Chương 10: Cung nữ thị tẩm (2)

Ngay cả được nhìn thấy Vạn tuế gia cũng nhiều hơn nô tỳ, chỉ điểm này thôi, nô tỳ còn không bằng nàng đâu!

Sau này Vạn tuế gia lại ban cho danh phận, vậy thì nơi nào lại có chuyện của nô tỳ nữa!”

Khang Hi làm như tới hứng thú, “Kia, vậy phải làm sao bây giờ đâu?”

Minh Tâm cười cứ như là mèo con trộm ăn vụng được vậy, “Nếu như trước sau bọn nô tỳ phải nhiều thêm một người tỷ muội…

Vậy không bằng hiện tại cứ đưa vào đây đi! Cũng không nên chậm trễ nha.” Vẻ mặt nàng kiểu ta quá thông minh đi! Mau khen ta nhanh nhanh lên.

Khang Hi có chút ngạc nhiên, còn tưởng rằng nàng là cầu chức quan cho người nhà đâu! Hoặc là muốn hứa hẹn không cho người nhập vào hậu cung, không nghĩ tới lại là cái này.

Minh Tâm tự nhiên cũng thấy được hắn ngạc nhiên, mới nói, “Trong cung, có gia thế tốt như Nữu phi nương nương, Lý tỷ tỷ, Hách Xá Lí tỷ tỷ đều là mỹ nhân.

Mà gia thế thấp một chút như nô tỳ, Mã Giai tỷ tỷ, Nạp Lạt tỷ tỷ, Đổng tỷ tỷ cũng đều là vô cùng xinh đẹp.

Mà mỹ nhân thì am hiểu nhất chính là giao tiếp với mỹ nhân, Vạn tuế gia nhưng đất cất giấu, mau đưa đến đây làm bạn với bọn nô tỳ đi!”

Khang Hi nhướng mày “Nói thật!”

Minh Tâm cũng không dám làm yêu, nói, “Tổ phụ của nàng là Tổng quản Thiện Phòng đâu, người đã rời đi rồi nhưng mà còn có ba phần tình nghĩa đâu, huống chi là bếp vẫn còn nóng. (Ý chỉ là người vẫn còn làm, chưa rời đi.)

Là người thì đều sẽ có tư tâm, Tiểu a ca của nô tỳ sắp sinh ra rồi, vẫn là tùy thời đều có thể nhìn thấy nàng tương đối tốt.” Minh Tâm biểu đạt tương đối hàm súc.

Minh Tâm nói thầm, “Hài tử trong cũng đều là nuôi dưỡng như kim tôn ngọc quý, đói bụng là có đồ ăn, bị bệnh là có thái y khám!

Lại không thiếu dược liệu, như thế nào lại khó lớn lên như vậy, này là chuyện như thế nào nha!

Cũng không có thiếu người có tâm lớn nha! Người hướng chỗ cao đi, nước hướng nơi thấp chảy, nếu có thể đi về hướng phía trước, ai lại nguyện ý ở nguyên lai một chỗ.”

Mà câu "hài tử trong cung khó nuôi lớn" này cũng trực tiếp nói đến đáy lòng của Khang Hi.

Đúng vậy! Có khó nuôi lớn như vậy sao? Khang Hi nhịn không được đặt tay lên bụng của Minh Tâm.

Cũng không biết có phải là đứa nhỏ này cảm ứng được hơi thở của phụ thân hắn hay không, mà vẫn luôn tay đấm chân đá ở trong bụng.

Khang Hi tự nhiên là trực quan cảm nhận được, nhịn không được cười, “Hắn cũng thật là hoạt bát.”

Mà Minh Tâm thì lại không tốt như vậy, đau đến trên người đều ứa ra mồ hôi, “Ngươi ngoan ngoãn, chờ đến khi sinh ra rồi Hoàng A Mã sẽ chơi với ngươi.”

Tựa hồ như Tiểu a ca nghe hiểu nên đã chậm rãi an tĩnh lại.

“Được rồi, ngươi bảo dưỡng cho tốt, có thời gian trẫm sẽ tới đây thăm ngươi.” Khang Hi cũng tính toán đi rồi.

Minh Tâm nước mắt lưng tròng nói, “Nô tỳ chờ xem mỹ nhân đâu! Vạn tuế gia cũng đừng quên!”

Khang Hi nhíu nhíu mày, nghiêm trang dạy bảo, “Sau này không được nói như vậy nữa.”

Khang Hi rõ ràng nghĩ sâu hơn Minh Tâm, nếu như để cho nha đầu ngốc này nói bậy nói bạ mà trúng, vậy thì nàng chính là xâm phạm phải lợi ích của một cái quần thể đâu.

Nghĩ như vậy, đôi mắt Khang Hi sắc bén nhìn chằm chằm hướng An Giai thị cùng Thanh Chi, Thanh Hòa đang ở trong phòng hầu hạ.

An Giai ma ma cùng Thanh Chi, Thanh Hòa trực tiếp quỳ trên mặt đất, một chữ cũng không dám nói.

Thấy không khí có chút nghiêm túc, Minh Tâm lôi kéo tay Khang Hi cũng quỳ đến trên mặt đất.

Khang Hi cẩn thận suy tư lời nói của Minh Tâm, hắn tang phụ tang mẫu (mất cha mất mẹ), sau lại không có vợ cả, mà đa số hài tử ở trong hậu cung cũng là không thể nuôi lớn được.

Nếu như hài tử vẫn cứ luôn mất như vậy, hắn có thể hay không để cho cung nữ Bao Con Nhộng đến sinh ra Tiểu a ca.

Mà nếu đã sinh ra Tiểu a ca thì sau đó hắn có thể hay không nâng kỳ cho mẹ đẻ của hắn.

Cho dù bây giờ không năng kỳ thì đợi đến khi Tiểu a ca dần lớn lên, thì hắn cũng phải quan tâm đến thể diện của Tiểu a ca, chỉ sợ đến lúc đó sẽ phải nâng kỳ cho mẹ đẻ.

Hoặc là nâng kỳ cho một nhà, thậm chí là toàn bộ gia tộc, mà nô tài Bao Con Nhộng lại nếm được ngon ngọt, vậy thì có thể hay không trò cũ trọng thi*.

(*Trò cũ trọng thi: thực hiện lại kế hoạch cũ.)

Cứ thế mãi, huyết mạch Ái Tân Giác La của hắn chẳng phải là đều sẽ sinh ra từ nô tài Bao Con Nhộng, nghĩ như vậy, nháy mắt mặt Khang Hi liền đen kịt.