Chương 32: Giống cái được giống đực che chở

Kha Đế Tư không đơn thuần chỉ là tốc độ di chuyển nhanh, sức chịu đựng cũng cực tốt, linh hoạt thân thể ở trong núi quanh co lòng vòng, đi qua một ngọn núi.

Đang lúc hoàng hôn, hắn rốt cuộc ngừng lại trước một thác nước lớn, ôm Bạch Tinh Tinh trực tiếp chảy vào trong hồ nước.

Cây cối nhiều địa phương độ ấm đều thấp, Bạch Tinh Tinh bị hồ nước đông lạnh đến một cái giật mình, thân thể độ ấm phảng phất bị nước chảy mang đi.

“Đây là nơi ở của ta.” Kha Đế Tư chỉ vào thác nước nói, Bạch Tinh Tinh rũ đầu, nghe được tiếng hắn cũng không thèm liếc mắt một cái.

Kha Đế Tư liền trực tiếp ôm nàng vọt vào thác nước, Bạch Tinh Tinh không đề phòng hét lên một tiếng, sau khi phục hồi tinh thần thì đã tiến vào lỗ trống bên trong thác nước thiên nhiên.

Động huyệt ước chừng có hai mươi mét vuông, giống cái phòng lớn, còn tính sạch sẽ, một đống cỏ mềm chỉnh chỉnh tề tề đặt ở bên trong động. Chỉ là hơi ẩm thực trọng, không khí đều phủ một tầng hơi nước, người thường ở nơi này sợ là muốn sinh bệnh.

Curtis buông Bạch Tinh Tinh, Bạch Tinh Tinh đột nhiên cả kinh, mấy bước liền nhanh chân chạy vào trong huyệt động, xoay người cảnh giác mà nhìn chằm chằm Curtis.

Hắn hiện tại muốn cùng chính mình giao phối sao?

Tưởng tượng thấy chính mình phải bị bách cùng mãng xà khủng lồ phát sinh quan hệ, còn muốn sinh ra từng đống trứng rắn, Bạch Tinh Tinh tình nguyện chết cũng không tiếp thu.

Đời này cô sợ nhất là rắn!

Bạch Tinh Tinh một bên nhìn chằm chằm Xà thú, bớt thời giờ quét mắt bên cạnh vách đá, suy xét muốn hay không nhân lúc còn sớm một đầu đâm chết tính.

Curtis chỉ là lạnh nhạt mà nhìn nàng, lắc lư thân rắn, hóa thành hoàn toàn hình người.

Bạch Tinh Tinh nhanh chóng nhìn hắn hạ thân liếc mắt một cái, thế nhưng thật là hai điều đinh đinh!

Vì cái gì là hai điều? Dị dạng sao?

Như bình thường, không biết thế giới này giống cái có thể hay không thừa nhận, dù sao nàng là không được. Trứng rắn, càng muốn đâm chết.

Curtis theo ánh mắt Bạch Tinh Tinh cúi đầu, nhìn về phía sinh - thực - khí của chính mình, ánh mắt lạnh lẽo mơ hồ hiện lên ý cười.

Giống cái phản ứng thực ngây ngô, hiển nhiên chưa từng tiếp xúc với giống đực. Nghĩ đến giống cái này chỉ thuộc về chính mình, Curtis trong lòng dâng lên một cổ vui sướиɠ, đột nhiên có lòng trung thành.

Cảm xúc này lúc trước khi cùng báo đốm đánh nhau chưa từng có, khi đó hắn chỉ nghĩ trước muốn mang giống cái đi, tính toán không thích lại đưa về. Rốt cuộc sẽ không giao phối với giống cái khả ngộ bất khả cầu.

Curtis đem vỏ rắn chính mình lột nhẹ nhàng đặt ở trên sàn nhà, trên mặt khôi phục lạnh lùng, thanh âm không gợn sóng: “Ta kêu Kha Đế Tư.”

Bạch Tinh Tinh di chuyển ngược lại phương hướng của Kha Đế Tư, trừng mắt nhìn hắn không rên một tiếng.

“Cô kêu gì?”

Bạch Tinh Tinh vẫn là không hé răng.

Kha Đế Tư híp đôi mắt lưu li châu đỏ đậm lại, Bạch Tinh Tinh lập tức cả người lông tơ đều dựng lên, cả người hiện ra trạng thái khẩn trương, lại chỉ nghe thấy hắn quạnh quẽ nói : “Vậy tôi gọi cô là Tiểu Bạch nhé”

Bạch Tinh Tinh: “……”

Lại là bạch, Parker cũng nói qua nàng kêu bạch bạch tương đối thích hợp.

Nhớ tới Parker, Bạch Tinh Tinh liền một trận lo lắng.

Không biết Parker thế nào, đều hộc máu, khẳng định thương đến nội tạng đi. Hắn còn đuổi theo chạy như vậy, lưu lại di chứng nên làm cái gì bây giờ?

“Giống cái các cô mỗi ngày đều phải ăn đúng không?” Kha Đế Tư lên tiếng đánh gãy Bạch Tinh Tinh đang thất thần.

Bạch Tinh Tinh oán hận nói: “Ta không cần ngươi lo!”

Kha Đế Tư ánh mắt lạnh lùng, huyết hồng trong con ngươi thu nhỏ, hiện ra dáng vẻ hữu âm ngoan độc của loài rắn.

Hai tay đang rũ xuống của Bạch Tinh Tinh đột nhiên nắm chặt, phía sau lưng dính sát vào vách đá lạnh băng, nội tạng đều tựa hồ đều lạnh xuống.

Kha Đế Tư lại rất mau thu liễm trong mắt lạnh lẽo, nhàn nhạt ném xuống một câu: “Ta đi săn.”

Sau đó hóa thành hình rắn, đi ra thạch động.

Cứ... cứ thế đi rồi sao?

Bạch Tinh Tinh lẳng lặng nhìn lớp thủy mành, không gặp Kha Đế Tư trở về, bước nhanh đi đến bên cạnh.

Lúc này không trốn còn đợi khi nào?

Bạch Tinh Tinh dùng tay thử lực độ thác nước, tay duỗi ra đến thác nước thiếu chút nữa cả người bị đánh.

Nàng lui về phía sau vài bước, khẽ cắn môi, hít sâu một hơi xông ra ngoài.

“Thình thịch ——”

Hồ nước bắn ra tảng lớn bọt nước, qua một hồi lâu, đột nhiên nhô lên một đầu người.

Bạch Tinh Tinh phun ra một ngụm nước trong miệng, mồm há to thở dốc.

Khi đi vào nàng còn không có phát hiện, thạch động dựng đứng cao hơn mặt nước một đoạn rất lớn, nước thác đổ xuống làm nàng chìm tới đáy nước, thác nước còn không dừng mà đánh xuống dưới, muốn lên bờ phi thường khó khăn. May mắn nàng biết bơi không tồi, nếu không rất có thể chết đuối.

Bạch Tinh Tinh một khắc không dám ngừng lại, thở hồng hộc mà bơi lên bờ, bò dậy liền chạy.

Nàng bất chấp rừng cây dã thú độc trùng, còn có cái gì có thể thảm hơn rơi vào tay lưu lạc thú? Trốn được về thì tính là nàng gặp may mắn, chết nàng cũng không hối hận.

Rời đi bộ lạc khi là buổi sáng, mặt trời ở phía đông, bọn họ là đi ngược lại phương hướng ánh nắng. Hiện tại là hoàng hôn, mặt trời ngả về tây, như vậy nàng hẳn là vẫn như cũ đi ngược về phía ánh mặt trời.

Liền đại khái xác định phương hướng như vậy, Bạch Tinh Tinh liền hoảng không chọn đường mà chạy như điên.

Bên này Kha Đế Tư cuốn một con linh dương trưởng thành trở lại bên hồ,tới cửa động liền phát hiện Bạch Tinh Tinh không còn nữa.

Đuôi rắn xoắn chặt lại, con linh dương đã chết trong miệng phun ra nội tạng mang theo máu đen, ngay sau đó “Phanh” một tiếng, thân thể bị bóp chặt biến thành một mảnh máu loãng.

“Tê tê ~~” Kha Đế Tư phun ra lưỡi rắn, tìm theo mùi vị của giống cái.

Thân rắn khổng lồ nghiền áp trên lớp cỏ xanh còn lưu khí vị của giống cái, cấp tốc đi truy tìm.

Bạch Tinh Tinh đi chân trần đạp lên nhánh cây khô cùng lá cây hư thối trên mặt đất, vật thể bén nhọn trên mặt đất đâm thủng bàn chân nàng, mỗi đi một bước đều sẽ lưu lại một vết máu hình dấu chân.

Nàng trong lòng ảo não, vì không muốn khác biệt với mọi người, nàng ở bộ lạc liền giày cũng không có mặc, nếu có mặc thì tốt rồi.

Phía sau mơ hồ truyền đến âm thanh sột sột soạt soạt, Bạch Tinh Tinh chim sợ cành cong lập tức quay đầu lại, liếc mắt một cái liền thấy được đầu rắn lớn đong đưa giữa bụi cỏ.

Nàng đồng tử phóng đại, thời gian phảng phất như chậm lại, làm nàng trơ mắt mà nhìn khoảng cách rắn đỏ và chính mình càng ngày càng gần, thân thể lại cứng đờ đến không cách nào nhúc nhích.

Thời gian tốc độ chảy sẽ không bởi vì cảm giác của người nào đó mà giảm bớt nửa phần, tiếp theo nháy mắt, Bạch Tinh Tinh cả người bị đuôi rắn cuốn nhấc khỏi mặt đất.

Kha Đế Tư nửa người trên hóa thành hình người, đem Bạch Tinh Tinh cuốn tới trước mặt mình ,mặt mũi đỏ tươi giống như đánh phấn phun ra thanh âm lạnh băng: “Bắt được cô rồi.”

Bạch Tinh Tinh sắc mặt tái nhợt mất máu, nhìn Kha Đế Tư thanh triệt mắt to đựng đầy tuyệt vọng.

Anh ta tức giận rồi.?

Có lẽ chết đi mới là giải thoát.

Trong không khí tỏa ra mùi máu ngọt lành, Kha Đế Tư phun phun lưỡi, thần sắc đột nhiên hoảng hốt, lập tức đem Bạch Tinh Tinh ôm ở trong lòng ngực.

“Cô bị thương rồi?” Giọng Kha Đế Tư phi thường khẩn trương, dường như vừa rồi người máu lạnh kia không phải hắn.

Bạch Tinh Tinh bị Kha Đế Tư đột nhiên chuyển biến làm cho sửng sốt, thẳng đến khi bị nâng lên chân kiểm tra miệng vết thương, nàng mới tỉnh thần,nhanh tay bưng kín da thú váy.

"Ah! Anh làm gì vậy? Đừng liếʍ, bàn chân rất bẩn."

“Tê tê ~~” Kha Đế Tư nâng chân Bạch Tinh Tinh , dùng lưỡi chạm chạm, cuốn đi vết máu dưới lòng bàn chân, tròng mắt lưu li thương tiếc càng thêm dày đặc.

" Không bẩn."

Thế nhưng nàng bị thương nặng như vậy, hắn nên mang theo nàng cùng nhau đi săn, như vậy Tiểu Bạch liền sẽ không bởi vì đào tẩu mà bị thương.

Bạch Tinh Tinh: “……”

Bạch Tinh Tinh lắc lắc chân, làm bộ a, vừa rồi không phải còn là bộ dáng giận dữ, tự nhiên lại dịu dàng thế? Nàng còn không phải là bị thương nhẹ thôi sao?

Xem ra giống đực đối giống cái che chở hết mực, cả lưu lạc thú đều không ngoại lệ.

Kha Đế Tư ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Tinh Tinh, đột nhiên “Di” một tiếng: “Chấm đen trên mặt cô sao lại ít đi rồi?”

“Ân?” Bạch Tinh Tinh vội ngồi thẳng người, thu hồi bàn tay trên mặt đất sờ lên mặt.

Chết tiệt! Chẳng lẽ chấm đen sắp trôi hết rồi!

Sờ không ra thiếu hay không, nhưng trong tay hiện lên vài điểm mực kẻ mắt, bất cứ lúc nào cũng có thể rớt bộ dáng hiện tại.

Nàng không dám lại đυ.ng vào, cúi đầu đi không nhìn Kha Đế Tư.

Kha Đế Tư buông chân Bạch Tinh Tinh, một bàn tay nắm cằm Bạch Tinh Tinh , khiến cho nàng hướng mặt về phía mình.

“Anh bỏ tôi ra trước đi!” Bạch Tinh Tinh căm tức nhìn hắn, hất hất đầu, lại không có thể thoát khỏi bàn tay lạnh lẽo đang nâng cằm cô, ngược lại bị Kha Đế Tư nắm cằm sinh đau.

Kha Đế Tư tay xoa xoa khuôn mặt Bạch Tinh Tinh , nhẹ nhàng một lượt, liền thấy làn da kia trở nên trắng nõn. Tròng mắt đỏ đậm toát ra vẻ ngạc nhiên, Kha Đế Tư dùng một đôi bàn tay to giữ chặt mặt Bạch Tinh Tinh ,hai ba lần đem điểm đen trên mặt nàng hoàn toàn lau sạch.

Thấy rõ diện mạo chân thật của Bạch Tinh Tinh, Kha Đế Tư không khỏi thất thần, lẩm bẩm nói: “Tiểu Bạch... Nàng thật đẹp……”