Chương 21: Gặp mặt Cửu a ca (1)

Thẳng cho đến khi không nhìn thấy thân hình của Vạn Phủ, Minh Tâm mới chưa đã thèm mà thu hồi ánh mắt lại, Mã Giai thứ phi cũng là biểu tình giống nhau.

Giọng nói Nạp Lạt thứ phi mang theo hâm mộ, “Mã Giai tỷ tỷ, Na Lạp muội muội vào ngày lễ ngày tết còn có thể gặp Tiểu a ca một lần, Ngũ a ca của ta từ sau khi trăng tròn đến giờ liền chưa từng được gặp mặt.”

“Muội muội càng hâm mộ tỷ tỷ, tuy là nói tỷ tỷ không thường nhìn thấy Ngũ a ca, nhưng cũng là bình bình an an mà trưởng thành.”

Minh Tâm nói chính là thiệt tình thực lòng, nàng còn không biết phải lo lắng đề phòng bao lâu nữa đâu!

Đối với lời của Minh Tâm, Mã Giai thứ phi lại là đồng ý vô cùng, nàng đã mất đi ba người con trai, thấy Bát a ca cũng là bệnh tật, có đôi khi buổi tối nàng ngủ đều sẽ bừng tỉnh dậy.

“Ngũ a ca cũng đã 4 tuổi, chờ đến 6 tuổi, phải đọc sách, nói vậy Vạn tuế gia cũng sẽ đem Ngũ a ca đón về trong cung, nghĩ đến ngươi cũng có thể gặp được.”

Mã Giai thứ phi là hận ở trong cung này không thể có nhiều hài tử lên một chút, miễn cho ánh mắt của người khác cứ đặt ở trên người Bát a ca.

Hài tử nhiều, vậy thì ích lợi khi hại hài tử cũng sẽ không lớn như vậy, vậy thì sẽ không ai mạo nguy hiểm lớn như vậy đi hại hài tử nữa, rốt cuộc mất nhiều hơn được.

“Đúng vậy! Ít nhất Ngũ a ca của ta bình an trưởng thành.” Lời này của Nạp Lạt thứ phi là may mắn rất thiệt tình thực lòng, Nạp Lạt thứ phi cũng điều chỉnh tốt cảm xúc.

“Ta tính toán đi thay quần áo, bọn muội muội cần phải đi cùng nhau?” Mã Giai thứ phi nhìn thời gian không sai biệt lắm, mở miệng mời nói.

“Ta liền không đi.” Nạp Lạt thứ phi lắc đầu, nàng biết, Mã Giai thứ phi cùng Minh Tâm đều không phải là thật sự muốn đi thay quần áo, chỉ là tìm một lý do để đi gặp Tiểu a ca thôi.

“Ta cùng Mã Giai tỷ tỷ cùng đi.” Minh Tâm cười nhạt trả lời, nguyên bản nàng đang tìm cơ hội để rời khỏi, giờ có lý do, Minh Tâm tự nhiên sẽ không buông tay.

Đã nói thay quần áo, Minh Tâm cùng Mã Giai thứ phi đều sẽ không để cho người ta có chuyện nói ra nói vào, giống loại yến hội này, người đến tham gia đều sẽ cầm theo hai bộ quần áo.

Minh Tâm để Thanh Hòa hầu hạ thay đổi một bộ, sau đó liền đi gặp Vạn Phủ, hắn cùng Bát a ca Trường Sinh ở hai phòng kế bên nhau.

Minh Tâm đi vào phòng, Vạn Phủ được bao trong một cái tã lót nhỏ, An Giai ma ma đang ôm hắn, bên cạnh còn đứng hai vị nãi ma ma, hai Đại cung nữ, còn đi theo bốn người Tiểu thái giám.

Lúc Minh Tâm đi đến, tự hồ như Vạn Phủ còn nhớ rõ nàng, vừa nhìn thấy nàng, lập tức trở nên hưng phấn lên, thân mình nhỏ xíu còn khuynh về phía Minh Tâm bên này.

Minh Tâm chạy nhanh nhân lấy hắn, hôn thật mạnh vào cái chăn nhỏ đang bao lấy Vạn Phủ, “Bảo bối nha, ta nhớ ngươi muốn chết.”

Vạn Phủ cười đến thực vui vẻ, tay nhỏ còn muốn đi bắt lấy tóc của Minh Tâm, Minh Tâm nhanh chóng lùi lại.

Ôm hắn ước lượng, “Một tháng không thấy, bảo bối nhi của ngạch nương lại nặng.” Minh Tâm ôm Vạn Phủ ngồi ở trên giường, vươn ngón trỏ đi chọc Vạn Phủ chơi.

Tay nhỏ của Vạn Phủ nắm chặt ngón trỏ Minh Tâm, Minh Tâm rất là ngạc nhiên, “Sức lực của hắn thật đúng là rất lớn!”

An Giai ma ma rất là kiêu ngạo, hài tử khỏe mạnh giống Cửu a ca của cách nàng như vậy, đừng nói là trong hoàng gia, chính là trong nhà người thường cũng không thấy nhiều đâu.

“Đúng vậy! Thân thể của A ca cường tráng, gần đây đang học xoay người.” Không giống Bát a ca, so với Cửu a ca của bọn họ còn lớn hơn bốn tháng, kết quả còn không có nặng bằng Cửu a ca.

Trên mặt Minh Tâm cũng hiển lộ ra tươi cười, “Hắn nếu hiếu động, các ngươi hầu hạ cũng đừng quá câu thúc hắn, chặt không bằng lỏng, nhớ phải có người trông coi hắn.”

“Tiểu chủ yên tâm, nô tỳ đã rõ.” An Giai ma ma đứng đắn nghiêm túc trả lời.

Nàng cùng với Minh Tâm đề là có cùng một ý tưởng, nếu là lý niệm bất đồng, kia nàng mới muốn đau đầu đâu?

“Thân thể Cửu a ca như thế nào?” Minh Tâm nhìn Vạn Phủ, hắn đang nắm tay của Minh Tâm nhét vào trong miệng hắn, Minh Tâm biết, hắn đây là muốn linh tuyền.

Nhưng Minh Tâm không dám cho hắn uống nhiều, rốt cuộc bổ quá mức chính là sẽ biến thành chuyện xấu, cho nên phía trước mỗi lần Minh Tâm cũng chỉ cho hắn uống một chút ít mà thôi.