Dịch: Sắc - Cấm Thành.
Nàng biết thích trong lời Lý Sách nói chỉ là thích có người cùng dùng bữa thôi chứ thật ra không có quan hệ gì với nàng cả.
Cũng giống nàng không thích ở một mình nên khi ở Dư phủ lúc đóng cửa không ra ngoài nàng vẫn thường kéo Tri Lam theo ở cùng nàng.
Chỉ cần có người ở bên cạnh là được, chẳng cần quan tâm người ấy là ai.
Nhưng một tiếng thích này của Lý Sách lại khiến Dư Thanh Yểu chợt sinh ra ảo giác tựa như tiếng thích kia là đang hướng về nàng vậy.
Chuyện này thật không hợp lẽ thường.
Dư Thanh Yểu không dám suy nghĩ nhiều nhưng khi đôi mắt của Lý Sách ung dung nhìn về phía nàng, lại khiến nàng có cảm giác dường như nàng nên đáp lại gì đó.
“Vậy sau này thần thϊếp sẽ ăn sáng cùng điện hạ mỗi ngày!”
Vừa khoa trương hứa hẹn, trong lòng Dư Thanh Yểu đã thầm nghĩ không ổn rồi.
Vì nàng dậy không nổi, chẳng lẽ lại phải phiền Lý Sách gọi nàng dậy, mà nếu ngày nào cũng như sáng nay thì nàng sẽ ngại lắm.
Quả nhiên Lý Sách đáp: “Nàng dậy sớm như thế, có ngủ đủ giấc không?”
Hắn không hỏi lại nàng có dậy được hay không mà lại quan tâm nàng có ngủ đủ giấc hay không.
Dư Thanh Yểu ôm khuôn mặt nhỏ ngẩng đầu lên, phấn trên mặt nàng được thoa rất đều, chỉ có vùng dưới mắt là hơi tối đi.
Dậy quá sớm khiến đầu óc nàng thực sự có chút chậm chạp cho nên hồi lâu cũng không nhìn ra được vì sao Lý Sách lại hỏi như vậy.
“Ban đêm nàng ngủ không ngon giấc tất nhiên ban ngày sẽ không dậy được, nếu ngày nào cũng dậy sớm như vậy chẳng phải sẽ mất tinh thần nguyên ngày sao?” Lý Sách nhìn ra được nàng đang lơ ngơ, đành giải thích.
“Sao điện hạ biết đêm thần thϊếp bị ngủ không ngon?” Dư Thanh Yểu lại giật mình, rốt cuộc Lý Sách có phép thần thông gì vậy sao chuyện gì cũng không qua được đôi mắt thần của hắn thế.
Trước đó, nàng còn tưởng rằng mình đã giấu khá tốt rồi chứ.
Mặc dù hai người chung gối cùng chăn nhưng rất ít khi nằm cùng nhau khi cả hai còn tỉnh.
Dư Thanh Yểu không biết các cặp phu thê khác ở cùng nhau như thế nào nhưng hiển nhiên không phải giống nàng và Lý Sách.
Về phần liệu thân thể Lý Sách có vấn đề gì hay hắn chỉ đơn thuần không coi nàng là thê tử nên không muốn động vào nàng, Dư Thanh Yểu thật sự không thể biết được.
Nhưng ngoại trừ những chuyện đó ra, Lý Sách không có chỗ nào để bắt bẻ cả.
Nói thật, nếu không vì chuyện xảy ra quá đột ngột khiến nàng nhất thời không còn lựa chọn nào khác thì lúc trước chắc chắn nàng không dám chọn Tần Vương Lý Sách.