Đó chính là Tiểu a ca trong bụng nàng vô cùng khỏe mạnh, hơn nữa nàng rất nghe theo lời An Giai ma ma nói, mỗi ngày đều sẽ đi bộ một chút.
Tháng 5, lễ 1 tuổi của Thất a ca Bảo Thành, Khang Hi gia cũng là biết rõ ràng tình huống của Minh Tâm.
Vì vậy mà trực tiếp kêu nàng nghỉ ngơi ở Cảnh Dương Cung, không cần phải đi, sợ nàng ngồi ngủ ở trong yến hội, nếu vậy thì cũng quá mất mặt.
Chủ yếu là phía trước Khang Hi tự mình đi thăm nàng vài lần, có một lần, nàng cố gắng phấn chấn tinh thần lên, nhưng hiển nhiên đều vô dụng, qua một hồi nàng liền ngủ mất
Còn có một lần, sau khi Vạn tuế gia bắn cung xong đi đến phòng thăm nàng thì thấy nàng buồn ngủ té ngã, đầu va chạm một cái ở trên cửa, trực tiếp sưng đỏ lên.
Kết quả nàng mở mắt ra, xoa xoa đầu, nhìn nhìn đường sau đó trèo lên giường ngủ mất, hô hấp đều đều.
Sau khi xác định không phải giả bộ, mấy người hầu ở bên cạnh đều kinh hồn táng đảm*, còn Khang Hi thì dở khóc dở cười.
(*kinh hồn táng đảm: Sợ hãi đến mức rụng rời, mất hết hồn vía.)
Sau đó vẫn là sai người lấy trứng gà nóng lăn cho nàng, giảm sưng.
Khang Hi còn cười nhạo nàng cứ như là heo vậy, nếu mà ngủ rồi thì cho dù có người cãi lộn ồn ào kế bên cũng đều không tỉnh dậy.
Minh Tâm không phục, phản bác, chẳng lẽ là gấu không phải hình dáng này sao.
Phải chờ mãi đến tháng 6 thì phản ứng trong thời gian mang thai của Minh Tâm mới xem như là đi qua.
Mà lúc này Mã Giai thứ phi cũng đã mang thai được hơn bảy tháng, còn Minh Tâm thì cũng đã hơn năm tháng rưỡi.
Trong mấy tháng này, chiều cao của Minh Tâm đã từ 1 mét năm mười mấy lên tới 1 mét sáu mấy, mặt mày cũng nảy nở chút.
Mà làn da cũng càng tốt hơn, cứ như là trứng gà mới lột vỏ xong vậy, sờ lên vô cùng trơn trượt mịn màng, xúc cảm vô cùng tốt, Khang Hi đặc biệt thích sờ.
Mà Minh Tâm thì sẽ nghiêm trang nhắc nhở hắn, “Ngươi không cần sờ mặt của ta, sẽ ảnh hưởng không tốt.”
Cứ như là tiểu hài tử giả làm người lớn, Khang Hi cứ như vậy mà bị chọc cho bật cười.
Chờ đến sáu tháng rưỡi thì Minh Tâm đã từ trạng thái suy sụp tinh thần trở nên tràn đầy năng lượng.
Nàng luôn muốn đi đây đi đó, mà đi ở bên ngoài thì không an toàn nên nàng liền ở trên đất trống của Cảnh Dương Cung mà đi vòng vòng.
Có khi cung nhân đi theo nàng đều mệt mà nàng vẫn còn chưa có mệt.
Mà lúc này chuyện làm Minh Tâm mong đợi nhất đó chính là đi Vĩnh Thọ Cung thỉnh an, bởi vì Vĩnh Thọ Cung cách Cảnh Dương Cung xa, nàng có thể đi bộ thật nhiều.
Gần đây cái thai của Mã Giai thứ phi rất không ổn, Khang Hi đến thăm nàng, mà láng giềng gần của Chung Túy Cung là Cảnh Dương Cung nên cũng tới nhìn xem Minh Tâm.
Mà tới ba lần thì liền gặp được hai lần nàng như vậy, Khang Hi thấy nàng quả thực là tinh lực tràn đầy nên kêu Nữu phi ban hai cái nữ quan cho nàng.
Kêu nàng học cầm kỳ thư họa, sau đó phát tiết một chút năng lượng quá mức tràn đầy của nàng.
Mà bởi vì Khang Hi uyển chuyển nhắc nhở nàng không cần đi bộ nhiều như vậy.
Minh Tâm rất là ủy khuất, “Chính là buổi tối ta ngủ không được.” Khang Hi gia đành phải lui mà cầu tiếp theo, nhớ tới cách này cho nên một có câu chuyện đó xảy ra.
Mà trong khoảng thời gian này, chỉ cần là Thứ phi nào đến trong cung thăm nào thì đều bị nàng tai họa đến không nhẹ.
Chỉ cần nàng gặp được người thì đều muốn họ đi bộ chung với nàng, cho nên chỉ cần nhìn thấy nàng từ rất xa thì cũng đã tránh đi.
Bởi vì nàng thích rủ người đi bộ cùng, mà người khác thì không dám đẩy nàng ra, lỡ như mà bị thương đến long thai thì chính là tội tru di cửu tộc, không ai có thể gánh vác nổi.
Ngay cả Trương thứ phi đã sinh một nữ cùng mất một nữ cũng không dám đυ.ng mặt nàng, cứ sợ bị nàng bắt gặp được sau đó lôi kéo yêu cầu đi bộ cùng.
Cho nên trong khoảng thời gian này, các cung phi đều vô cùng an phận mà canh giữ trong cung điện của mình.
Mãi đến khi Khang Hi ban hai vị nữ quan cho nàng, giữ nàng lại Cảnh Dương Cung, mà những người khác thì cũng không dám lại tìm đến.
Lúc này cũng đã đến đầu tuần cuối cùng của tháng 6, đúng là ngày 21 tháng 6, thai nhi của Mã Giai thứ phi vẫn là không thể nuôi dưỡng đến đủ tháng, tại ngày này, nàng lâm bồn.