Chương 1

Kỳ Đồng thích Cố Nghi.

Có người mình thích là chuyện tốt, nhưng chuyện xấu thì xấu ở chỗ Cố Nghi chính là chị dâu của cô, còn là người vợ góa phụ của anh trai ruột Kỳ Liên của cô.

Kỳ Liên qua đời khi Kỳ Đồng học lớp sáu, hiện giờ cô đã học lớp 10.

Mấy năm nay tập đoàn nhà họ Kỳ đều dựa vào Cố Nghi mới có thể tiếp tục phát triển, trong lúc họ hàng đều phản đối, cổ đông đấu đá với nhau, cô ấy cũng đều đứng ra gánh vác, năm nay vừa được bầu chọn là một trong mười người phụ nữ có tài năng và xuất sắc trong giới kinh doanh toàn quốc.

Mà... Cố Nghi xinh đẹp đến khiến người ta cảm thấy sợ, một vẻ đẹp tựa như thần tiên đã rời xa cõi trần, dáng người thon thả tựa như siêu mẫu, đôi chân dài tới nách, eo nhỏ nhắn như kiến, có lồi có lõm, được bao nhiêu nam nữ tôn sùng là nữ thần...

Năm lớp năm tiểu học, lần đầu tiên cô bé Kỳ Đồng nhìn thấy Cố Nghi còn tưởng rằng đối phương là ngôi sao điện ảnh, suýt chút nữa đã đi xin chữ ký của cô ấy.

Mà khi cơ thể mê người của Cố Nghi lộ ra trước mặt cô, cây thịt rồng mềm mại giữa hai chân của cô lần đầu tiên cương cứng, nó ngóc đầu thẳng đứng lên cao, khiến cho chiếc váy liền áo màu hồng nhạt của cô nhô lên.

Cô bé Kỳ Đồng bị côn ŧᏂịŧ cứng rắn giữa hai chân của mình dọa đến sợ hãi khóc nức nở, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng xoay người đi, đêm đó lập tức mơ thấy mộng xuân, côn ŧᏂịŧ màu bột phấn phun tương dịch dính đầy ga giường...

Cô sợ hãi đến mức phải giấu chăn đi, sợ bị Cố Nghi phát hiện.

Sau đó, hàng đêm cô cứ mãi mơ thấy bản thân mây mưa tới mức sắp thành bão tố với Cố Nghi, trong lòng nảy sinh tình cảm cấm kỵ với người chị dâu của mình.

Kỳ Đồng vô cùng chán ghét bản thân trở thành như vậy. Thích chị dâu của mình, hơn nữa còn dùng quần áo của chị dâu để thủ da^ʍ... Cô ấy đúng là một đứa con gái quá biếи ŧɦái.

Bắt đầu từ mùng ba, Kỳ Đồng đã học được cách kìm nén du͙© vọиɠ của mình, cố ý rời xa Cố Nghi. Nhưng mặt khác, côn ŧᏂịŧ ngày càng phát dục trở nên tráng kiện hơn hẳn, cùng với sự yêu thích của cô đối với Cố Nghi đã khiến cho cô bởi vì du͙© vọиɠ mà sắp phát điên lên.

Tránh đi, cô chỉ có thể tránh xa Cố Nghi. Hôm nay ở trong phòng khách, Kỳ Đồng nói bóng nói gió hỏi Cố Nghi.

“Chị dâu, chị có nghĩ tới việc tái giá hay không?"

Lúc đó Cố Nghi đang mặc trên người một bộ âu phục màu lam sẫm, mái tóc dài búi lên có vẻ tao nhã và tài giỏi, cô ấy đang cúi đầu lật văn kiện trong tay, đầu cũng không ngẩng lên và đáp lại lời cô:" Không có, chị đã đồng ý với anh trai của em là sẽ chăm sóc cho em thật tốt."

"Vậy sau khi em lớn lên thì sao?" Kỳ Đồng tham lam nhìn cặp lông mi thon dài của Cố Nghi, đôi môi đỏ mọng óng ánh, trong lòng lại ấp ủ tình cảm nóng rực.

Cô rất muốn Cố Nghi nhìn cô, chú ý tới cô, nhưng lại sợ Cố Nghi phát hiện ra được tình yêu bị giấu trong đôi mắt mình.

“Chờ em có gia đình, có sự nghiệp." Cố Nghi nhanh chóng ký văn kiện, tiếp tục trả lời.

Có gia đình, có sự nghiệp... Kỳ Đồng nhai đi nhai lại mấy chữ này trong miệng, trong lòng cảm thấy cay đắng, cô không muốn có gia đình khác, cũng không muốn có sự nghiệp, cô chỉ muốn ở bên cạnh Cố Nghi.

Tầm mắt Kỳ Đồng quét đến bộ ngực sữa nhô lên bên trong áo sơ mi trắng của Cố Nghi, dưới động tác của Cố Nghi, bộ ngực trắng nõn xinh đẹp ấy từ trong cúc áo lộ ra đường cong tròn trịa và no đủ, chúng xinh đẹp đến mức khiến cho hô hấp của Kỳ Đồng trì trệ, du͙© vọиɠ cuồn cuộn từ trong bụng dâng lên ngập trời.