Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thanh Xuân Cứ Thế Bỏ Lỡ Nhau

Chương 9: Sự Xinh Đẹp Tỉ Lệ Thuận Với Não Cá Vàng

« Chương TrướcChương Tiếp »
Một tuần mới đã bắt đầu.............

Ting Ting...Tiếng chuông báo thức cứ réo mãi nhưng cô thì vẫn chưa chịu thức giấc, cô cứ nằm ì ạch canh đồng hồ và cứ thế thêm 5 phút, thêm mãi đến 6h10 cô vừa mơ mơ màng màng nhĩ tới lời cảnh báo của giáo viên chủ nhiệm liền bật dậy chạy vội vào nhà vệ sinh trong sự lo sợ:

"Xong rồi, xong rồi, chết mình rồi"

Cô gấp rút làm xong tất cả mọi thứ, đánh răng , rửa mặt, soạn sách vở bỏ vào balo, nhưng đến khâu đồng phục lại gây thêm rắc rối đó chính là bộ áo dài vừa lấy về mấy hôm trước đã biến mất. Cô hoảng loạn lục tung hết ngăn tủ này đến ngăn tủ khác, cô tìm từ góc này sang góc nọ, nhưng vẫn không thấy đâu. Cô vội gọi lớn hỏi mẹ:

"Mẹ ơi, áo dài trắng đi học của con đâu rồi, sao con tìm mãi không thấy"



Mẹ cô từ dưới nhà bếp lên phòng cô nói:

"Con hỏi bộ áo dài trắng hôm bữa à! Chứ không phải lúc giặc phơi khô con nói đem bỏ tủ mẹ cho thơm à"- Có thể thấy cô là một cô nàng não cá vàng chính hiệu. Nghe thấy thế cô liền chạy một mạch đến chiếc tủ của mẹ mở ra thì đập vào mắt của cô ngay đó chính là bộ áo dài trắng tinh thướt tha.Cô lấy nhanh chạy về phòng vội thay đồ. Aáo dành là trang phục truyền thống của đất nước Việt Nam, để phơi bày lên được nét đẹp của bộ trang phục thì người mặc phải có vóc người cao ráo, thanh mảnh với ba vòng đầy đủ. Bộ áo dài giúp người mặc phô ra được vòng eo nhỉ và đường cong quyến rủ của mình. Nhưng không phải cứ có một thân hình đẹp mới có thể diện được bộ áo dài, mỗi người, mỗi vóc dáng khác nhau sẽ cho ta thấy được nhiều nét thu hút riêng. Chẳng hạn như Mai Hy, cô gái của chúng ta sở hữu dáng người chỉ một mét năm nhưng với thân người nhỏ gọn khi diện lên người bộ áo dài được may với số đo của mình, sẽ tạo cho chúng ta cái nhìn khác đó là sự thướt tha, trong sáng của một nữ sinh trung học.

Thay xong đồng phục thì đã 6h30 còn chưa kịp buộc tóc, nên cô đã quyết định xõa mái tóc đen dài mượt mà của mình. Xong xuôi tất cả cô mang balo và bắt đầu chào tạm biệt mọi người trong nhà đạp xe đi. Cô ba chân bốn cẳng đạp tăng tốc trong tư thế của một tay đua thật sự trong hình hài của một nữ sinh mặc áo dài. Sau một hồi cật lực đạp xe và may mắn thay cô vừa tới kịp lúc trống đánh. Cô nhanh chóng cất xe rồi bước vào lớp. Trên đường đi vào lớp, có biết bao ánh mắt dõi theo từng bước chân cô , bởi sự xinh xắn và đáng yêu của cô trong bộ áo dài trắng cùng với mái tóc bồng bềnh, kết hợp với gương mặt thanh tú của cô đã làm cho cô cứ như tiên nữ vậy. Không chỉ những ánh mắt ngoài lớp nhìn cô say đắm, khi cô bước vào lớp cũng trở thành tâm điểm khiến tất cả các bạn trầm trồ, thấy thế gương mặt cô liền xuất hiện nét ngại ngùng, nở nụ cười tươi, sung sướиɠ bất giác dơ tay vãy chào như một nàng hoa hậu vừa đăng quang. Sau vài giây hưởng thụ liền có giọng nói cất lên làm vỡ tan bầu không khí lúc này:

"Dễ thương quá he"- Cô giáo ở bàn giáo viên nói.

Theo mọi người lời cô nói là đang khen thật hay có ý gì khác không nhỉ? Mọi người phân tích giúp mình nhé.
« Chương TrướcChương Tiếp »