Thành Trì Tận Thế

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Dịch giả: Gantz Khi tận thế cuốn tới, hoạt thi giống như thủy triều vọt tới, toàn bộ thế giới trong vòng một đêm trở thành nhân gian Địa ngục! Ở chỗ này, nếu như không có quyết tâm quyết tử thì sẽ khô …
Xem Thêm

Chương 15: Nữ cường nhân kiên trì (Hạ)
"Sợ cháng váng chứ? Cái này không cho rằng ta nhát gan nữa chứ?"

Lưu Thiên Lương lại móc ra một điếu thuốc lá nhiều nếp nhăn đốt cho mình, rất không có lương tâm mà nhìn khuôn mặt trắng bệch của Tiêu Lan cười ngây ngô, nhưng mà Tiêu Lan lại đột nhiên nổi bão, một cước đá vào trên đùi của hắn, không thèm nói đạo lý kêu lên: "Bảo ngươi đi theo ta, thế mà ngươi chết đi nơi nào? ngươi có biết hay không ta một mình sợ biếtbao nhiêu? bọn họ thiếu chút nữa muốn ăn ta rồi ngươi có biết hay không ..."

Trước nay chưa thấy qua tràng diện khủng bố như vậy, đem cảm xúc Tiêu Lan sợ đến triệt để mất khống chế, đôi bàn tay trắng như phấn đánh như mưa rơi vào trên người của Lưu Thiên Lương, trực tiếp đem lời thực giấu ở đáy lòng mình toàn bộ nói ra, nhưng mà Lưu Thiên Lương tấm thân thể mập chán này có lẽ không có những thứ khác chỗ tốt , có thể ưu điểm duy nhất chính là da dầy!

Tựa như bị đám Đại hán cường tráng kia đánh xong một trận vậy mà hắn ngày hôm sau vẫn có thể sanh long hoạt hổ nhảy dựng lên, bởi vậy có thể thấy được hắn da dầy chắc nịch đến cỡ nào, cho nên đôi bàn tay trắng như phấn của Tiêu Lan đối với hắn mà nói căn bản chính là mưa bụi phớt qua vậy, ngăn cản cũng không ngăn cản mà để nàng tùy ý phát tiết điên cuồng, thẳng đến khi chính nàng cảm thấy đôi tay có một chút tê rát mới chịu ngừng tay, Lão Lưu lúc này mới cười đùa tí tửng mà hỏi: "Chủ tịch, sướиɠ rồi chưa? Khó chịu thì cứ đánh lại, da của ta chắc nịch lắm !"

"Ngươi hỗn đãn ..."

Tiêu Lan nổi giận đẩy Lưu Thiên Lương ra, ngữ khí rõ ràng lần đầu tiên hờn dỗi..., cái này có thể làm cho Lão Lưu có một loại sảng khoái thụ sủng nhược kinh, đồng thời cũng hiểu được, cởi ra mặt nạ cao quý thì Tiêu Lan cũng không quá đáng là một nữ nhân bình thường mà thôi, lá gan của nàng ở phương diện này căn bản không so bất luận kẻ nào lơn, hơn nữa nàng đồng dạng cũng rất cần người khác quan tâm, người khác yêu mến !

Vừa nghĩ đến đây, Lão Lưu lập tức nghĩ muốn rèn sắt khi còn nóng, tranh thủ thời gian cùng Nữ thần nhiều sáo sáo cận hồ, hắn rất là vui vẻ lại móc ra một điếu thuốc hai tay đưa tới trước mặt của nàng, tràn đầy nịnh nọt mà hỏi: "Chủ tịch, muốn hay không lại làm thêm một điếu thuốc? Hút thuốc có thể thư giản áp lực đó!"

Tiêu Lan đối với Lưu Thiên Lương liếc một cái không nói gì, lại chộp túm lấy điếu thuốc lá trong tay hắn, chậm rãi đem đặt ở trên môi đỏ mọng đã khôi phục huyết sắc của nàng, Lão Lưu chân chó bình thường vì nàng đốt thuốc, sau đó mặt mũi đầy tán thưởng nói: "Đẹp ! Thật sự là thật đẹp, chủ tịch quả nhiên là nữ nhân trong nữ nhân, dưới tình huống hốt hoảng như vậy mà hút thuốc rõ ràng đều có thể đẹp như vậy, cho dù Nữ thần trong lòng ta cũng không gì hơn cái này rồi!"

"Ngươi có thể hay không đừng vuốt mông ngựa một cách ác tâm như vậy? Ta nghe đến thực buồn nôn !"

Mắt Tiêu Lan lạnh lùng nhìn Lưu Thiên Lương, rất là có chút ý tứ không biết nên khóc hay cười, nàng đối với loại vuốt mông ngựa này cũng nghe đến chán ngấy nên đã sớm miễn dịch, thậm chí so Lưu Thiên Lương buồn nôn gấp 10 lần thì nàng cũng đều trải qua rất nhiều, bất quá nàng tựa hồ vẫn là không cách nào tiêu tan chuyện Lưu Thiên Lương vừa mới vứt bỏ nàng, nhíu lên lông mày không vui hỏi: "Ngươi vừa mới đến cùng chết ở chỗ nào rồi? Ta muốn thực đã xảy ra chuyện, ngươi chịu nổi trách nhiệm sao?"

"Xin nhờ ! đại chủ tịch của ta, ngươi có thể đừng như vậy mà oan uổng cho ta được không nào? chính ngươi tới xem một chút đó là cái gì, ta phải đi liều mạng cho ngươi..."

Lưu Thiên Lương tỏ ra tức giận chỉ một ngón xuống dưới lầu, Tiêu Lan theo bản năng ghé vào trên đầu gối của hắn đưa đầu hướng dưới lầu nhìn lại, nhưng mà lập tức khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng liền lần nữa hung hăng tái đi, nguyên lai là một cái hoạt thi nam tính có thân hình cao lớn đã bị đánh chết ở tại chỗ góc cua hành lang, đầu đã bị người tatoàn bộ nện dẹp , não trắng đen lăn lộn thành một bãi chảy đầy đất !

Trong lòng của Lưu Thiên Lương bỗng nhiên hung hăng rung động, toàn bộ bởi vì hai quả núi mềm mại trước ngực Tiêu Lan lúc này đang đặt ở trên đầu gối của hắn, chẳng bao lâu sau hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới có thể như vậy cùng Nữ thần của lòng mình thân cận, hắn vẫn luôn cho rằng tiêu Nữ thần là bày ở trên bầu trời cao cao dùng để thưởng thức đấy, căn bản sẽ không lưu cho mình nửa điểm cơ hội đùa giỡn, kết quả là hắn thậm chí có chút ít cảm kích những cái... hoạt thi chết tiệt kia rồi, nếu không phải là bọn họ để cho trong lòng Tiêu Lan đại loạn thì cũng không biết kiếp sau phải chăng có thể đến lượt hắn va vào bộ ngực xốp giòn của Tiêu Lan. !

Bất quá loại này để cho linh hồn Lưu Thiên Lương cũng bắt đầu cảm giác phi thăng thoáng qua tức thì, Tiêu Lan rất nhanh đã thẳng người lên, mặt mũi đầy kinh ngạc hỏi: "Này ... Cái cương thi kia ách ... Hoạt thi là ngươi gϊếŧ chết hay sao?"

"Hắc hắc ~ đương nhiên ! cây gậy lớn của ca ca lợi hại không ..."

Lưu Thiên Lương giơ gậy tròn bên người lên đắc ý phi phàm nhìn lấy Tiêu Lan, đã thấy hàn mang trong mắt Tiêu Lan lóe lên, hắn lập tức ý thức được mình đã đắc ý vênh váo rồi, dáng tươi cười lập tức cứng đờ, vô cùng lúng túng nói: "Đúng... Thực xin lỗi a, chủ tịch, ta người này nói không che đậy miệng rồi, ngươi tuyệt đối không nên để ý nha !"

"Hừ ~ ngươi biết rõ là tốt rồi ..."

Mặt mũi Tiêu Lan đầy sương lạnh trừng Lưu Thiên Lương một cái, sau đó đứng dậy nhìn thang lầu tối om dưới lầu, hơi do dự nói ra: "Chúng ta không phải là có thể trực tiếp thông qua thang lầu lúc này rời khỏi hả? Phía dưới này giống như không có hoạt thi gì ?"

"Chủ tịch, lời này ngài đừng nên trách..., ngài mặc dù là một kỳ tài buôn bán, nhưng là đối với loại quái vật này trên cơ bản không có chút ăn ý cùng quan niệm, hơn nữa ngài quan sát không có chút nào cẩn thận nha..."

Lưu Thiên Lương đầy vẻ bất đắc dĩ đứng lên, chỉ vào hoạt thi đã tử vong nói ra: "Người nọ ngươi xem rồi không phải là nhìn rất quen mắt sao? Đây chính là đầu lĩnh bảo an lầu một, buổi sáng mỗi ngày sẽ cầm bộ đàm tại cửa ra vào nghênh đón ngài đấy, hắn sao có thể nhảy lên đến lầu hai mươi mấy chứ , lầu một khẳng định đã sớm luân hãm , mà chúng ta thân ở cái đầu hành lang này thì căn bản không thông tầng hầm ngầm, muốn lái xe đi nhất định phải trước tiên tiến nhập lầu một, chúng ta nếu đột nhiên xông đi ra, vừa mở cửa thì đoán chừng đầy đại sảnh đều là hoạt thi, cho nên ta cho rằng chúng ta vẫn là thành thành thật thật sống ở chỗ này, chờ cứu viện thì đáng tin cậy hơn !"

"Ừm! Nói có chút đạo lý ..."

Tiêu Lan cũng không có tức giận, ngược lại vô cùng bình tĩnh nhẹ gật đầu, sau đó đầy kỳ quái nhìn Lưu Thiên Lương hỏi "Ta trước kia làm sao lại không có phát hiện ngươi còn có tố chất phương diện này đâu này? Lẽ nào ta thật sự là mai một ngươi rồi?"

"Mai một nhất định là mai một, ta dầu gì cũng so Nghiêm Như Ngọc cái cô nàng chỉ biết khoe khoang phong tao kia, dựa vào đùi vị nữ nhân cường chứ? ngươi rõ ràng cho nàng làm phó tổng giám đốc cũng không cho ta làm !"

Lưu Thiên Lương bất mãn hết sức hừ hừ, vì chuyện này hắn kỳ thật cũng canh cánh trong lòng một thời gian rất lâu, nhưng mà Tiêu Lan lại cười lạnh nói: "Cái này là ngươi cùng Nghiêm Như Ngọc không cùng nguyên nhân chứ? Lẽ nào ngươi thật sự cho là ta là xem ở mặt mũi của Tử Thần, mới khiến cho nàng vào vị trí phó tổng giám đốc chi nhánh công ty của các ngươi hay sao?"

"Chẳng lẽ không đúng sao?"

Lưu Thiên Lương có chút nhíu mày, tuyệt không cho rằng Nghiêm Như Ngọc ngoại trừ bên ngoài xinh đẹp, còn có chỗ gì hơn người, cho nên hắn nhìn Tiêu Lan liền nói ra: "Ta thừa nhận tại công trạng của nàng tiến vào dưới công ty là hoàn toàn chính xác có chỗ bay lên, có thể đó là nguyên nhân dó nàng có cái núi lớn làm chỗ dựa, Đinh Tử Thần nếu có thể không để lại dư lực giúp ta...ta có thể làm so với nàng tốt hơn gấp trăm lần !"

"Hừ ~ đầu lưỡi của ngươi i cũng không sợ gió lớn nhanh..."

Tiêu Lan khinh thường hừ lạnh một tiếng, rồi lại khoát tay nói ra: "Tốt rồi ! Bây giờ không phải là cái thời điểm thảo luận với ngươi, chờ có thời gian thì ta lại cẩn thận nói cho ngươi, ngươi là đến cỡ nào là không biết cái gọi là… !"

Tiêu Lan nói qua liền quay người chạy lên lầu, mà Lưu Thiên Lương nhìn mông lớn của nàng tại trước mặt mình lắc qua lắc lại, cũng không có nhiều tâm tình cùng với nàng thảo luận chuyện công ty, thèm nhỏ dãi mà ở phía sau lưng Tiêu Lan vừa đi vừa nhìn , thình lình Tiêu Lan đột nhiên quay người trở lại, mặt không thay đổi chằm chằm vào cặp mắt của hắn, mặt mo của Lưu Thiên Lương lập tức cứng đờ , theo bản năng khoát tay hô: "Ta ... Ta không phải cố ý , chỉ ... chỉ nhìn thoáng qua !"

"Lộn xộn cái gì ..."

Tiêu Lan không giải thích được khoát khoát tay, nhíu lại lông mày hỏi "Ta hỏi ngươi , ngươi có biết hay không bọn họ là như thế nào biến thành hoạt thi hay sao? Là lây nhiễm cái ôn dịch gì , hay là ăn cái gì không nên ăn t? Vì cái gì chúng ta là không sao đâu này?"

"Ta đây làm sao biết được chứ?"

Lưu Thiên Lương rất là bất đắc dĩ mở tay ra, nhưng mà nghĩ nghĩ còn nói thêm: "Nhóm người thứ nhất như thế nào biến thành hoạt thi ta đây không xác định được, có thể là lây nhiễm cái ôn dịch hoặc là virus gì đi, nhưng trong đó có ít người ta ngược lại thật ra có thể khẳng định, bọn họ là bị những hoạt thi cắn qua xong mới gián tiếp lây đấy, sau đó một truyền mười, mười truyền một trăm, cứ như vậy truyền ra !"

"Ngươi nói là người bị cắn qua cho dù không chết cũng sẽ biến thành hoạt thi?"

Tiêu Lan đột nhiên há to miệng khó có thể tin mà nhìn Lưu Thiên Lương, mà Lưu Thiên Lương vô cùng khẳng định gật gật đầu nói: "Đúng vậy ! Có lẽ ngươi không tin , nhưng mà đây là ta tận mắt nhìn thấy!"

"Hỗn đãn ! Vậy ngươi vì cái gì không nhắc nhở bọn người Đinh Tử Thần, nói hai người bị cắn kia sẽ có thể biến thành hoạt thi? ngươi là cố ý đúng hay không? Cũng bởi vì Tử Thần nhằm vào ngươi, ngươi muốn đẩy bọn họ vào chỗ chết à..."

Khuôn mặt của Tiêu Lan thình lình biến sắc, đầy tức giận chỉ vào chóp mũi Lưu Thiên Lương, mà Lưu Thiên Lương cũng thu hồi cười đùa tí tửng thần sắc , trên mặt mặt không thay đổi nhìn Tiêu Lan nói ra: "Tiêu Lan, mặc kệ ngươi có cho là như vậy đấy, nhưng ta đều không có nghĩa vụ đi nhắc nhở bọn họ, ngươi cũng nhìn thấy, Đinh Tử Thần cuối cùng liền một điểm hi vọng cũng không lưu lại cho ta, vẫn muốn đem ta đưa vào đại lao, nếu đổi thành ngươi, ngươi sẽ cứu một cái người có thù oán với ngươi sao? Có lẽ ngươi sẽ đại công vô tư nhưng Lưu Thiên Lương ta làm không được, còn có , Đinh Tử Thần bọn họ cho dù chết cũng không phải ta hại chết đấy, này là mạng của bọn hắn !"

Thêm Bình Luận