Chương 7: Tìm tới kẻ đầu sỏ!

Dịch: Phong Thanh

Biên: Duy Anh

***

Bùi Khiêm mở video.

Kiều Lão Thấp khi nói kèm theo cả từ địa phương, mang chút âm sắc khàn khàn lại kéo dài làm cho Bùi Khiêm có ấn tượng sâu sắc.

“Các vị khán giả thân yêu, các vị ba ba, chào mọi người. Vẫn là tôi, ‘Trò chơi gọi cha’ Kiều Lão Thấp quen thuộc.”

“Trước kia, mỗi ngày đều có người thúc giục muốn xem tôi nhổ nước bọt những tựa game giẻ rách. Tại sao tôi lại ngâm giấm không ra video mới, không phải vì tôi lười, mà đơn giản vì những game rác rưởi mà tôi tìm kiếm không có đủ hứng thú…”

“Cuối cùng, ông trời không phụ lòng người, sau một hồi đãi vàng tìm phân thì cuối cùng tôi cũng tìm được một đống phân, không phải, một đống vàng, đúng vậy, chính là trò chơi các bạn sắp theo dõi ‘Xa lộ sa mạc cô độc’!”

“Đây quả thật là một trò chơi cực kỳ thú vị, bên trong trò chơi này, bạn có thể hưởng thụ toàn bộ hành trình dài tám tiếng, bằng với thời gian hiện thực, một hành trình đầy triết lý!”

“Đây là một trò chơi mô phỏng lái xe cực kỳ giống thực tế, ngoài lái xe, bạn còn có thể bóp còi hoặc nghe nhạc, hay thưởng thức phong cảnh biến hóa thất thường bên trong sa mạc!”

“Không sai, tuy rằng mọi thứ xung quanh đều là cát bụi mịt mù, không có phong cảnh nào hay ho, nhưng hãy tin tưởng tôi. Những cơn bão cát khó lường kia sẽ làm cho cứ mỗi giây, phong cảnh bên ngoài xe sẽ nhanh chóng thay đổi, mà sau khi thấy nhiều lần còn giúp bạn nhìn thấy ảo ảnh.”

“Cái gì, bạn không thấy sao? Yên tâm, trong hành trình di chuyển tám tiếng đồng hồ này, chỉ cần bạn có thể kiên trì, nhất định có thể nhìn thấy!”

“Ngoài ra, trong game có còn hệ thống bảng xếp hạng rất tiên tiến, có thể thống kê số lần qua cửa của mỗi người chơi cùng với thời gian chơi game tích lũy được!”

“Ôi trời ơi, đây là một tính năng tuyệt vời, nó từng giây từng phút nhắc nhở tôi đã lãng phí bao nhiêu thời gian quý báu cho trò chơi này…”

“Khụ khụ, được rồi, các bạn đều đã nghe xong, những gì tôi vừa nói thật mỉa mai. Trên thực tế, trò chơi này có thể được bầu chọn “Trò chơi nhàm chán nhất trong lịch sử”, không game nào có thể qua mặt!”

“Đúng, bạn không có nghe lầm, mặc kệ trong tương lai, dù ở trong nước hay nước ngoài, cũng sẽ không có một trò chơi mô phỏng lái xe nào nhàm chán hơn nó được!”

“Toàn bộ hành trình lái xe tám tiếng đồng hồ, bạn nhất định phải nhìn chằm chằm vào quãng đường phía trước, bởi vì cứ cách mấy phút sẽ phải đổi hướng, mà nếu bạn không kịp thời quẹo thì… Thành thật xin lỗi, bạn thất bại rồi, bạn phải bắt đầu lại từ đầu!”

“Đừng hỏi tôi vì sao không tạm dừng, vì sao không lưu lại, bởi vì cái trò chơi này! Vốn! Không! Có! Chức! Năng! Tạm! Dừng!”

“Chức năng giải trí duy nhất trong trò chơi này chính là bóp còi và nghe nhạc, nhưng vấn đề là, bạn không thể nghe bài hát mình muốn nghe, thậm chí cũng không thể thay đổi radio. Bạn chỉ có thể nghe một số ca khúc ít phổ biến hoặc những bài nhạc sến sẩm cũ kỹ, ngay cả những bài hát khó nghe cũng không thể bỏ qua!”

“Mà điều làm tôi sốc nhất chính là, ở cuối trò chơi, nó chế giễu tôi bằng một dòng phụ đề trên màn hình! ‘Chúc mừng bạn, bạn đã thành công lãng phí tám tiếng đồng hồ quý giá của đời mình!’ “

“Không sai, đây là một trò chơi khiến bạn phải suy nghĩ về cuộc sống. Nó đã thành công làm cho tôi phải suy nghĩ về cuộc sống!”

“Nó để tôi nhận ra thời gian của mình quý giá đến nhường nào, mà chơi game, chính là một việc cực kỳ lãng phí thời gian!”

“Nếu như có thể tính điểm tẻ nhạt cho trò chơi này, vậy thì tôi sẽ cho tối đa 10 điểm.”

“Đương nhiên, trò chơi này cũng có chỗ chưa hoàn hảo.”

“Là người đầu tiên phá đảo game này (bảng xếp hạng là bằng chứng), tôi thực sự muốn đóng góp ý kiến công ty làm game nên thêm vài tính năng sau!”

“Đầu tiên, tại sao trò chơi lại kết thúc khi lái xe đến điểm đích? Tôi rất xúc động, muốn đề nghị sau khi đến điểm đích thì có thể quay đầu xe lái về, như vậy có thể hợp tình hợp lý mở ra ‘Chế độ vô tận’!”

“Không lái xe tới lui hơn mười lần, bạn còn dám nói mình đã chinh phục trò chơi này?”

“Ngoài ra, tôi cực kỳ muốn kiến nghị bổ sung thêm chức năng trực tuyến kết nối nhiều người chơi, những người chơi khác cũng có thể tham gia vào phòng, ngồi trên xe ngắm cảnh hoặc tương tác với người lái xe.”

“Hy vọng người tạo ra trò chơi này có thể lắng nghe đề xuất của tôi. Nếu trò chơi có thể bổ sung thêm những thứ hay ho này vào trong bản cập nhật mới, chắc chắn bán rất chạy!”

“…”

“Bản tin bóc phốt game rác rưởi kỳ này đến đây là kết thúc, tám tiếng tiếp theo sẽ là toàn bộ hành trình của trò chơi này, khán giả nào bận quá có thể không cần tiếp tục xem hết toàn bộ quá trình.”

“Tin tưởng tôi, sau khi chơi xong, bạn sẽ gặt hái được một vài triết lý cuộc sống!”

Bùi Khiêm tua nhanh video này đến cuối, phát hiện phần sau là tám tiếng ghi lại hành trình chơi game của Kiều Lão Thấp.

Phần bình luận của video này gần như nổ tung, khán giả tích cực hăng hái ghi lại rất nhiều bình luận.

“Xem hết hết hành trình lái xe tám tiếng này tôi không muốn chơi nữa, lúc này cũng muốn suy nghĩ về ý nghĩa cuộc sống…”

“Kiều Lão Thấp cũng chịu hy sinh rồi, thực sự quá liều mạng!”

“Kiều Lão Thấp mau dừng tay, tóc của ngươi sắp rụng hết rồi, ngươi sắp hói rồi!”

“Bây giờ làm video cũng phải liều mạng sao?!”

“Tôi cũng vừa mới tải game này về, tôi tin rằng có thể tìm được ý nghĩa cuộc sống trên sa mạc!”

“Bạn ở trên kia, cho mình đi theo với!”

“Tên đầy đủ của trò chơi ‘Xa lộ sa mạc cô độc’, có thể tìm được trò chơi trong cửa hàng trò chơi. Không cần cảm ơn đâu, giúp người là thú vui của mình á!”

“Cho tôi đi cùng +1”

“Team ngắm cảnh xông lên!”



Nhìn bình luận để lại ở dưới video, Bùi Khiêm hoàn toàn dại ra.

‘Thế giới này chắc chắn có vấn đề! Mình làm một trò chơi vô cùng rác rưởi nhưng vẫn có người đích thân thử nghiệm quay lại video. Vậy mà còn được mọi người nhiệt tình hưởng ứng?’

Tuy Bùi Khiên vẫn còn mơ màng, nhưng sau khi xem xong video, hắn cũng gần như hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện.

Trò chơi của hắn xui xẻo thế nào mà lại bị Kiều Lão Thấp phát hiện, một người chuyên tạo những video bóc phốt game rác rưởi. Sau đó linh cảm Kiều Lão Thấp ‘nổ tung’, quay lại một video mắng chửi.

Dưới những lời giới thiệu có cánh của Kiều Lão Thấp, video lại được biên tập cẩn thận nên đã nhanh chóng dấy lên sự quan tâm của mọi người, trong thoáng chốc đã phổ biến trên mạng.

Video này rất nhanh chóng đã chiêu mộ được một đội quân ngắm cảnh, rất nhiều người đều muốn xem thử, trò chơi này nát đến mức độ nào?

Hầu hết những người đã chơi qua cũng không chơi lại, dù sao trò chơi này rất khô khan. Nhưng mọi người cũng không quan tâm đến mấy đồng đã tiêu để mua game này, cơ bản không cần cân nhắc việc đòi hoàn tiền trò chơi…

Mà có một vài người chơi, vì muốn cạnh tranh trên bảng xếp hạng trong game, đã bắt đầu tung tin vịt lừa người?

Có người nói, khi chơi đến tiếng thứ tư, nếu nhìn vào trong sa mạc sẽ có một quả trứng vui nhộn.

Cũng có người nói, nếu như liên tục vượt ải trò chơi này ba lần là có thể mở khóa ải ẩn giấu.

Thậm chí cũng có không ít người nhắn lại dưới video này của Kiều Lão Thấp, có thể cho bọn họ đăng lại video này hay không.

Bùi Khiêm ý thức được, tình huống này quả thật không ổn.

Cái game này sắp hot rồi sao?

Chẳng lẽ… không thể làm game này lỗ vốn được à?

“Tuyệt đối không thể, mình phải nghĩ cách…”

Bùi Khiêm không định ngồi chờ chết, dự định cứu vãn!

Nếu cái game này hấp dẫn được mọi người, Bùi Khiêm sẽ bị mất hết vốn liếng!

Bùi Khiêm cảm thấy, vấn đề phát sinh có thể do phần giới thiệu game vắn tắt mà hắn đã viết.

Nó quá hàm hồ, để người chơi hiểu lầm!

Nhất định phải nói chuyện thẳng thắng với người chơi, nhất định phải khuyên những người mới từ bỏ ý định mua game này, tuyệt đối không thể để bọn họ tốn kém thêm nữa!