Chương 27: Đánh một gậy cho một quả táo ngọt *

(*) tương tự như vừa đấm vừa xoa

Hỏi nhiều sợ bị nghi ngờ, Bạch Tinh Tinh đành phải cố gắng kiềm chế sự tò mò, tiếp tục hỏi Eve như thế nào để giải trừ quan hệ bạn lữ.

Eve thấy Bạch Tinh Tinh năn nỉ mãi, nên đành phải nói: "Chờ ngươi có bạn lữ rồi tự nhiên sẽ biết."

Nói xong, nàng đứng lên đuổi theo mấy đứa con của mình.

Cùng Eve nói chuyện một lúc, Bạch Tinh Tinh cũng coi như là thắng lợi trở về mang theo cả khí phách hăng hái, thần thái này làm Parker liếc mắt một cái liền nhìn thấy có điều không thích hợp.

"Các ngươi đi chơi chỗ nào a, đi lâu như vậy, bông đều đã ướt đẫm rồi." Parker nói xong liền cầm lên một nắm bông, vừa chọn ra những hạt bông vừa đi về phía Bạch Tinh Tinh.

Bạch Tinh Tinh ngẩng đầu ưỡn ngực, ngước nhìn Parker cao hơn mình một cái đầu có thừa, "Ta quyết định tạm thời không cùng ngươi giao phối!"

"Quyết định của người không được thông qua, ta kiên định muốn giao phối!" Parker lấy thân phận bạn lữ của Bạch Tinh Tinh cực kỳ tự tin nói: "Ngươi không có giống đực khác, không cùng ta giao phối ngươi muốn giao phối với ai?"

Bạch Tinh Tinh tròng mắt linh động mà xoay chuyển, dào dạt đắc ý nói: "Sau khi cùng ngươi giao phối xong, ta liền cùng ngươi giải trừ quan hệ bạn lữ."

Parker trừng mắt lên, thở phì phò nói: "Ngươi dám!"



Bạch Tinh Tinh thấy hắn quả nhiên sợ hãi, tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng hoàn toàn buông xuống, khí thế càng kiêu ngạo: "Ta nói giải trừ, là giải trừ, ta là một người nghiêm túc."

"Ngươi! Ta sao có thể thích thượng ngươi, cái giống cái nhẫn tâm này!" Parker quát, một thú nhân cao to thế nhưng lại lộ ra vài phần ủy khuất như tiểu tức phụ."

Bạch Tinh Tinh trong lòng rất kiên quyết với quyết định của mình, nhưng nhìn Parker quá tội nghiệp, liền đánh một gậy gọc hái trái táo: "Thật ra ngươi chỉ cần cho ta thời gian là được, ta lúc nào cũng có thể mang thai, một năm động dục mười hai lần, chỉ cần ta đồng ý, chúng ta tùy thời đều có thể có tiểu bảo bảo.". truyện tiên hiệp hay

Parker lại không tin, chưa từ bỏ ý định mà nói: "Ta không tin ngươi, ngươi thật là nhẫn tâm. Ta muốn cùng ngươi giao phối."

Bạch Tinh Tinh biết chính mình chỉ là bánh bao cá tính, nói không được nhiều lời tàn nhẫn, càng nói càng không có khí thế, liền nhanh chóng ném xuống một câu: "Tùy ngươi tin hay không."

Sau đó, Bạch Tinh Tinh vòng qua Parker, lưu loát mà vào nhà gỗ, để lại cho Parker một không gian tưởng tượng vô hạn.

Giống đực kết đôi với bạn lữ cơ hội chỉ có một lần, nàng nghĩ Parker cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Sắc trời dần tối, Bạch Tinh Tinh như cũ ở trong phòng tắm rửa. Lần này, Parker vẫn tự giác ra khỏi nhà, nói là đi đầu con sông ở phía Bắc tắm rửa. Bạch Tinh Tinh tinh ý nhìn thấy gương mặt của Parker có chút hồng hồng, thầm nghĩ Parker cũng chỉ là một tiểu hỏa mới thành niên ngây thơ mà thôi.

Vừa đi ra hướng Bắc con sông, Parker vừa nhớ tới cảm giác khó chịu ngày hôm qua, trong lòng âm thầm thề: Nhất định không thể nhìn thân thể Tinh Tinh trước khi kết đôi với nàng được, cái tư vị kia thật khó chịu a, nhìn mà không được làm gì, cú thế kéo dài chắc hắn nghẹn đến hỏng mất.

Nếu Bạch Tinh Tinh mà biết được ý tưởng này của Parker, thế nào cũng phun ra một ngụm máu. Đây cũng coi như là một hiểu lầm mỹ diệu.



Cây kẻ mắt không thấm nước mà Bạch Tinh Tinh mua cực kỳ hiệu quả, nếu rửa mặt nhẹ nhàng cũng không biến mất, vì tiết kiệm mực kẻ mắt, nàng cố ý giữ lại những chấm đen trên mặt. Tắm rửa xong, nàng mặc lại bộ đồ của mình.

Parker rất mau trở về, nhìn thấy Bạch Tinh Tinh mặc lại bộ đồ kì quái kia, chỉ nói: "Ngươi không thể mặc bộ đồ này trước mặt người ngoài."

"Đã biết." Bạch Tinh Tinh cũng không định cho thú nhân khác ngoài Parker thấy bộ đồ này của nàng.

Hai người lẳng lặng mà nằm trong một ổ, rất nhanh Parker đau khổ mà phát hiện, mặc dù hắn không nhìn Bạch Tinh Tinh tắm rửa, nhưng nơi đó cũng bắt đầu phản ứng. (Nằm bên cạnh người đẹp mà không phản ứng mới lạ à nha.)

Tiêu rồi, đêm nay lại là một đêm khó ngủ rồi.

Mà Bạch Tinh Tinh hôm qua cũng bị nam căn cương cứng kia của Parker chọc nửa đêm, dù sao không đau không ngứa, đã thành thói quen, không bao lâu liền thản nhiên mà đi vào giấc ngủ, để lại Parker đếm cừu trong đau khổ.

- ----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

- ----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Mọi người đọc xong nhớ bình chọn cho mình nha!!!!!!!

Yêu nà!!!!