Chương 46

Editor: Mẫu Đơn Sắc.

Đêm đã khuya rồi.

Cái ôm làm nảy sinh cảm giác yếu đuối, khiến người ta có thể nói hết ra mọi thứ trong lòng.

Lâm Mị tựa đầu vào lòng anh, nhẹ giọng nói: “Lục Thanh Nhai, tôi đã từng hận anh, bởi vì lúc đó tôi không hề nói dối anh, chỉ là anh không tin tôi.”

Giọng nói của cô rất bình tĩnh.

Năm tháng hao mòn, ‘hận’ cũng trở thành cảm giác nhớ mãi không quên.

Lục Thanh Nhai im lặng một lát: “Xin lỗi.”

Có lý do, cũng có một vài hiểu lầm nhưng lại không có gì cần giải thích. Đây chính là sai lầm do tự anh tạo nên. Ngay lúc quan trọng nhất, anh đã lựa chọn nghi ngờ mà không phải tin tưởng.

Đây mới là vấn đề quan trọng.

Lâm Mị hơi há miệng nhưng lại không nói gì nữa. Cô giơ tay đẩy nhẹ một cái nhưng lại bị Lục Thanh Nhai ôm chặt hơn.

Dường như không có gì để bày tỏ tốt hơn sự im lặng, cũng dường như không có cách hối lỗi nào tốt hơn im lặng.

Cuối cùng, sau khi cực khổ thu dọn đồ đạc, họ rốt cuộc cũng đi nghỉ ngơi.

Thời gian dài không ngủ khiến Lục Thanh Nhai cực kỳ mệt mỏi, tâm trạng và tinh thần đều rã rời. Anh nằm trên giường, nhớ lại chuyện cũ trong cảm giác uể oải, trống rỗng.

Rất giống với việc vớt ánh trăng từ trong nước.

Bảy giờ sáng, Lục Thanh Nhai thức dậy đúng giờ, sau khi thay quần áo thì xuống tầng mua đồ ăn sáng. Lúc anh xách đồ ăn sáng lên thì Lâm Mị đang rửa mặt trong phòng vệ sinh.

Cô mặc một cái áo nhạt màu rộng thùng thình và quần jeans chín tấc màu xanh biển đậm, mang giày đế bằng, cực kỳ thoải mái. Dưới ánh nắng ban mai, cô cúi người nhổ bọt kem đánh răng vào bồn rửa tay, ngay khi nghe thấy tiếng mở cửa thì xoay đầu lại liếc nhìn cậu.

Hai người ngồi đối diện trên bàn ăn ăn sáng. Lâm Mị không có hứng thú ăn uống gì, chỉ ăn hai miếng bánh bao rồi cắn ống hút sữa đậu nành: “… Anh kết bạn trên Wechat với Ngôn Cẩn rồi à?”

Lục Thanh Nhai “Ừ” một tiếng.

Anh không ngồi ngay ngắn mà hơi nghiêng người gác chéo chân, chống tay trái lên bàn cơm, dáng vẻ hết sức hào sảng. Có lẽ vì ở trong quân đội quen rồi nên cậu không hề ăn uống nhã nhặn được, chỉ cần cắn một miếng đã cắn được hơn nửa cái bánh bao.