Lý thứ phi, Vương Giai thứ phi, Hách Xá Lí thứ phi mang theo một ít người ở Tây lục cung, Nạp Lạt thứ phi cùng Mã Giai thứ phi ở Đông lục cung.
“Thói quen thì tốt rồi.” Dịch thứ phi nhìn Minh Tâm lập tức thả lỏng tinh thần, nhàn nhạt mà nói ra một câu.
Trong mắt Minh Tâm mang theo mê mang vô cùng rõ ràng, nàng nên làm như thế nào mới có thể đối mặt những ác ý này?
Nàng có thể cứ chịu đựng được sao? Nàng phải làm quen nó như thế nào?
Từ Vĩnh Thọ Cung đến Cảnh Dương Cung, đi rồi một đường, tuyết lớn cũng rơi một đường, bay lả tả, cực kỳ đồ sộ.
Lúc Minh Tâm còn ở cữ, thời tiết cũng đã lạnh dần, Nữu phi thưởng cho nàng không ít than, ít nhất dùng để vượt qua mùa đông này là không thành vấn đề.
Sinh xong Cửu a ca, thân gia (tài sản) của nàng phong phú không ít, Thái Hoàng Thái Hậu, Hoàng Thái Hậu, Khang Hi, Nữu phi ban thưởng bỏ thêm một đống lớn vào tiểu kim khố của nàng.
Thời gian kế tiếp, Khang Hi cũng không còn có triệu hạnh Minh Tâm, cũng chưa lại bước vào Cảnh Dương Cung, phân lệ của Thứ phi không nhiều lắm, nếu dùng thì cũng chỉ đến tháng hai năm sau, đành phải chính mình nghĩ cách.
Cho nên hầu như Thứ phi của một cung đều tụ họp ở bên nhau dùng chung, mà Cảnh Dương Cung cũng không ngoại lệ.
Cảnh Dương Cung chậm rãi nhạt ra tầm mắt của mọi người, Dịch thứ phi, Thường thứ phi, Minh Tâm ba người ngốc tại cùng nhau, cũng sẽ không nói thêm cái gì, cũng chỉ là lẳng lặng ngồi.
Đa số thời gian Minh Tâm đều là đang ngẩn người, chỉ nhìn chằm chằm bếp lò liền có thể trải qua một ngày.
Cuối năm thường có nhiều việc, hơn nữa tháng ba năm sau là Đồng phi vào cung, Nữu phi vội vàng không cách nào phân thân, cũng thật sự là không có tinh lực để phản ứng đám người Minh Tâm.
Nên đều trực tiếp miễn thỉnh an mùng 1 với 15, Minh Tâm nhưng thật ra rất vui mừng, ngày lạnh như vậy, nàng một chút cũng không muốn bước ra khỏi cửa.
Vào tháng chạp, đúng là mùng 4, ăn xong bữa tối nhưng chưa đến thời gian tắt đèn, ba người Minh Tâm trước sau như một mà tụ cùng nhau, Minh Tâm vẫn đang ngồi ngẩn người như cũ.
“Suy nghĩ cái gì đâu?” Giọng nói của Khang Hi vang lên bên tai Minh, Minh Tâm đột nhiên nghe được âm thanh, bị khϊếp sợ.
“Nô tỳ thỉnh an Vạn tuế gia.” Minh Tâm hành lễ, phát hiện Dịch thứ phi cùng Thường thứ phi đã không còn ở trong phòng, Thanh Chi Thanh Hòa cũng thối lui đến một bên.
Khang Hi lại kéo Minh Tâm vào trong lòng, làm người ngồi vào trên đùi hắn, ở bên tai Minh Tâm nhẹ giọng nói một chữ “Ân”, hơi thở nóng cháy phun ở trên cổ Minh Tâm.
Gương mặt Minh Tâm trở nên đỏ bừng, “Ngồi nhàm chán, nô tỳ phóng không đầu óc, cũng không có suy nghĩ cái gì.”
Nhưng tựa hồ như Khang Hi cũng không nghe thấy gì, tiếp tục động tác của chính mình.
Minh Tâm rất rõ ràng cảm nhận được có thứ gì đang đặt ở phía dưới mông nàng, nàng cũng rất rõ ràng đó là cái gì.
Minh Tâm muốn đứng dậy, nhưng mà Khang Hi không cho phép.
“Nhìn mắt trẫm!” Tiếng nói khàn khàn từ tính, tràn ngập áp lực cùng du͙© vọиɠ, Minh Tâm có chút không rõ nguyên do, nhưng nàng hiểu được nghe lời.
Chuyện triệt Tam phiên có tiến triển, nghi thức sách phong Thái Tử cũng đã không sai biệt lắm chuẩn bị xong, có thời gian rảnh, Khang Hi liền nghĩ đến Cảnh Dương Cung nhìn xem.
Ai mà ngờ vừa đến đây đã nhìn thấy Minh Tâm đang hai mắt vô thần, cũng không biết suy nghĩ đã bay đến đâu rồi.
Bỗng nhiên Khang Hi bế Minh Tâm lên xoay một vòng, Minh Tâm hoảng sợ, theo bản năng nhắm hai mắt lại, ôm Khang Hi càng chặt hơn, tựa hồ làm như vậy là có thể rời xa nguy hiểm.
Thấy người ở trong lòng ngực cứ như là con thỏ vậy, Khang Hi bị lấy lòng, cười ha ha lên.
Lương Cửu Công rất có ánh mắt, thối lui đến cửa, hắn vẫn luôn đi theo bên người Vạn tuế gia, vẫn luôn rất rõ ràng, gần đây Vạn tuế gia vẫn luôn bận rộn, không có thư giãn tốt đâu!
Ngẫm lại động tĩnh hôm nay cũng không thể nào nhỏ được.
Cảm giác được Khang Hi dừng lại, Minh Tâm chậm rãi mở hai mắt đang nhắm chặt ra, giống như con hamster nhỏ mới bị kinh hách, co rúm lại tìm kiếm sự nguy hiểm ở chung quanh.
Minh Tâm vừa nhấc đầu lên, liền nhìn đến Khang Hi sung sướиɠ, trong lòng có chút khó chịu, nhẹ nhàng mà ngồi dậy, gặm nhẹ hầu kết Khang Hi.
Nàng từng nghe người khác nói qua, hầu kết là mạnh đất mẫn cảm nhất của nam nhân, nàng muốn nghiệm chứng một chút.