Chương 35: Giấc mơ

Khi mặt trăng ở giữa bầu trời, Ly Thượng tỉnh dậy từ trong giấc mơ, hắn thở hổn hển, và bắt đầu sờ soạng người ở bên cạnh mình.

Sau khi chạm vào cơ thể mềm mại ấm áp kia, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Hắn vừa mơ thấy Thanh Thanh sẽ rời khỏi mảnh đại lục này, cũng vĩnh viễn rời khỏi hắn. Nàng sống ở một thế giới hoàn toàn khác so với nơi này, ở nơi đó có những tòa nhà cao chót vót như những đám mây và những vật thể lao nhanh giống như rắn.

Ở trong giấc mơ hắn cũng không biết đó là cái xác động vật gì, chỉ biết giống cái đang đứng hôn người khác ở trong một căn nhà gỗ màu trắng rộng rãi, bên dưới còn có rất nhiều người đang nhìn bọn họ với ánh mắt hâm mộ và chúc phúc.

Cảnh tượng này khiến Ly Thượng nhớ tới nghi lễ kết đôi giữa hắn và Thanh Thanh, Ly Thượng giống như ý thức được điều gì đó, giây phút đó trái tim của hắn dường như muốn vỡ nát.

Hắn muốn tiến tới ngăn cản, nhưng cơ thể lại không thể đυ.ng đến những người đó, cuối cùng chỉ có thể trơ mắt nhìn hai người dắt tay nhau mỉm cười rời đi ở ngay trước mắt mình.

Giấc mộng này quá mức chân thật, khiến trái tim của hắn giờ phút này vẫn còn run rẩy.

Sau khi người đàn ông bình tĩnh lại cảm xúc của mình, thì dùng hai tay ôm chặt lấy người phụ nữ nhỏ vào trong l*иg ngực: “Thanh Thanh, nàng đừng rời bỏ ta.”

“Ừm..” Thanh Thanh ở trong giấc mộng có hơi không thở nổi, ậm ừ một tiếng, có dấu hiệu sắp tỉnh lại.

Ly Thượng phát hiện ra điều đó, vội buông lỏng cánh tay, lúc này chân mày của Thanh Thanh mới giãn ra, chép miệng rồi lại chìm vào giấc ngủ say.

Tối hôm qua thật sự quá điên cuồng, Thanh Thanh bị hắn làm chuyện đó đến mức hôn mê. Mặc dù vậy người đàn ông vẫn không hề dừng lại, giữa chặng nàng có tỉnh lại, nhưng lại bị hắn làm cho đến mức bất tỉnh, cứ hôn mê tỉnh lại thì lại bị hắn làm cho hôn mê.

Ly Thượng giống như một con vật sống, hắn cứ làm Thanh Thanh như vậy từ tối hôm qua cho tới chiều hôm nay.

Giờ phút này, mặc dù đã ngủ nửa buổi tối, nhưng nàng vẫn cảm thấy vô cùng mệt mỏi, cũng không quan tâm đến cái bụng căng phồng giống như mang thai sáu tháng của mình, nàng chỉ muốn ngả đầu xuống rồi ngủ thϊếp đi.

Cũng may hôm nay trước khi đi ngủ Ly Thượng cũng đã đút cho nàng ít thịt, nếu không nhịn đói cả một ngày một đêm, sợ rằng sẽ tổn thương thân thể.

Giờ phút này, gậy thịt của hắn vẫn còn đang nhét vào lỗ nhỏ vừa ẩm ướt vừa nóng của nàng, chỉ có như vậy hắn mới cảm nhận được nhiệt độ của nàng, mới cảm nhận được nàng thật sự ở bên cạnh hắn.

Ly Thượng không khỏi bật cười, hắn có phải thần hồn nát thần tính rồi không, đó chẳng qua chỉ là một giấc mơ mà thôi.

Nhưng mà, nếu điều đó xảy ra thì sao? Không nghĩ thì thôi, vừa nghĩ tới chuyện Thanh Thanh phải rời xa hắn, thì trái tim của hắn lại đau đớn không ngừng.

Sau này hắn sẽ đối xử với nàng thật tốt, cho dù có chết cũng không để nàng rời xa hắn.

Ly Thượng nhắm mắt lại, vừa nghĩ tới đây, suy nghĩ liền bắt đầu phiêu tán, lại một lần nữa chìm vào mộng đẹp.

Lần này, hắn mơ thấy Thanh Thanh đang nắm tay hắn đi dạo ở trên bờ biển, hai người đang nói cười ở dưới ánh chiều tà, còn có mấy con thú nhỏ đang đi theo phía sau. Bọn chúng vừa nhảy nhót, chơi đùa vừa gọi bọn họ là cha mẹ.

Cha mẹ sao? Cách xưng hô này thật khác người, nhưng mà hắn thích, chỉ cần là những thứ liên quan tới nàng, hắn đều thích.

Trong bóng tối, khóe miệng của người đàn ông đang ngủ say hơi cong lên, cả người hẳn toát ra sự dịu dàng và ấm áp.

Người phụ nữ nằm dựa vào người hắn, hơi thở của hai người quyện vào nhau lưu chuyển trong thế giới nhỏ bé này, dường như không ai có thể chen vào.

Tuy nhiên, hai người đang ngủ say lại không phát hiện ra, bụng bầu sáu tháng của Thanh Thanh dường như có thứ gì đó đang từ từ co rút động đậy, tốc độ thật chậm, nhưng hiệu quả rất rõ ràng. Bởi vì da của người phụ nữ đã bắt đầu phát ra ánh sáng nhàn nhạt, nếu như những nhân thú khác nhìn thấy cảnh tượng này cũng chỉ có thể kinh ngạc thốt lên thần A Tán hiển linh rồi.