Hắn quay người lại nhìn về phía người ở cửa: "Tứ tỷ, tỷ lớn tiếng như vậy làm ta sợ muốn chết!"
Tứ công chúa trừng mắt liếc nhìn mấy người.
Nàng ấy vừa nãy từ xa đã nhìn thấy Dận Đường dẫn theo Tiểu Thập, Thập Tam và Thập Tứ lén lút đi về phía tân phòng, không cần đoán cũng biết mấy người này muốn quấy rối.
Dận Đường quả thật có chút sợ vị tứ tỷ đanh đá này, nhưng hắn lại nhìn về phía An Thanh, đáy mắt xẹt qua một tia không cam lòng.
Hắn thật sự rất muốn nhìn xem Ngũ tẩu này có phải giống như lời đồn hay không.
Mắt thấy chỉ còn thiếu một bước nữa thôi...
Tứ công chúa "Hừ" một tiếng, chống nạnh đi tới, đừng tưởng rằng nàng ấy không biết tính toán trong lòng đám tiểu tử thối bọn họ.
Tân nương tử còn chưa vén khăn trùm đầu lên, là bọn họ muốn nhìn là có thể nhìn, quả thực hồ nháo, sáng mai phải đề cập chuyện này với di mẫu, Tiểu Cửu cũng quá kỳ cục đi.
"Thất thần làm gì, còn không đi mau, cẩn thận ta đi nói cho Hoàng a mã, nói các ngươi ở trong ngày đại hỉ của Ngũ ca hồ nháo, xem Hoàng a mã có đánh các ngươi hay không."
Dận Đường nhún vai, được rồi, xem cái dạng này của tứ tỷ hắn hôm nay là không đùa được.
Hắn vẫy tay một cái, mấy đứa trẻ trong phòng đều chạy ra như ong vỡ tổ.
Một hồi này, An Thanh cũng yên lặng thăm dò tình huống.
"Tiểu Cửu" hẳn là Cửu a ca Dận Đường, đệ đệ cùng mẫu thân của Dận Kỳ, mẫu phi của hai người là Nghi phi, một trong tứ phi Huệ Nghi Đức Vinh, cũng là mẹ chồng danh chính ngôn thuận của nàng.
Tứ tỷ trong miệng Tiểu Cửu chính là Tứ công chúa của Khang Hi.
Từ sau khi tứ hôn, trong cung liền đưa cô cô giáo dưỡng tới, nửa năm qua, An Thanh vẫn luôn đi theo giáo dưỡng cô cô học quy củ, đối với tình huống các chủ tử ©υиɠ đình trong cung ngược lại cũng không tính xa lạ.
Mẹ đẻ của Tứ công chúa là Quách quý nhân, Quách quý nhân lại là tỷ tỷ ruột thịt của Nghi phi, ở trong hậu cung của Khang Hi, hai tỷ muội đồng thời vào cung cũng không phải chuyện gì đáng ngạc nhiên.
"Tứ công chúa, ngươi còn ở đây không?" Một lúc lâu sau không nghe thấy động tĩnh, An Thanh không chắc chắn hỏi.
"Ngũ tẩu, ta ở đây."
Tứ công chúa tiện tay đóng cửa phòng lại, xoay người đi đến trước mặt An Thanh: "Ngũ tẩu gọi ta Mạc Nhã Lý là được, Ngũ ca bị bọn đại ca kéo uống rượu rồi, di mẫu bảo ta đến bồi tẩu."
Giọng nói thanh thúy vui vẻ của tiểu cô nương vang lên ở bên tai, An Thanh cười cười: "Làm phiền Tứ muội muội."
Tứ công chúa khoát tay áo, nhưng nghĩ đến An Thanh không nhìn thấy, lập tức trả lời một câu: "Ngũ tẩu quá khách khí, cũng không phải chuyện gì lớn."
Hai người vốn xa lạ cứ như vậy câu được câu không tán gẫu, có thể nhìn ra, Tứ công chúa có thể sợ xấu hổ, thật sự rất cố gắng tìm đề tài.
An Thanh không có ý để cho tiểu cô nương khó xử, liền không dấu vết thuận theo đề tài nàng ấy cảm thấy hứng thú tán gẫu, cũng coi như trò chuyện với nhau thật vui.
Không biết qua bao lâu, cửa đột nhiên truyền đến một trận tiếng bước chân.
"Ngũ ca, huynh đã trở về." Tứ công chúa kinh ngạc đứng lên, hướng về phía cửa hô.
Dận Kỳ nhìn Tứ muội liền đoán được là mẫu phi hắn an bài, cười khẽ "ừm" một tiếng, đi tới.
Hắn chân trước vừa đi vào, Hỉ ma ma liền dẫn người đi vào, Toàn Phúc lão nhân được chọn ra từ trong các mệnh phụ trong tông thất, bắt đầu nói đủ loại lời cát tường, tiếp theo lại hoàn thành một loạt nghi thức, mọi người mới thối lui ra khỏi tân phòng.
Suốt quá trình An Thanh chỉ cần lẳng lặng ngồi ở bên giường, ngẫu nhiên phối hợp trả lời vài lời cát tường, Dận Kỳ ngồi ở bên cạnh nàng, cách khăn voan đỏ, nàng có thể nhìn thấy mãng bào hoàng tử bên chân.
Trong phòng mới chỉ còn lại có hai người, quá trình kế tiếp cũng chỉ còn lại vén khăn trùm đầu.
Dận Kỳ đứng dậy đi đến trước mặt An Thanh, nhìn chằm chằm khăn trùm đầu đỏ một hồi lâu.
Sau một lúc lâu, hắn dường như đã đưa ra quyết định gì đó, đưa tay nắm lấy một góc lụa đỏ.