Chương 43: Mua Sắm Phung Phí.

Hay là hắn cơ bản không có khái niệm gì về tiền bạc?

Bùi Khiêm khẽ nhíu mày, lập tức tính toán trong lòng.

Trong đầu hắn vốn đã dự trù mức giá của nơi này là khoảng năm đồng.

Dựa theo mức giá 5 đồng/mét vuông/ngày, diện tích văn phòng 3000 mét vuông, tiền thuê một tháng sẽ là 450 nghìn.

Một tháng chưa làm gì đã mất 450 nghìn, chuyện tốt như vậy biết tìm ở đâu chứ!

Kết quả là giá thuê thấp hơn một đồng so với dự tính của hắn.

Một đồng này cũng làm cho hắn tiêu ít đi 90 nghìn mỗi tháng.

Nhưng vẫn còn một chút rắc rối.

Chẳng qua, điều này vẫn nằm trong phạm vi chấp nhận được.

Sở dĩ Bùi Khiêm lo lắng như vậy là vì “Quỷ Tướng” đang càng ngày càng hái ra tiền cho hắn!

Dù sao thì hiện tại “Quỷ Tướng” vẫn đang trên đà phát triển, khi ngày càng có nhiều nền tảng game đề cử, sức hút của game này cũng ngày càng cao, mỗi ngày đều thu hút lượng lớn người chơi, số tiền thu vào đương nhiên cũng như thuyền dâng theo nước.

Nhiều tiền như vậy, muốn tiêu hết sạch cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

Bùi Khiêm nhất định phải nỗ lực hơn rồi!



“Ta thuê tầng này, chuẩn bị hợp đồng đi.” Bùi Khiêm vô cùng dứt khoát.

Giám đốc Trương có hơi ngạc nhiên, sau đó liền vui vẻ ra mặt: “Được! Ngươi đi theo ta.”

Khách hàng dứt khoát như vậy, đúng là hiếm thấy!

Bùi Khiêm và Tân Hải Lộ đi tới phòng làm việc của Giám đốc Trương, ký hợp đồng và thanh toán, một loạt thao tác được hoàn thành nhanh chóng.

Tiền thế chấp và tiền thuê của tháng đầu tiên, trong nháy mắt đã chi ra 700 nghìn rồi.

Bùi Khiêm không hề cau mày dù chỉ một chút, ngược lại âm thầm cảm thấy thoải mái.

Gió thổi vỏ trứng gà, tiền đi người yên vui!

Nếu không tiêu sạch tiền của hệ thống sớm, thì làm sao chuyển đổi thành tài sản cá nhân được?



Còn về nội dung hợp đồng … Bùi Khiêm không cần quan tâm đến những vấn đề này, đã có trợ lý Tân lo liệu rồi.

Tân Hải Lộ cũng rất am hiểu về những vấn đề liên quan đến tài chính và pháp luật, có nàng kiểm định, Bùi Khiêm vô cùng yên tâm.

“Như vậy, chào mừng quý công ty đến với Thần Hoa Hào Cảnh! Sau này nếu như có vần đề gì, cứ liên hệ với ta bất cứ lúc nào, nhất định sẽ giải quyết cho ngươi trong thời gian sớm nhất.” Giám đốc Trương nói với vẻ mặt tươi cười.

Bùi Khiêm tùy tiện nói hai câu khách sáo, nhận lấy hợp đồng cho thuê từ trong tay Giám đốc Trương, rồi đưa cho trợ lý Tân cất giữ.

Sau đó, Bùi Khiêm và Tân Hải Lộ rời khỏi phòng làm việc của Giám đốc Trương, quay trở lại tầng mười bảy một lần nữa.



Bùi Khiêm đi tới đi lui trong khu vực làm việc trống rỗng, lên kế hoạch bố trí công ty.

Đây cũng là một khâu đốt tiền quan trọng!

“Môi trường làm việc tốt, có thể giúp cho các nhân viên tăng cường hiệu suất công việc, cũng có thể nâng cao hình tượng của công ty chúng ta!”

“Trợ lý Tân, ngươi hãy ghi chép lại, lát nữa lập ra danh sách những thứ cần mua cho ta.”

“Bàn ghế trong văn phòng nhất định phải đắt tiền, khụ, không phải loại đắt tiền bình thường, mà phải là loại thật đắt! Không được giống với những công ty khác!”

“Máy tính tất nhiên phải là loại đỉnh nhất, máy móc, bàn phím và con chuột, tất cả đều dùng hàng cao cấp, màn hình, nhất định phải có hai cái. Bây giờ đã là xã hội của thông tin, chúng ta lại là một công ty game, thì máy tính chính là thứ quyết định năng suất!”

“Cây cảnh cũng không thể thiếu, khi làm việc mệt mỏi thì ngắm cây xanh một chút để thư giãn. Cây xanh không dễ chăm bón, phải mời một bác gái đến để trông nom.”

“Ta thấy không gian bên kia rất phù hợp để xây dựng một phòng tập thể dục nho nhỏ. Ngành sản xuất game rất dễ gây ra bệnh nghề nghiệp, rèn luyện thân thể nhiều mới có thể làm việc tốt hơn.”

“Phòng lễ tân, ghế sô pha, bàn trà đều không thể tiết kiệm, tốt nhất là mua một bộ ấm chén sang trọng, cũng phải mua bảy tám loại lá trà ngon, lỡ đâu có các buổi đàm phán mua bán, không thể chỉ dùng nước tinh khiết để tiếp đãi đối tác.”

Bùi Khiêm chậm rãi nói.

Mua những thứ này đều dùng tiền của hệ thống, có thể thoải mái sử dụng.

Dù sao tất cả những vật dùng trong công ty đều phải là loại tốt nhất.

Còn những vật không dùng được, tất cả cũng phải là loại tốt nhất!

Bùi Khiêm vừa nói, vừa quan sát phản ứng của hệ thống.

Hệ thống không có bất cứ thay đổi gì, không có cảnh báo, chứng tỏ hành động của Bùi Khiêm không vi phạm quy định!



Tân Hải Lộ cầm quyển sổ nhỏ, nhanh chóng ghi chép lại.

“Vâng, tổng giám đốc Bùi, những yêu cầu của ngươi sẽ nhanh chóng được thực hiện thỏa đáng.”

“Xin hỏi ngươi có thể chấp nhận tổng giá trị trong khoảng bao nhiêu?” Tân Hải Lộ hỏi.

Bùi Khiêm suy nghĩ một lát: “Khoảng chừng 500 nghìn đến 800 nghìn. Cố gắng sử dụng đến 800 nghìn.”

Tân Hải Lộ gật đầu: “Đã rõ.”

Bùi Khiêm cũng không dám làm quá đáng, hắn muốn phô trương lãng phí, nhưng rõ ràng không thể vượt ra khỏi nhu cầu của công ty.

Ví dụ như máy tính cần sử dụng trong văn phòng công ty.

Theo suy nghĩ thông thường, một chiếc máy tính loại thường là đã có thể sử dụng.

Nhưng Bùi Khiêm muốn tiêu tiền, nên đã lựa chọn máy tính cao cấp xứng tầm hơn.

Máy tính cao cấp bình thường thì hệ thống đã bỏ qua. Nhưng nếu Bùi Khiêm bỏ ra vài trăm nghìn đến vài triệu mua một chiếc máy tính siêu cấp, hệ thống sẽ đánh giá đây là một trường hợp không tuân theo quy định.

Vì vậy, Bùi Khiêm cũng không thể phung phí một cách không có giới hạn, quyết định số tiền trên dưới 800 nghìn là để thăm dò thử mức giới hạn của hệ thống.





Một ngày sau.

“Đây là danh sách mua sắm hôm trước mà ta đã liệt kê ra, mời ngươi xem qua.”

Tân Hải Lộ đưa cặp văn kiện có một phần tài liệu cho Bùi Khiêm.

Trên đó là danh sách tất cả những món cần mua, bao gồm bàn làm việc, ghế làm việc, máy tính, cây xanh, thiết bị tập thể dục, ghế sô pha, bàn trà, lá trà,… vân vân và vân vân.

Tất cả những thứ mà Bùi Khiêm đã vắt óc để nghĩ ra đều có ở trên đó.

Sau khi xem sơ qua, Bùi Khiêm cũng không khỏi có chút ngạc nhiên.

Thật sự đắt tiền đấy!

Từ giá tiền của cây xanh đã có thể nhận ra.

Một chậu bonsai tùng la hán, 988.