Bùi Khiêm tính cả rồi, nếu muốn đυ.ng hàng với “Tam Quốc Chibi” thì chỉ có thể lựa chọn đề tài Tam Quốc.
Nhưng thật ra bản thân đề tài Tam Quốc chỉ là một IP (tài sản trí tuệ) tạm ổn, không quá tốt cũng chẳng quá kém.
Muốn khiến người chơi ghét những nhân vật Tam Quốc này, biện pháp tốt nhất chính là cải tạo, phá vỡ hoàn toàn hình tượng truyền thống của họ!
Nếu làm vậy, những người chơi yêu thích Tam Quốc đương nhiên sẽ chửi ầm lên, tức giận xóa game rồi hạ thấp toàn bộ danh tiếng của game khi thấy sự thay đổi lộn xộn này.
Mà trọng trách này lại được giao cho Mã Dương.
Bùi Khiêm dành niềm tin trọn vẹn cho năng lực của Mã Dương. Chỉ cần là công việc mà Mã Dương nghiêm túc làm thì chắc chắn gần như đều thất bại!
Nhìn tên của những nhân vật này, Mã Dương lộ vẻ khó xử.
Hắn thò đầu từ giường trên xuống nhỏ giọng nói: “Anh Khiêm, ta... ta chỉ từng xem phim truyền hình Tam Quốc thôi, trong số này có rất nhiều người ta đều không nhận ra.”
Bùi Khiêm không khỏi vui vẻ trong lòng, vậy chẳng phải đúng lúc sao!
Ngươi mà nằm lòng hết các nhân vật Tam Quốc thì ta còn không yên tâm giao nhiệm vụ cho ngươi ấy!
“Không sao, ta tin ngươi. Vốn dĩ cái ta muốn chính là phá vỡ truyền thống, ngươi cứ yên tâm phát huy trí tưởng tượng, càng phá cách càng tốt!”
“Hơn nữa ngươi không phải lo, cụ thể vẽ ra hình tượng nào thì còn phụ thuộc vào thiết kế của họa sĩ cơ, ngươi chỉ đề ra phương hướng thôi.”
“Ngươi cứ thiết kế thoải mái, dù sao cũng cần tính đột phá mà, chẳng ai lại đi bới móc những sai lầm thông thường đâu.”
Bùi Khiêm liên tục an ủi.
Hắn cũng không hy vọng Mã Dương biết khó mà lui rồi từ chối công việc này.
Mã Dương cuối cùng cũng gật đầu: “Vậy được, ta sẽ cố gắng hết sức.”
Bùi Khiêm không yên tâm nên dặn thêm một câu: “Nhớ kỹ, chắc chắn phải phá cách! Càng vô lý càng tốt!”
Mã Dương ngồi ở giường trên bắt đầu vò đầu bứt tai.
Bứt rứt suốt mười phút vẫn chẳng chút tiến triển.
Hắn không nhịn nổi nên lại thăm dò nói: “Anh Khiêm, hay là ta đi mua Tam Quốc Diễn Nghĩa trước.”
Bùi Khiêm lập tức cản lại: “Không được, tuyệt đối không được! Cái ta nhìn trúng chính là tinh thần sáng tạo của ngươi, hiểu không? Hiện tại ngươi vẫn chưa bị ảnh hưởng từ hình tượng truyền thống trong “Tam Quốc Diễn Nghĩa” thì mới phá vỡ chúng được!”
“Ngươi tuyệt đối đừng nghĩ đến hình tượng gốc của hắn là gì, ngươi cứ phát huy tối đa trí tưởng tượng, thay đổi hết sức có thể cho ta!”
Mã Dương bất lực chỉ đành “Haiz” một tiếng rồi rụt đầu về, tiếp tục vò đầu bứt tai.
Chỉ trong chốc lát, hắn lại thò đầu ra hỏi Bùi Khiêm: “Anh Khiêm, ta thiết lập Quan Vũ thành một con rồng có được không?”
Bùi Khiêm gật đầu: “Được!”
Một lát sau.
“Anh Khiêm, ta thiết lập Mã Siêu thành nhân mã có được không?”
“Được!”
Lại một lát sau.
“Anh Khiêm, ta thiết lập Châu Thương thành Long nữ, Gia Cát Lượng thành nhà phát minh vĩ đại, Hoàng Nguyệt Anh thành con rối máy, Hứa Chử thành con hổ, Tào Phi thành quái vật xúc tua, Lữ Mông thành loli săn rồng... có được không?”
Bùi Khiêm vỗ đùi: “Được! Quá được luôn! Lão Mã ngươi biết không, ngươi thực sự là một thiên tài, cứ thế mà phát huy!”
Mã Dương vốn tràn đầy hoài nghi với những thiết lập của mình nhưng thấy Bùi Khiêm tán thành như vậy, hắn cũng dấy lên tự tin.
Nhìn Mã Dương nghiêm túc làm việc như vậy, trong lòng Bùi Khiêm vui đến nở hoa.
Không tìm lầm người mà!
Thiết lập Châu Thương thành Long nữ, Lữ Mông thành loli săn rồng?
Nhìn đi, đây là lời nói nhảm thiên tài cỡ nào!
Nếu bảo Bùi Khiêm tự nghĩ, chắc chắn hắn không nghĩ ra!
Phương án này vừa nghe đã thấy chẳng đáng tin rồi, đến lúc đó lại vung tiền tìm một họa sĩ giá rẻ thì bản phác thảo của game này còn nhìn nổi chắc?
Tưởng tượng đến cảnh người chơi rút được Tào Phi thì phát hiện đó là một quái vật xúc tua;
Rút được Mã Siêu thì phát hiện đó là một nhân mã;
Rút được Lữ Mông thì phát hiện đại đô đốc biến thành loli săn rồng...
Vậy còn không bị fan Tam Quốc mắng chết sao?
Minh tinh điện ảnh nổi tiếng quốc tế nào đó đã từng nói, nói đùa không phải nói nhảm, cải biên không phải cải bừa.
Còn đây chính là nói nhảm và cải bừa, game này làm ra chắc chắn sẽ bị muôn người phỉ nhổ, khiến người chơi thích Tam Quốc nước mắt chảy ngược vào trong!
Vẻ âm u của Bùi Khiêm mấy ngày nay phút chốc tan biến, hắn lập tức cảm thấy cuộc đời của mình lại trở nên sáng sủa rồi!
Lỗ sạch ba trăm nghìn, lợi nhuận sẽ là ba trăm nghìn!
Bùi Khiêm cảm thấy cuộc đời tốt đẹp đang vẫy tay với mình!
Nhân lúc Mã Dương đang điền bảng, Bùi Khiêm lên trạm tài nguyên nhìn qua các họa sĩ.
Trạm tài nguyên này của ESRO tích hợp lượng lớn tài nguyên của lĩnh vực game trong nước, kể cả tài nguyên nhân lực.
Cho dù là nhà thiết kế, họa sĩ hay lập trình viên đều có thể niêm yết giá trên trạm tài nguyên để cung cấp dịch vụ cho người mua.
Người mua có thể nhìn thấy lý lịch và tác phẩm trên trạm tài nguyên của những người này, nếu hài lòng thì có thể nói chuyện hợp tác.
Ví dụ như, mua bao nhiêu bản phác thảo của họa sĩ nào đó.
Bùi Khiêm tìm kiếm họa sĩ am hiểu bản phác thảo, bắt đầu nhanh chóng loại trừ từng người.
Đại thần rất nổi tiếng loại hết.
Những họa sĩ ưu tú có danh tiếng tốt trong ngành loại hết.
Phải tìm những họa sĩ mới vào nghề chỉ bán bảy tám trăm đồng một bản phác thảo!
Sau khi tìm kiếm một lượt và xem qua tác phẩm của không ít người, Bùi Khiêm phát hiện hình như đều không quá chênh lệch.
Trạm tài nguyên này cũng có tiêu chuẩn riêng, không phải bất kỳ sinh viên nghệ thuật nào cũng có thể được chứng nhận.
Nhân viên công tác của ESRO sẽ tiến hành xét duyệt, tất cả họa sĩ mới vào nghề có thể đề tên trên đây cơ bản đều có nền tảng hội họa không tồi.
Bùi Khiêm tìm tới tìm lui cuối cùng quyết định chọn một họa sĩ mới rất ít tác phẩm tiêu biểu.
Tất cả tác phẩm tiêu biểu của họa sĩ này đều theo phong cách chibi 2D, trong đó không có bức nào theo phong cách tả thực cả.