Sáng hôm sau thức dậy như thường lệ tôi thay chị gái đưa Gia Huy và hai đứa cháu tôi đến trường, khi trở về nhà tôi check mail xem có công việc nào phù hợp không thì may sao có một địa chỉ lạ gửi đến tôi thư mời phỏng vấn, đọc qua mô tả về công việc tôi thấy khá giống với công việc trước đây tôi từng làm, tôi thoáng vui mừng nhưng khi đọc đến địa chỉ công ty thì tôi khá ngạc nhiên vì đó chính là Khối cảnh sát nơi mà Gia Luật đang công tác và cũng là nơi công ty cũ của tôi từng lên kế hoạch cho họ. Tôi bất ngờ gọi đến số điện thoại ở phía dưới, quả nhiên họ đang cần người, họ còn nói thêm họ đọc được thông tin trong hồ sơ ứng tuyển của tôi ở các trang việc làm nên mới gửi thư mời phỏng vấn cho tôi, vẫn còn chút hoài nghi nhưng tôi vẫn đến phỏng vấn như đã hẹn, và người phỏng vấn tôi không ai khác là vị trợ lý Tô lúc trước cũng từng hỗ trợ nhóm IT chúng tôi.
Nhìn thấy tôi cậu ấy cười vui vẻ và nói:
- Rất vui được gặp lại chị, sắp tới chúng ta là đồng nghiệp rồi, để em dẫn chị đi chào mọi người nhé!
- Cậu không phỏng vấn chị sao! – Tôi ngạc nhiên hỏi lại cậu ấy, cậu ấy vui vẻ trả lời không cần, tôi không ngờ tôi lại được nhận sự ưu ái đến thế.
Cậu ấy lại dẫn tôi đi một vòng doanh trại và điểm đến là phòng làm việc của chúng tôi, vừa vào phòng đã có ba thành viên khác, theo như tôi được biết thì cả ba người họ đều có người nhà cũng đang công tác tại đây, họ vui vẻ và niềm nở khi nghe trợ lý Tô giới thiệu về tôi. Trợ lý Tô cũng nói thêm nhóm IT chỉ mới thành lập thời gian gần đây thôi nên còn rất nhiều khó khăn, đa số các phần mềm quản lý trước đây được thuê bên ngoài làm nhưng tính an toàn không được đảm bảo tuyệt đối cho nên mới cho phát triển nhóm IT như hiện tại. Như giới thiệu qua tôi cũng biết được công việc tôi sắp làm sẽ là gì, cũng có chút phấn khởi, tôi được hẹn ngày để đi làm, mang tâm trạng vui vẻ trở về nhà thì thấy mẹ Gia Luật đang ở nhà tôi, nụ cười chợt biến mất, tôi bước vào nhà cố mỉm cười để chào bà ấy, bà ấy cũng vừa đứng lên và nói vài lời với mẹ tôi:
- Đều quen biết nhau từ lâu, tôi hi vọng chị hiểu những gì tôi nói.
Nói rồi bà ấy rời đi, tôi nhìn mẹ tôi với nét thoáng buồn, mẹ tôi không nói gì bỏ vào nhà, tôi ngập ngừng hỏi mẹ tôi bà ấy đã nói những gì nhưng mẹ tôi lại bảo không có gì, thắc mắc không được giải đáp khiến tôi không thoải mái, đến tối thì Gia Luật đến nhà tôi chơi với túi đồ ăn nặng trĩu, cả Gia Huy và hai đứa cháu của tôi đều vô cùng thích thú, chúng vừa ăn vừa nói chuyện rôm rả, lúc ấy thì chị tôi cũng từ trong nhà đi ra, thấy Gia Luật chị tôi cũng vui vẻ chào hỏi:
- Em mới đến sao, lúc chiều mẹ em đến tìm mẹ chị, em biết không?
Sau câu nói ấy cả ba người rơi vào im lặng, chị ấy lại tiếp tục nói:
- Chị không biết phải nói thế nào nhưng chuyện tình cảm của hai đứa có thể nào đừng kéo người lớn vào chuyện này nữa được không?
Nói rồi chị bỏ vào nhà để lại tôi và cậu ấy với tâm trạng rối bời, cậu ấy lại nhìn tôi, sau đó cậu ấy đề nghị cuối tuần này cậu ấy sẽ đưa tôi và Gia Huy về ra mắt gia đình cậu ấy, tôi cũng gật đầu đồng ý, như đã hẹn cuối tuần tôi cùng Gia Luật dẫn theo cả Gia Huy cùng về nhà cậu ấy, tôi khá hồi hợp, cậu ấy đi bên cạnh không ngừng nói với tôi, không sao đâu cứ thoải mái lên. Vừa vào nhà không khí khá căng thẳng, cha và chị gái cậu ấy khi thấy tôi thì vui vẻ chào đón, trái lại thì mẹ cậu ấy vẫn dửng dưng ngồi một chỗ và tỏ thái độ khó chịu, Gia Huy lễ phép chào mọi người, sau đó được chị gái của Gia Luật dẫn vào bên trong để cùng chơi với hai đứa con của chị ấy. Gia Luật nắm tay tôi đi đến trước mặt mẹ cậu ấy chào hỏi nhưng bà ấy vẫn không mấy thiện cảm với tôi, tất cả cùng ngồi xuống và Gia Luật mở lời:
- Con có dự định sẽ kết hôn trong năm nay, mong mọi người trong gia đình mình ủng hộ cho chúng con!
Không nằm ngoài dự đoán, mẹ Gia Luật lên tiếng:
- Cái nhà này chỉ công nhận mỗi Uyển Chi là dâu và Uyển Nhi là cháu nội, ngoài ra những người khác ta không quan tâm, ta thực sự không hiểu nổi tại sao con có thể buông bỏ một tiểu thư danh giá như Uyển Chi để lấy một con bé vừa nghèo lại thêm một đứa con rơi như thế được chứ.
Câu nói ấy như cứa vào nỗi đau trong lòng, tôi thực sự rất khó chịu, Gia Luật biết điều ấy liền nắm tay tôi chặt hơn và nhìn tôi với ánh mắt dịu dàng, vừa lúc ấy thì chị Ái Như lên tiếng:
- Mẹ đừng nói nặng lời như thế chứ, dù gì Uyển Chi và Gia Luật cũng đã ly hôn, mẹ nên để cho Gia Luật có hạnh phúc mới chứ, hơn nữa Tuệ Liên và Gia Luật cũng đã từng quen nhau trước đó và hai đứa hiện tại còn có thêm Gia Huy nữa.
Cha Gia Luật ngồi bên cạnh cũng bồi thêm vài câu nói giúp cho chúng tôi nhưng mẹ cậu ấy vẫn một mực phản đối, cuối cùng Gia Luật cũng đành lên tiếng:
- Vậy mẹ chấp nhận đứa cháu mà vốn dĩ không phải cháu ruột của mẹ sao?
Sau câu nói ấy tất cả mọi người có mặt tại đó đều hết sức ngạc nhiên, cả tôi cũng thế, nhưng vẫn với nét mặt nghiêm túc ấy cậu ấy lại lên tiếng:
- Chuyện này con định sẽ giữ làm chuyện bí mật nhưng thái độ của mẹ đối với Tuệ Liên con không tài nào chấp nhận được, thực ra Uyển Nhi không phải là con ruột của con.
Lại một câu nói khiến mọi người hết sức bàng hoàng, lần này mẹ cậu ấy tức giận quát lên bà không tin những gì Gia Luật vừa nói, nhưng dòng kí ức xưa một lần nữa như được tua ngược lại.
* * *
Hôm ấy Gia Luật và Uyển Chi cùng dự tiệc sinh nhật một người bạn học chung của họ, có thể nói đó là lần đầu cả hai gặp gỡ, Gia Luật khá nổi bật khi có thành tích thi đua rèn luyện tốt và cũng khá điển trai, và khi ấy Uyển Chi đang mang thai được bốn tuần với bạn trai cũ của cô ấy nhưng cả hai đã chia tay nên cậu bạn trai đó không tin tưởng đứa con trong bụng Uyển Chi là của mình nên chối bỏ trách nhiệm. Xuất thân cũng là gia đình gia giáo có cha là Thứ trưởng bộ Công an thành phố, mẹ là chủ chuỗi cửa hàng thời trang, điều đó khiến Uyển Chi biết rằng bản thân cô ấy đã gây ra lỗi lầm lớn, không còn cách nào khác cô ấy đành tìm một người nào đó chịu thay phần trách nhiệm kia và đối tượng không ai khác chính là Gia Luật. Suốt buổi tiệc cô ấy đến và làm quen với Gia Luật, theo phép lịch sự thì Gia Luật cũng vui vẻ trả lời và kết quả là cậu ấy bị chuốc say đến mức không còn nhớ điều gì nữa, và cũng vô tình lúc ấy tôi lại gọi điện đến và kết quả đã trong dự tính của cô ấy. Gia Luật đồng ý kết hôn nhưng vẫn ở phòng riêng, tất cả xe và nhà đều là Uyển Chi đứng tên vì tất cả mọi thứ đó đều do ba của Uyển Chi mua cho. Sau khi ra trường Gia Luật chuyển hẳn công tác về quê, Uyển Chi cứ ngỡ rằng sau khi kết hôn sinh con thì Gia Luật sẽ có tình cảm với cô nhưng không ngờ cậu ấy chỉ quan tâm đến đứa bé mà không hề ngó ngàng đến cô, đến một hôm thì người bạn trai cũ kia tìm đến nhà Uyển Chi muốn nhận con nhưng Uyển Chi một mực phản đối, sau đó anh ta đe dọa nếu không cho nhận con thì phải chu cấp tiền cho anh ta hằng tháng, Uyển Chi đành ngậm ngùi đồng ý vì không muốn Gia Luật biết chuyện này. Được một thời gian khi Gia Luật về thăm Uyển Nhi thì bắt gặp anh ta đang đòi tiền Uyển Chi, dù không có tình cảm mặn nồng nhưng nhìn người khác bắt nạt vợ mình Gia Luật chạy lại can ngăn, nhưng chưa kịp đến thì tên kia đã lớn giọng:
- Tháng này em không đưa tiền cho tôi thì thằng chồng của em sớm muộn gì cũng biết lâu nay nó đang bị em cắm sừng, một cái sừng rất là dài khi phải nuôi thêm con của tôi.
Nói rồi anh ta cười lớn và bỏ đi, để lại Uyển Chi với vẻ tuyệt vọng, từ hôm ấy Gia Luật âm thầm đi xét nghiệm ADN của cậu ấy và Uyển Nhi thì kết quả là không cùng huyết thống, cầm tờ xét nghiệm trên tay Gia Luật đến gặp Uyển Chi và nói chuyện rõ ràng, Uyển Chi xin lỗi cậu ấy rất nhiều mong cậu ấy bỏ qua chuyện này nhưng trái lại với Uyển Chi, Gia Luật đưa kèm tờ giấy ly hôn để giải thoát cho cả hai, mặc dù biết Uyển Nhi không phải con ruột của mình nhưng Gia Luật vẫn chấp nhận chu cấp và thăm nom Uyển Nhi đến khi con bé khôn lớn. Với tính kiên định của Gia Luật, Uyển Chi không còn cách nào khác đành kí vào giấy ly hôn, nhưng Uyển Chi vẫn hy vọng Gia Luật sẽ đổi ý vì chuyện ly hôn chỉ có cả hai biết, nhưng rồi đến một ngày Gia Luật gặp lại tôi và mọi thứ dường như lại quay về quỹ đạo như trước kia, khi Gia Luật muốn công bố chuyện ly hôn để cậu ấy cũng như cả hai đi tìm hạnh phúc mới, và Uyển Chi không còn cách nào khác đành đến tìm mẹ của Gia Luật mong bà ấy giúp cô cứu vớt lại cuộc hôn nhân vốn dĩ đã tan vỡ từ lâu.
* * *
Trở về với thực tại, khi Gia Luật đã kể lại toàn bộ câu chuyện thì mọi người trong nhà đều im lặng, lúc ấy dường như mọi sự hiểu lầm đều được giải bày, cậu ấy đứng lên và đưa tôi rời đi, tôi và Gia Huy cũng lễ phép chào hỏi và ra về.