Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thành Tỷ Phú Nhờ Thua Lỗ Game

Chương 48: Giao lưu học tập, dùng tiền gấp

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dịch: Phong Thanh

Tháng này, Bùi Khiêm đã tiêu rất nhiều tiền.

Mua tài nguyên mỹ thuật, chia thành hai lần, một lần tuần trước đã chi ra, phần còn lại tuần này mới chi.

Tiền thuê văn phòng cũng đã trả trước.

Tiền lương và tiền tăng ca của nhân viên cũng đã thanh toán.

Còn có các khoản chi trên trời dưới đất khác.

Bùi Khiêm điên cuồng vung tay tiêu tiền, cuối cùng cũng coi như sử dụng gần hết tiền của hệ thống.

Nhưng, tất cả vẫn chưa kết thúc.

Lần kết toán tiếp theo, sau hai tháng nữa!

Trong khoảng thời gian hai tháng này, doanh thu kiếm được từ (Quỷ Tướng) sẽ chảy vào nguồn vốn của hệ thống cuồn cuộn không ngừng, mà Bùi Khiêm sau khi chi các khoản thuê văn phòng, tiền lương của nhân, các khoản chi cố định mỗi tháng, còn phải nghĩ biện pháp mới khác mới để có thể tiêu xài hết tất cả số tiền này!

Bùi Khiêm quá phiền muộn.

"Dùng tiền gấp, đúng là một môn học khó."

"Có biện pháp tốt nào có thể dùng tiền gấp sao?"

"Ừm... Hoạt động đoàn thể được không?"

"Đúng rồi, hoạt động đoàn thể!"

Bùi Khiêm đột nhiên nghĩ đến một cái rất tốt điểm quan trọng.

Dùng vốn của hệ thống cho để sinh hoạt tập thể, không phạm lỗi chứ?

Hơn ba mươi người, tùy ý tìm cái một nhà hàng xa hoa ăn bữa cơm, tiêu chuẩn mỗi người là 100 tệ, trong nháy mắt tiêu hết mấy ngàn tệ.

Cũng không ổn.

Mấy ngàn tệ vẫn quá ít.

Bùi Khiêm suy nghĩ một chút, cảm giác hắn vẫn quá bảo thủ, việc này nên giao cho Tân trợ lý đến làm là tốt rồi.

Hắn gọi Tân Hải Lộ vào văn phòng.

"Cuối tháng này, sắp xếp một hoạt động đoàn thể, cô lên kế hoạch hành trình xem." Bùi Khiêm nói.

"Được, ngài cứ nói."

Tân trợ lý là một người thông minh, đối với chuyện mà Bùi Khiêm phân phó chưa bao giờ hỏi cái gì, chỉ có thể làm tốt nhất để đạt được hiệu quả mà Bùi Khiêm muốn.

Bùi Khiêm suy nghĩ một chút: "Tôi tính dẫn các nhân viên công ty đi... À, Dương Thành! Chậm rãi tham quan, giao lưu, học tập một phen. Thời gian đi cũng không cần quá dài, khoảng chừng năm ngày là được rồi."

Bùi Khiêm vốn không nghĩ quá kỹ đi đâu.

Nước ngoài thì thôi, còn phải làm visa, nơi xa lạ sẽ rất mệt mỏi.

Trong nước, hầu như tất cả công ty game đều tập trung ở Đế đô, Ma Đô cùng Dương Thành, Bùi Khiêm suy nghĩ một hồi, Dương Thành cách xa nhất, vé máy bay đắt nhất, vậy thì chọn Dương Thành là được.

Hệ thống cũng không đưa ra cảnh cáo.

Bùi Khiêm không khỏi âm thầm đắc ý, hắn ngày càng có gan thăm dò giới hạn của hệ thống!

Trên danh nghĩa, Bùi Khiêm tổ chức hoạt động đoàn thể, là tham quan, giao lưu, học tập, từ mọi phương diện đều cực kỳ hợp tình hợp lý.

Còn việc đi một những công ty game bên kia có cái gì có thể tham quan, giao lưu, học tập... Đừng hỏi, câu trả lời chính là học tập kinh nghiệm của những công ty game tiền bối ở Dương Thành!

"Năm ngày, mỗi ngày đi giao lưu một công ty. Tân trợ lý, cô nhớ liên hệ sớm, đến lúc đó cũng có thể mời công ty bên kia hoặc là ông chủ của họ ăn một bữa cơm, đều không phải chuyện khó."

"Tốt nhất là tìm công ty game lớn nào đó, có kinh nghiệm sản xuất game bắn súng, đối với chúng ta có trợ giúp."

"Những khoảng thời gian khác, cứ để mọi người tự do hoạt động, thưởng thức phong cảnh, ẩm thực địa phương, xả stress sẽ giúp mọi người làm việc tốt hơn."

"Vé máy bay, tiền khách sạn và chi phí liên hoan tập thể, công ty trả toàn bộ!"

"Cô làm một hành trình, tính toàn bộ dự toán chi phí giúp tôi."

Bùi Khiêm rất nhanh đã phân việc xong.

"Được Bùi tổng, tôi sẽ nhanh chóng hoàn thành." Trợ lý Tân vẫn đáng tin như vậy.

Bùi Khiêm cũng không dám ở chơi quá lâu, một mặt sợ sẽ bị hệ thống cảnh cáo, dù sao lý do lần này là "Giao lưu học tập"; mặt khác cũng lo lắng ảnh hưởng tiến độ trò chơi, đến lúc kết toán lại không kịp tuyên bố phát hành trò chơi dẫn đến kéo dài thời hạn kết toán. Vậy hắn sẽ rất lúng túng.

Tháng sau, tiến độ khai phá sẽ không gấp rút như vậy nữa, bỏ ra năm ngày ra ngoài chơi, tiêu thêm ít tiền từ hệ thống, Bùi Khiêm cảm thấy rất tốt.

Một chuyến đi xa hoa như vậy, kiểu gì không tốn mười mấy hai mươi vạn?

Tuy rằng vẫn cảm giác như muối bỏ biển, nhưng một chuyến hoạt động đoàn thể đi ra ngoài có thể tiêu nhiều tiền như vậy, Bùi Khiêm cảm thấy rất hài lòng!

...

Hiệu suất của trợ lý Tân rất cao, buổi chiều đã lên kế hoạch cho hành trình rất chi tiết.

Bùi Khiêm rất vui mừng, khi nhận dự toán của hành, liếc mắt nhìn tổng chi phí.

"Không tới 150 nghìn sao?!" Bùi Khiêm rất ngạc nhiên.

Bao nhiêu đây vẫn quá ít so với dự đoán của Bùi Khiêm.

Trợ lý Tân mỉm cười: "Đều tính theo tiêu chuẩn công tác bình thường để tính."

Bùi Khiêm nhìn kỹ một chút.

Trợ lý Tân sắp xếp hành trình cho 30 người, bởi vì có vài nhân viên có khả năng không muốn đi đến chỗ xa như Dương Thành.

Bùi Khiêm cũng sẽ không ép buộc bọn họ, đều là đi chơi, à không, là giao lưu học tập, hoàn toàn tự nguyện.

Vé máy bay khứ hồi, mỗi người khoảng 2000 tệ.

Khách sạn dựa theo tiêu chuẩn mỗi người 300 tệ, hai người một phòng là 600 một đêm.

Cùng với chi phí liên hoan, chi phí di chuyển và các khoản chi thượng vàng hạ cám khác, tất cả đều được tính hết, lại chừa ra mấy suất dự phòng cho vài nhân viên (nếu như quá 30 người mới dùng suất dự phòng), tổng chi phí vẫn chưa tới 150 nghìn.

Bùi Khiêm tính toán một chút, đúng là chỉ có bấy nhiêu đó!

"Có thể ngồi khoang hạng nhất không?"

Suy nghĩ này vừa xuất hiện đã bị hệ thống cho cảnh cáo.

Tất nhiên không được!

Đây chính là một lần hoạt động giao lưu đoàn thể đơn giản, mỗi nhân viên đều ngồi khoang hạng nhất thực sự là quá đáng, hệ thống không cho phép.

Tương tự, tiêu chuẩn khách sạn tính 300 tệ mỗi người cũng đã đủ, không thể tăng giá nữa. Như mỗi người cho ở một mình một phòng tổng thống, đừng hy vọng.

Bùi Khiêm lật toàn bộ hành trình, tất nhiên không tìm ra chỗ có thể thêm tiền...

Điều này làm cho hắn có chút mất mát.

Không tới 150 nghìn đã đủ dẫn hơn 30 nhân viên đi chơi một chuyến tới Dương Thành?

Ồ... So với tưởng tượng của Bùi Khiêm rẻ hơn rất nhiều...

Đương nhiên, Bùi Khiêm cảm thấy chiếm tiện nghi, đều là dựa theo tiêu chuẩn của hệ thống.

Nếu như tính chi phí bình quân mỗi người khoảng 5000 tệ.

Nếu để Bùi Khiêm tự mình tiêu 5000 tệ đi Dương Thành chơi mấy ngày, hắn có thể sẽ không thấy chiếm tiện nghi, ngược lại sẽ cảm thấy quý đến đau người!

"Quên đi, một trăm năm mươi nghìn thì một trăm năm mươi nghìn, dựa theo tiêu chuẩn này chuẩn bị trước đi." Bùi Khiêm đưa tờ kế hoạch hành trình cho trợ lý Tân.

Hắn cũng không dám làm quá đáng, tuy 150 nghìn vẫn thấy ít, nhưng hệ thống cũng không có phản đối đã cám ơn trời đất rồi.

...

Bùi Khiêm dự định thời gian là cuối tháng 12.

Đầu tiên, thời tiết chuyển lạnh, có thể đến Dương Thành để hưởng ấm áp.

Mặt khác, Dương Thành nhiều công ty game lớn, bầu không khí, hoàn cảnh cũng được, đi giao lưu, học tập cũng hợp tình hợp lý.

Đương nhiên, hiện tại phải sớm chuẩn bị, đặt vé máy bay, liên hệ các công ty game bên kia.

Tuy rằng Bùi Khiêm cũng không muốn tiết lộ tin tức này, nhưng dù sao mua vé máy bay cũng cần chứng minh của người mua vé, vì vậy tin này vẫn nhanh chóng truyền khắp công ty.

Trong nội bộ nhóm thiết kế, rất nhiều người không kiềm chế nổi sự kích động, đang sôi nổi thảo luận.

"Có thật là chúng ta sẽ đi Dương Thành tham quan học tập không?"

"Chắc là thật, có người nói trợ lý Tân đang chuẩn bị đặt vé!"

"Phúc lợi của công ty chúng ta cũng quá tốt rồi? Tôi chưa từng nghe nói công ty nhà ai sẽ dẫn nhân viên đi giao lưu học tập với những công ty khác..."

"Đúng vậy, tôi cũng chưa từng nghe nói..."

"Một chuyến đi chắc tiêu không ít tiền, nếu để tôi tự đi chắc không nỡ!"

"Lần này chúng ta sẽ đi tham quan công ty nào vậy? Chắc có công ty Thiên Hỏa chứ?"

"Có chứ? Công ty Thiên Hỏa nổi tiếng như vậy, hơn nữa còn rất am hiểu trò bắn súng FPS, vừa lúc đi học tập."

"Ài, trước kia khi mới vào nghề, giấc mơ của tôi là có thể đến công ty Thiên Hỏa làm việc."

"Đây không phải sắp tới sao? Đến lúc đó chúng ta cũng nhìn xem công ty game hạng nhất làm việc như thế nào!

Tổ thiết kế rất kích động.

Còn những người khác, như các nhân viên tổ mỹ thuật, hành chính lại không hứng thú ở nơi này.

Bọn họ đang suy nghĩ đi Dương Thành nên ăn cái gì, chơi chỗ nào, xem như một đợt du lịch.

Điều này rất bình thường, bởi vì tổ thiết kế hầu hết đều là thanh niên nghiện net, đối với một vài công ty game nổi tiếng vẫn rất chờ mong.

Còn những người khác lại không hề thấy hứng thú với các công ty như Thiên Hỏa.

Nhưng nói thế nào, tất cả mọi người đều tràn ngập chờ mong đối với lần đi du lịch này của công ty!
« Chương TrướcChương Tiếp »