Tạm thời qua lại mấy ngày, Bùi Khiêm cảm thấy vậy.
Làm việc lưu loát, đáng tin!
Bùi Khiêm không hề do dự, trực tiếp tăng hơn ba mươi phần trăm lương ban đầu, lương tháng ba mươi nghìn.
Đây là năm 2009, sinh viên mới tốt nghiệp của trường Đại học Hán Đông vẫn đang cố gắng vì mục tiêu lương tháng ba nghìn.
Lương khởi điểm cao như vậy chủ yếu là vì hai nguyên nhân. Thứ nhất là “công ty TNHH Kỹ thuật Internet Đằng Đạt” của Bùi Khiêm là công ty khởi nghiệp, so với công ty có vốn nước ngoài ban đầu của Tân Hải Lộ thì không có tương lai phát triển nghề nghiệp, vốn cần tăng giá mới có thể kéo được.
Năng lực của Tân Hải Lộ rất mạnh, lương ở công ty nước ngoài vốn rất cao, lại tăng thêm 30%, đương nhiên mức lương này vô cùng khoa trương.
Thứ hai, mục tiêu của Bùi Khiêm là tiêu tiền như điên, đương nhiên tuyển người phải chọn người đắt. Nhân tài chuyên nghiệp có năng lực mạnh như Tân Hải Lộ, tăng giá lên cao chút thì cũng không tính là phạm quy trong hệ thống!
Dù sao thì người như Mã Dương, Bùi Khiêm cũng cho hắn được mức lương 3000 một tháng…
Chiếc Cayenne này là chiếc xe vừa thuê bằng danh nghĩa công ty.
Bùi Khiêm muốn mua xe dưới danh nghĩa công ty, nhưng bị hệ thống từ chối.
Mua xe thì được, nhưng giới hạn được quyết định bởi khoản vốn của công ty hiện tại, không thể mua đắt quá.
Bùi Khiêm cân nhắc, mua một chiếc xe rẻ cũng không có gì thú vị.
Nên dứt khoát thuê một chiếc Cayenne, cũng xem như có mặt tiền đầy đủ.
Tuy khoản thuê xe, phí bảo dưỡng xe cũng không nhiều, nhưng con muỗi dù nhỏ cũng có thịt kia mà.
Có chỗ tiêu tiền thì chắc chắn Bùi Khiêm không bỏ lỡ.
Hôm nay Bùi Khiêm đến Thần Hoa Hào Cảnh, muốn thuê chỗ làm việc.
Đây là tòa văn phòng xa xỉ nhất thành phố Kinh Châu, Bùi Khiêm ước tính tiền thuê chỗ này chắc tầm năm đồng.
Năm đồng trên một mét vuông một ngày.
Thế giới song song bây giờ là năm 2009, mà thành phố Kinh Châu trực thuộc tỉnh Hán Đông là đô thị loại II.
Nếu là Đế Đô năm 2019, nó đã vượt hơn gấp ba lần.
Tòa văn phòng khác của thành phố Kinh Châu có giá trung bình tầm hai, ba đồng một mét vuông.
Mà Thần Hoa Hào Cảnh được trang trí tinh tế hơn nhiều, nên sẽ đắt hơn hẳn.
Đối với công ty khác, đây là khuyết điểm.
Nhưng đối với Bùi Khiêm thì đây là ưu điểm siêu to!
Bùi Khiêm để ý cái đắt của nó!
Tân Hải Lộ đến đại sảnh, đi thẳng đến chỗ nhân viên trong sảnh. Đã có trợ lý, đương Bùi Khiêm không cần tự làm việc gì.
Nhân viên của tòa văn phòng này mặc vest đi giày da.
Bùi Khiêm mặc quần dài, áo khoác bình thường.
Nhưng, Bùi Khiêm cũng chẳng thấy mất tự nhiên chút nào, chỉ cảm thấy thời tiết trở rét, hơi lạnh rồi.
Không phải nói Bùi Khiêm tự tin bẩm sinh, chủ yếu là hắn có trợ lý Tân theo bên cạnh.
Một người đàn ông lùn béo xấu thế nào, chỉ cần có một cô gái trẻ trung xinh đẹp có thường thức theo cạnh hắn thì biết hắn là người giàu kếch xù.
Huống chi Bùi Khiêm không lùn không béo cũng không xấu, trông khá đẹp trai.
Đầu năm nay, người xấu xí không thể xuyên qua thời không.
Sẽ ảnh hưởng đến cảm giác nhập vai của người đọc.
……
Một lúc sau, giám đốc đến trước mặt Bùi Khiêm, mỉm cười.
“Xin chào tổng giám đốc Bùi, ta họ Trương, có chuyện gì thì cứ căn dặn.”
Giám đốc Trương không biết Bùi Khiêm đến từ đâu, nhưng thấy Tân Hải Lộ đã là trợ lý của hắn, theo bản năng cảm thấy người này không đơn giản.
Đồ Bùi Khiêm mặc không đẹp, trông cũng rất trẻ, dù sao nhìn kiểu gì cũng giống mấy tên rác rưởi không có việc làm.
Nhưng hắn lại có trợ lý như Tân Hải Lộ, điều này chợt khiến người ta cảm thấy hắn là cậu ấm không câu nệ tiểu tiết, làm việc ngoài dự đoán của mọi người.
Có thể mấy cậu ấm thích mặc thế này?
Nên đương nhiên giám đốc Trương không dám sơ suất.
“Định thuê một tầng này của các ngươi làm nơi làm việc.” Bùi Khiêm đi thẳng vào vấn đề chính.
“Dễ thôi, nếu tổng giám đốc Bùi ngươi muốn thuê cả tầng, không thuê cùng tầng với các công ty khác, chỗ chúng ta có tầng mười bảy còn trống. Nhìn xuống từ trên cao, phong cảnh tuyệt vời, nếu không thì ta dẫn ngươi đi xem thử?” Giám đốc Trương hỏi dò.
Bùi Khiêm gật đầu: “Được, đi xem thử.”
Giám đốc Trương dẫn đường, ba người đến tầng mười bảy của Thần Hoa Hào Cảnh.
Sạch sẽ không dính một hạt bụi.
Nhưng trống trơn không có gì hết.
“Ừ, phong cảnh không tôi.”
Bùi Khiêm đến cửa sổ kiểu Pháp sát đất, nhìn khái quát cảnh thành phố, còn có thể thấy được công viên và thắng cảnh xung quanh.
Ngoài lỗ tiền ra, còn có thể thấy nhiều phong cảnh, nơi làm việc thế này khiến người ta vui vẻ thật.
Bùi Khiêm nhìn diện tích nơi này.
Cả tầng, dồn được cả bảy tám sân bóng rổ, phỏng chừng cỡ ba nghìn mét vuông.
“Nếu ngươi là công ty kiểu khởi nghiệp, quốc gia có chính sách ưu đãi liên quan, Thần Hoa Hào Cảnh chúng ta có thể cho phép ngươi cọc một trả một, kết toán theo tháng, văn phòng khác cực ít có ưu đãi này.” Giám đốc Trương hơi tự hào, giới thiệu.
Các văn phòng bình thường đều lấy đến hai tháng tiền thuê làm tiền cọc, với lại đa số cách trả tiền thuê là trả theo quý hoặc trả nửa năm, cho cọc một trả một như văn phòng này thật sự đáng khoe khoang một phen. Điểm này liên quan đến ưu thế cạnh tranh.
Đương nhiên mặt này có ưu thế, chắc chắn mặt khác có điểm yếu.
Ví dụ như giá.
Hơn nữa, chính sách và ưu đãi có liên quan với nhau, chuyên cung cấp cho các công ty loại hình khởi nghiệp, trùng hợp thay, Bùi Khiêm lại phù hợp.
“Giá bao nhiêu?” Bùi Khiêm sẵn tiện hỏi.
Giám đốc Trương cười: “Bốn đồng. Ta biết giá này ở thành phố Kinh Châu có thể hơi đắt một chút, nhưng ngươi cũng thấy điều kiện chỗ chúng ta rồi đấy, tiền nào của nấy, thuê văn phòng của chúng ta chắc chắn có thể nâng cao ấn tượng ban đầu của quý công ty…”
“Bốn đồng, rẻ như vậy sao?” Bùi Khiêm không khỏi cau mày.
“R, rẻ?” Giám đốc Trương ngu người.
Giám đốc Trương tuyệt đối không ngờ đến, các công ty trước đây đều chê giá cao, bởi vì mức giá thuê phổ biến của các tòa nhà khác đều là hai, ba đồng, bên Thần Hoa Hào Cảnh lại đến bốn đồng, cao gần gấp đôi.
Vậy mà vị tổng giám đốc Bùi này lại nghĩ rằng mức giá này khá rẻ?!
Đang cố tình nói lẫy sao?