Chương 34: Suối nước nóng

Hôm nay cũng lạnh như mọi bữa vậy, cô nằm trên giường nhỏ nghịch điện thoại của mình hay nói đúng hơn là đang chát chít với tụi con Thư về vụ đi chơi.

[Bây giờ tính đi đâu đây?]_Cô

[Bây giờ đang mùa đông vậy tìm chỗ nào mà thích hợp với nó là được rồi]_ Vy

[Vậy đi suối nước nóng đi! Tao biết một chỗ, tắm hơi bị đã luôn]_ Thư

[Suối nước nóng sao?!]_ Cô

Vì từ thời bé tí tới bây giờ cô chưa từng được đi tới suối nước nóng cả, cũng không biết chỗ đó ra sao.

[Đúng vậy suối nước nóng]_ Thư

[Đây là lần đầu tiên của mày nhỉ?]_ Vy

[Ừ]_ Cô

[Ồ~ Thế thì mày cần chuẩn bị đồ mặc là được rồi còn ăn uống các thứ thì tao với con Vy lo hen]_ Thư

[Wtf?! Sao lại lôi tao vào?]_ Vy

[Không nói nhiều, chuyến đi này sẽ là một đêm hai ngày ở thành phố A nhé! Ngày mai khởi hành nhé!]_ Thư

[Được!]_ Cô

[Được -.-]_ Vy

Rồi cuộc trò giữa ba đứa kết thúc cô liền chạy thật nhanh xuống nhà để nói với mẹ mình về việc này.

- Mẹ ngày mai con và bọn con Thư sẽ đi suối nước nóng với nhau_ Cô ngồi trên ghế tại bàn ăn nói vọng vào bếp.

- Thế à, có cả Nhất Lâm nhỉ?

- Vâng, đây là lần đầu tiên con đi đến chỗ này đấy_ Cô chống cằm nói

- Vậy sao còn không mau chuẩn bị soạn đồ đi còn ngồi đó chống cằm _ Bà Lý nhìn cô

- Ủa con nhớ không nhầm thì có lần mẹ nói là rất muốn đến nơi này mà? Sao không có phản ứng gì hết vậy?_ Cô nói



- Người lớn không đôi co với bọn con nít_ Mẹ cô nói

- Hừ_ Cô bỏ đi lên phòng mình bắt đầu soạn đồ

Cô lấy một cái túi lớn để vào đó ba bộ đồ, vớ, khăn, một số đồ dùng để vệ sinh cá nhân... Sau khi hoàn tất thì cô liếc nhìn điện thoại, cô hoàn toàn quên mất là chưa báo cho cậu biết.

- Thật là..._ Cô đánh vào đầu mình vài cái

Rồi vội chộp lấy cái điện thoại nhấn vào số của cậu. Trong vòng 3 giây cậu đã nhất máy

- Alo

Vẫn là cái chất giọng trầm quen thuộc ấy.

- Anh này!

- Hửm?

- Anh còn nhớ chuyện chúng ta sẽ đi chơi ở đâu đó với tụi con Thư hôm trước em nói với anh không?

- Ừ

- Tụi em đã định ngày mai sẽ đi nên anh chuẩn bị đồ đi nhé_ Cô nói

- Ừ

- Vậy hẹn gặp lại vào ngày mai nhé!

- Được, anh qua đón em

Rồi cuộc trò chuyện kết thúc vỏn vẹn trong 5 phút, cậu vẫn là kiệm lời như vậy chỉ nói được những từ "Ừ, được, ờ..." chỉ có những lúc có ai đó làm cậu khó chịu hay xúc phạm đến cô thì lúc đó cậu mới nói nhiều.

Cô rất muốn biết nơi đó như thế nào, tò mò không biết chỗ đó có như trên mạng nói không vì lúc nãy cô đã tìm kiếm trên mạng và nhận được khác nhiều kết quả đa số đều nói suối nước nóng rất tốt và có ích.

Tối hôm đó, cô mất ngủ vì nghĩ về chuyện đó quá nhiều cho nên tất nhiên là...

Ngày hôm sau, cô bị tiếng chuông điện thoại réo in ỏi bèn bật dậy cầm nó lên xem ai mà gọi ầm ĩ nãy giờ, cô hoảng hồn khi thấy tên người gọi là con Thư thì chợt nhớ tới hôm qua, cô không dám bắt máy vì thế nào thì khi bắt lên nó sẽ làm màn nhĩ cô vỡ mất. Cô chạy vụt vào nhà vệ sinh như một cơn gió sau đó lại vụt đi thay đồ rồi lại chạy xuống nhà dưới. Vừa đứng ở cầu thang đi xuống thì cô đã nhìn thoáng thấy bóng chiếc xe đen của cậu rồi, aaa thật là mất mặt mà không biết cậu đã đợi cô bao lâu rồi nữa.

- Em xin lỗi, em dậy trễ, anh đợi lâu không?



- Không lâu, anh đến đây cũng được nữa tiếng rồi_ Cậu nhìn đồng hồ đeo tay

- Sao chúng ta không lên xe nhỉ? Cũng trễ giờ rồi_ Cô nói

Hôm nay tuyết rơi nhiều nên đi moto không tiện lắm vì vậy cậu đã đón cô bằng xe hơi và đặc biệt là cậu tự mình lái xe hôm nay.

- Bây giờ em mới hiểu vì sao người giúp việc nhà anh lại ít như vậy rồi_ Cô nói

- Thế à..._ Cậu cười

- Ừm

Đang ngồi trên xe thì chuông điện thoại của cô lại reo lên, không ai khác chính là cái chữ Thư trên màn hình, một trận sợ hãi nổi lên nhưng nếu không bắt máy thì thật kì quá nên cô quyết định nhấn chấp nhận cuộc gọi tới. Trước khi nhấn thì cô quay sang cậu.

- Anh có thể dừng lại một chút không?

- Nhận đi rồi vứt điện thoại ra đằng sau xe là được rồi.

- Ừ ý hay

Rồi nhận cuộc gọi sau đó làm theo lời cậu vứt nó ra đằng sau xe, hiệu quả đến không ngờ luôn nha. Con Thư có la hét gì thì âm thanh nó vẫn bớt ồn hơn, sau khi nói hết rồi thì nó chỉ thêm một câu tới nhanh lên sau đó cúp cái rụp.

- Em nghĩ mình nên tăng tốc thôi_ Cô nói

- Không sao cứ từ từ mà tới thôi_ Cậu nói

- Nhưng chúng ta không biết chỗ đó ở đâu thì sao mà tự đi được?

- Anh có nói mình không biết nơi đó sao?

- Vậy là anh đã từng đến đó rồi sao?

Cậu gật đầu.

- Sao anh không nói sớm chứ?! Mắc công em bị con Thư giận nữa rồi!_ Cô dỗi liền lấy điện thoại nhắn tin cho con Thư

Xong rồi khi con Thư nhận được tin nhắn thì gửi cho cô một cái sticker ra dấu OK to đùng như đã hiểu, cô bây giờ cảm thấy thật có lỗi với nhỏ vì bắt nhỏ phải chờ mình cả buổi trời.

- Đến rồi_ Cậu nói