Edit:Youngie07 +
Beta:Tiểu Vân
“Uh uh… Uh uh….”
Thiếu niên dưới ảnh hưởng của thuốc như bị đốt cháy thân thể, hai tay quấn lên cổ của nam nhân, đầu ngửa lên tiếp nhận cái hôn ôn nhu của người kia.
Trọng Tiêu đem thiếu niên đè trên giường lớn màu trắng, nhả ra cánh môi bị mυ"ŧ đến sưng đỏ, hôn dọc theo khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng xuống đến cái cổ gầy cùng xương quai xanh tinh xảo, một tay thì đem áo sơ mi trắng cởi bỏ.
“A ha… Uh uh..... Nóng.....”
Vừa mới cảm thấy bớt nóng một tí, nam nhân liền hôn tới tấp xuống, lại cảm thấy nóng lên, còn có xu hướng muốn bùng cháy. Thân thể trắng nõn của thiếu niên nhiễm một màu hồng nhạt mê người nằm giãy dụa trên chiếc giường lớn màu trắng tựa như một đóa hoa bách hợp đang nở rộ, lại mang theo sự cám dỗ giống như thuốc phiện.
Thiếu niên toàn thân trần trụi mở rộng thân thể nằm dưới nam nhân.
Trọng Tiêu một tay ma xát dọc bên hông mềm dẻo của thiếu niên, tay còn lại xoa nắn một viên tiểu hồng quả, một viên khác thì liên tục vừa bị ngậm cắn trong miệng vừa bị đầu lưỡi chơi đùa.
“Ah….” Điểm nhỏ nhạy cảm trước ngực bị kéo lên rồi nhanh chóng được nhả ra, cảm giác đau đớn tê dại âm ỉ lan truyền khắp toàn thân, thiếu niên ôm lấy đầu nam nhân hét lên một tiếng, trong nháy mắt cố gắng ngồi thẳng dậy liền yếu ớt ngã lại trên giường, ngực phập phồng kịch liệt, đôi môi đỏ mọng khẽ hé mở mà thở dốc liên tục.
Trên người thiếu niên thoang thoảng mùi hương thảo mộc tươi mát, Diệp Trọng Tiêu cực kỳ yêu thích mùi hương này, cứ muốn được hôn cậu như thế mà hít thở hương thơm đó. Thế nào cũng chưa đủ, còn chưa đủ….
Hạ phúc sưng lên đau đớn đến khó chịu dưới sự bó buộc của lớp quần thô ráp đang kêu gọi mong muốn tìm kiếm huyệt động trơn ướt ấm áp, ở trong đó mà tùy ý đâm thọc. Diệp Trọng Tiêu cảm thấy dục hỏa trong người như muốn đem hắn thiêu cháy rồi, xoay người xuống giường, nhanh chóng bắt đầu cởi bỏ quần áo.
“Uh đừng..... Không, không nên..... bỏ đi… Nóng quá..... Đừng uh ha..... Khó chịu…”
Mất đi sự an ủi của nam nhân, thiếu niên không nhịn được mà rêи ɾỉ cọ xát thân người xuống đệm giường, hai tay run rẩy xoa lấy thân thể đã phủ kín dấu hôn màu hồng, một tay vô tình chạm tới quả nhỏ sưng đỏ liền thoải mái rên “Ah” một tiếng, run rẩy dung tay nắm kéo lấy quả hồng nhỏ mà vân vê xoa nắn.
Hai mắt của Diệp Trọng Tiêu vẫn không dời khỏi thiếu niên trên giường, đang chăm chú quan sát ngón tay thon dài của thiếu xoa nắn hồng quả mê người kia, du͙© vọиɠ thiêu đốt y lại càng lúc càng tăng lên nhanh chóng, hận không thể đem thiếu niên đang mời gọi mình kia ăn ngay lập tức.
Diệp Trọng Tiêu vứt tây trang cao cấp của mình vứt lung tung trên mặt đất, một bên thì đem áo sơ mi thượng hạng xé đến nát vụn, chỉ mất ba mươi giây để cởϊ qυầи, như tia chớp liền nhào tới trên người thiếu niên, hung hăng chiếm lấy đôi môi yêu kiều phát ra tiếng kêu mê người đó. Thiếu niên vừa cảm thấy được hơi thở của hắn, hai tay liền vòng lên lưng hắn ôm lấy, thân thể cố gắng vươn lên áp sát thân thể cũng nóng bức như mình mà cọ xát, để giảm bớt dục hỏa đang thiêu đốt trên người.
“Ah…”
Tính khí non nớt của thiếu niên đã sớm đứng thẳng lên, run rẩy mà khẩn cầu được nam nhân an ủi. TrọngTiêu cầm lấy vật nhỏ đáng thương trong lòng bàn tay to lớn, lên xuống lay động, chỉ trong chốc lát, lần đầu tiên thiếu niên đã phóng thích ở trong tay của hắn.
Thiếu niên toàn thân ửng đỏ, mị nhãn như tơ
(Mắt mọng nước quyến rũ)mà thở dốc, thân thể vẫn còn đang run rẩy không ngừng.
Trọng Tiêu tách hai chân thon dài trắng nõn của thiếu niên ra, bông hoa bí mật liền hoàn toàn phơi bày trước mặt. Đóa hoa hồng nhạt bởi vì chịu ảnh hưởng của thuốc trông như đang hé ra cái miệng nhỏ nhắn, không ngừng mở ra rồi co rút lại, dụ dỗ người ta hái xuống.
Trọng Tiêu lấy dầu bôi trơn ở đầu giường đổ ra đầy các ngón tay, dùng thân thể tách chân của thiếu niên ra, đem gối đầu kê dưới lưng thiếu niên, khiến mông của thiếu niên nâng lên cao. Nhẹ nhàng đưa ngón tay dính dầu trơn nhẹ nhàng trong cơ thể thiếu niên.
“Uh uh….”
Thiếu niên vặn xoắn thân thể, tuy vừa mới phóng thích qua một lần nhưng hiển nhiên tác dụng của thuốc còn chưa hết, hiện tại lại có chút khó chịu bắt đầu giãy dụa. Phía dưới bị vật lạ xâm nhập, hình như không có cảm thấy kì lạ, ngược lại còn muốn mời gọi hắn tiến vào.
Ngón tay mới vừa vào, mỵ thịt đói khát bên trong đã đem nó gắt gao bao trọn, vui vẻ mà mυ"ŧ lấy. Thấy thiếu niên không có cảm giác bài xích gì, Trọng Tiêu rất nhanh chóng liền đút thêm một ngón tay vào, lại tiếp tục đưa vào thêm một ngón, ba ngón tay ở bên trong ra vào, rất nhanh đã hoàn toàn đem tiểu huyệt khai mở xong.
Trong Tiêu hôn lên đôi môi hồng diễm của thiếu niên một chút, âm thanh mờ ám
mà gợi cảm.
“Tĩnh,
anh
muốn đi vào rồi.”
Nói xong liền nhanh chóng rút toàn bộ ngón tay ra, thứ đang cương đến đau đớn kia liền một phát mạnh mẽ hăng hái mà đâm vào bên trong, ngập đến tận gốc.
“Ah… Đau quá…”
“Uh…”
Mặc dù đã có tác dụng của thuốc, cũng đã khai mở rất kĩ chỗ kia, nhưng dù sao cũng là lần đầu, muốn chịu đựng được phân thân thô to của nam nhân cũng sẽ có chút không thể. Thân thể thiếu niên căng cứng, hít thở từng ngụm một, ngọc trụ
(cái đó đó)vừa mới đứng thẳng lên liền vì đau đớn mà mềm xuống.
Phân thân sưng to cuối cùng cũng theo khát vọng đi vào hậu huyệt ấm nóng, Trọng Tiêu rất muốn ngay lập tức rong ruổi đâm vào bên trong, nhưng, hắn sao có thể gây tổn thương cho thân thể thiếu niên ở dưới được. Nhịn xuống du͙© vọиɠ mãnh liệt, ở giữa tiểu huyệt ấm áp ướŧ áŧ bất động, hôn lên mặt thiếu niên, bàn tay khẽ xoa nắn ngọc trụ mềm mại.
Thiếu niên dưới sự an ủi của nam nhân, sự đau đớn do bị nhét đầy dần dần bị một cảm giác tê dại trống rổng thay thế, phân thân cũng giơ cao một nửa, tiếng thở dốc mang theo hơi thở tìиɧ ɖu͙©. Thiếu niên giãy dụa vòng eo, lặng lẽ thúc giục động tác của nam nhân.
Trọng Tiêu rên lên một tiếng, một tay nắm lấy tay của thiếu niên, năm ngón đan xen, một tay vẫn tiếp tục phục vụ thiếu niên, hạ thân mạnh mẽ cử động.
“A…. Ưʍ..... Aha….”
Địa phương bị xâm phạm truyền đến kɧoáı ©ảʍ tê dại, tràng đạo tự động chảy ra dịch thể, giúp vật to lớn trong cơ thể dễ dàng ra vào hơn. Cả căn phòng cao cấp chìm trong không khí dâʍ đãиɠ. côn th*t to cứng rắn hung hăng đâm vào mị huyệt mềm mại ướŧ áŧ, hòa lẫn giữa máu và dịch thể, tạo nên âm thanh “sách sách” da^ʍ mỹ, giữa những âm thanh đó là tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào và thở dốc trầm thấp, cả căn phòng đều ngập trong không khí khô nóng và dâʍ đãиɠ.
“A Ưm… Nóng..... Aha..... Nóng quá…”
Toàn thân thiếu niên không ngừng run rẩy, hai chân quấn thật chặc lên hông mạnh mẽ của nam nhân, nam nhân tăng nhanh hơn tốc độ đâm vào, một tiếng một tiếng, một lần một lần, đem tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào đâm thành từng mảnh nhỏ, đem vòng eo thiếu niên đâm tới vô lực.
“Tĩnh, Tĩnh… Hộc hộc..... Ngoan, gọi Tiêu.....”
“Tiêu..... Ưʍ..... Tiêu.....”
Ngọc trụ trong tay trướng lớn vài phần, khẽ run run chảy thêm nhiều chất lỏng trắng đυ.c, Trọng Tiêu biết thiếu niên sắp đến cao trào, động tác trong tay nhanh hơn, hạ thân cũng ra sức đâm mạnh.
“Ưm… A ư..... Tiêu.....”
“Tĩnh, Tĩnh, Tĩnh của anh.....” Diệp Trọng Tiêu yêu thương hôn lên đôi mắt phượng yêu mị, “Em giỏi quá.”
“Tiêu, Tiêu, Tiêu..... Ưʍ..... A…”
Một đạo bạch quang hiện lên, thiếu niên run rẩy kịch liệt, từng đợt chất lỏng trắng đυ.c phun ra. Bởi vì phía trước vui sướиɠ, hậu huyệt cũng run rẩy kịch liệt co rút nhanh lại, Trọng Tiêu rên lên một tiếng, nhịn xuống du͙© vọиɠ cao trào, dừng ở sâu trong mị huyệt, hưởng thụ cái miệng nhỏ nhắn nóng bỏng ướŧ áŧ cắn chặc phun ra nuốt vào mà vui vẻ.
Không đợi thiếu niên thở dốc, Trọng Tiêu đã liền cắm sâu trong thân thể thiếu niên, đem thiếu niên xoay người lại, lại hung hăng mãnh liệt đâm vào rút ra.
“A.....” Thân thể còn dư âm của kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ, nội bích mềm mại nhạy cảm bị xoay tròn nghiền nát, thiếu niên thoải mái kêu lên thành tiếng, lại chìm đắm trong vòng xoáy du͙© vọиɠ của nam nhân, chỉ có thể theo tiết tấu của nam nhân rêи ɾỉ, “Ưʍ..... A ưm…”
Nam nhân từ phía sau nắm lấy cái hông gầy tinh tế của thiếu niên, đâm thật sâu vào trong mấy trăm cái, chôn ở chỗ sâu nhất trong mị huyệt bắn ra từng đợt chất lỏng trắng đυ.c nồng nặc, dịch thể nóng bỏng phun vào một điểm nhạy cảm bên trong, thiếu niên thét lên rồi xuất ra, cả người yếu ớt ngã xuống giường.
Trọng Tiêu ngã lên trên người thiếu niên, dán sát vào nhau, cảm nhận nhau sự run rẩy, nóng bỏng, con tim loạn nhịp.
Tiếng thở dốc trở lại bình thường, Trọng Tiêu ôm lấy thiếu niên, xoay người đem thiếu niên nằm lên trên người mình. Phân thân còn chôn trong hậu huyệt ướŧ áŧ của thiếu niên, chẳng muốn rời đi, bàn tay trên tấm lưng gầy của thiếu niên khẽ vuốt ve.
“Ưʍ.....”
Thiếu niên bị vỗ về chơi đùa rất thoải mái, dược tính lui đi không ít, nhưng, còn có chút tàn dư, bởi vì mới vừa ‘tình cảm mãnh liệt’, thiếu niên vẫn chưa tĩnh táo, cảm giác được vật kia còn trong thân thể, mơ mơ màng màng xoay người vặn vẹo thân thể.
“Ưʍ.”
Bị cậu khẽ động như vậy, Trọng Tiêu rên lên một tiếng, phân thân chôn trong mị huyệt từ từ cương lên, bàn tay trên thiếu niên vuốt ve càng thêm yêu thương mờ ám.
“Ưʍ.....” Dược tính còn sót lại trên người thiếu niên bị khơi dậy, cảm nhận rõ ràng phân thân trong thân thể cương cứng, tràng đạo nhận rõ nhịp đập từ cách mạch máu trên phân thân, thiếu niên tựa lên người hắn uốn éo.
Trọng Tiêu nắm chặt hông cậu ngồi dậy tựa vào đầu giường, lôi kéo tay cậu đặt trên cổ hắn, một tay đỡ lấy hông của cậu, một tay nâng mông cậu, đâm sâu lên trên.
“A.... Ưm…”
Lại một màn tìиɧ ɖu͙© triền miên trên giường.
Thiếu niên đã phát tiết qua ba lần, hơn nữa ở tư thế này cơ thể đâm vào so với trước nay càng sâu hơn, thiếu niên có chút không chịu nổi, yếu ớt ngã lên người nam nhân mặc hắn muốn làm gì thì làm, cuối cùng ở giữa những đợt đâm vào rút ra không ngừng nghỉ của hắn mà ngất đi.
Lần thứ hai phát tiết xong, Trọng Tiêu vẫn không nhúc nhích ôm thiếu niên ngồi thật lâu, chờ cảm giác được chút mát mã trong căn phòng giữa đêm hè, mới lưu luyến từ trong thân thể thiếu niên rút ra, đem thiếu niên nhẹ nhàng đặt nằm lên giường xong, dịu dàng yêu thương hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn mệt mỏi của thiếu niên, xuống giường, đến phòng tắm lặng lẽ nhúng ướt khăn lông lau thân thể cho thiếu niên, phủ kín lên chiếc chăn mỏng, lại cúi đầu hôn lên đôi mắt phượng khép chặt, mới nhớ tới phải vào phòng tắm tắm rửa qua loa một chút.
Trở lại trên giường, nằm xuống, thâm tình nhìn thiếu niên một lúc, ngón tay xoa nhẹ lên gương mặt mệt mỏi có chút tái nhợt của thiếu niên, đợi đến khi thật sự mệt mỏi, mới đem thiếu niên ôm sát trong lòng, nhắm hai mắt lại. Thiếu niên ngâm khẽ một tiếng, trên bờ ngực ấm áp khẽ mè nheo một chút, thong thả cuộn tròn lặng lẽ hít thở.
Vốn nghĩ là sẽ không bao giờ động tâm, sẽ không vì ai mà dừng lại ánh mắt, nhưng ngay một giây nhìn thấy người kia thì tất cả đã sụp đổ. Không phải là không yêu, không phải là vô tình, chỉ là chưa gặp phải người thích hợp mà thôi.