lão sư thế nào."
Tạ Diễn ẩn nấp ở góc tường, với thực lực hiện tại của hắn, toàn lực che dấu hơi thở rất khó bị người khác phát hiện, dù là lão thái giám cũng phát giác không được. Nhưng qua chuyện này để cho hắn hiểu được, việc tạo phản của Tạ lão Hầu gia không đơn giản như biểu hiện bên ngoài, những thứ ẩn dấu trong chính trị cất dấu nhiều thứ so với những gì nhìn thấy bên ngoài, rất có thể liên quan đến nhiều phe phái. Về việc tạo phản, có lẽ chỉ là thí tốt, chỉ cần người phía trên muốn, náo loạn như thế có thể nói thành tạo phản, trong chuyện này liên quan đến rất nhiều thứ, Tạ Diễn không muốn đi quản cũng chẳng muốn quản, hắn theo đuổi khác với đám người kia, cầu tiên vấn đạo, trường sinh bất tử mới là thứ hắn theo đuổi.
"Chỉ có thể đợi đến ban đêm."
Tạ Diễn ẩn nấp ở góc tường, nhìn ánh mặt trời dần lặn xuống phía tây, lặng tiếng nói.
Thời gian trôi qua, rất nhanh, màn đêm buông xuống.
Quan sát nửa ngày, Tạ Diễn dễ dàng tìm được yếu điểm của thủ vệ, dựa vào chân nguyên lực ẩn nấp, hắn lặng yên, không một tiếng độn lẻn vào trong phủ đệ.
Trong phủ, không có một bóng người.
Sau khi đi vào, Tạ Diễn mới phát hiện, đồ vật trong phủ hầu hết bị người lấy sạch, hiển nhiên trước khi hắn đến nơi này đã bị điều tra qua. Mất nửa nén hương, Tạ Diễn tìm hết tất cả các phòng trong phủ nhưng không phát hiện bất cứ manh mối gì.
"Không có dấu vết đánh nhau, xem ra trước khi người của triều đình đến lão sư đã đi."