Lạc Ngạn Tinh kỳ thật không thích uống trà sữa chê trà sữa quá ngọt mà trà sữa không đường cũng không hấp dẫn được cậu ngẫu nhiên mua một ly trà sữa chỉ là bởi vì nhìn Địch Tiểu Địch uống cũng muốn nếm thử hương vị mà thôi.
Giờ phút này Địch Tiểu Địch đang uống trà sữa ánh mắt cậu liền theo bản năng nhìn vào môi Địch Tiểu Địch, ánh mắt kỳ thật chỉ dừng lại hơn nửa giây đã nhanh chóng dời đi nhưng lỗ tai cậu lại chậm rãi đỏ lên.
Phương Tòng Khải không uống rượu nhiều cậu cũng không thích mùi bia, quay đầu đang chuẩn bị cùng Lạc Ngạn Tinh thảo luận chuyện trận đấu bóng rổ, thấy Lạc Ngạn Tinh như vậy cậu liền cảm thấy hoảng sợ.
Phương Tòng Khải thật đúng là chưa từng thấy qua chuyện Lạc Ngạn Tinh lại đỏ tai như vậy, nhất thời có chút cổ quái liếc Địch Tiểu Địch chờ đến khi thu hồi lại tầm mắt thì phát hiện Lạc Ngạn Tinh đang híp mắt đề phòng mà nhìn chằm chằm hắn.
Phương Tòng Khải: "..."
Ngạn ca, tôi tuy rằng nhìn chằm chằm Địch Tiểu Địch trong chốc lát nhưng đối với Địch Tiểu Địch không có ý tứ kia chỉ là cẩn thận suy nghĩ xem đây đến tột cùng là thần thánh phương nào.
Phương Tòng Khải chớp chớp mắt cũng không biết Lạc Ngạn Tinh có hiểu được tiếng lòng của Phương Từ Khải trong ánh mắt hay không, tóm lại..
Lạc Ngạn Tinh đánh giá hắn một chút rồi liền dời ánh mắt.
Phương Tòng Khải thở phào nhẹ nhõm đợi đến khi bữa tiệc kết thúc đoàn người xuống lầu vừa ra khỏi tiệm nướng cậu liền nhìn thấy Hình Kỳ Kỳ đang chờ bên ngoài cửa hàng.
Phương Tòng Khải quen biết Hình Kỳ Kỳ hoa khôi lớp D từng làm đội trưởng đội cổ vũ cho đội bóng rổ của lớp C và lớp D trước khi trận đấu bắt đầu đã hấp dẫn không ít ánh mắt coi như là người nổi tiếng trong trường.
Địch Tiểu Địch cùng Lạc Ngạn Tinh đi lẫn trong đám người hai người tán gẫu đêm nay nướng thịt nào ngon hơn, lần sau ăn thịt nướng có muốn đổi sang một cửa tiệm khác hay không, vì thế đợi đến khi hai người bọn họ tán gẫu xong nhìn thấy Hình Kỳ Kỳ đứng cách đó không xa những người khác đều đã đứng yên.
Không khí đột nhiên xấu hổ người đến tham gia tụ hội đều biết Hình Kỳ Kỳ công khai theo đuổi Lạc Ngạn Tinh, nhưng Lạc Ngạn Tinh hiện tại lại vì Địch Tiểu Địch mà tổ chức một buổi tụ hội, Hình Kỳ Kỳ lại chặn ở ngoài cửa hàng vừa nhìn đã làm cho người ta có cảm giác người tới không có ý tốt.
Chỉ có Hà Hải Đăng đang được hai người đỡ trong lúc say ngẩng đầu nhận ra Hình Kỳ Kỳ còn lớn tiếng chào hỏi cô:
- Ai nha là Kỳ Kỳ sao.
Hà Hải Đăng và Hình Kỳ Kỳ học cùng lớp, Hình Kỳ Kỳ ở trong lớp chơi với mấy cậu rất tốt đặc biệt là chơi với Hà Hải Đăng dưới tình huống như vậy bị Hà Hải Đăng gọi tên Hình Kỳ Kỳ cũng có chút bất đắc dĩ.
"Hà Hải Đăng giọng cậu có thể nhỏ một chút được không."
Hà Hải Đăng uống say nghe Hình Kỳ Kỳ nói như vậy ngây thơ cười không ngừng, còn nói:
- Kỳ Kỳ cậu là tới tìm Lạc Ngạn Tinh sao, cậu ấy.
Quay đầu muốn đi tìm Lạc Ngạn Tinh bên trái nhìn không thấy lại nhìn bên phải đáng tiếc nhìn không đúng phương hướng Lạc Ngạn Tinh đang ở phía sau cậu, cậu căn bản không nhìn thấy vì thế la hét:
- Ai nha, cậu ấy không có ở đây.
Mọi người: "..."
Hình Kỳ Kỳ bị tên say rượu Hà Hải Đăng làm cho bất lực cô nhìn vào đám người hỏi:
- Tôi không phải tới tìm Lạc Ngạn Tinh, Điền Huyên Tân không cùng các cậu tụ tập sao?
Phương Tòng Khải nghe được Hình Kỳ Kỳ không phải tới tìm Lạc Ngạn Tinh cũng giống như những người khác đều thở phào nhẹ nhõm, thở phào nhẹ nhõm xong lại phát hiện
Không đúng, mình vừa rồi khẩn trương cái gì a, cho dù nhìn ra Lạc Ngạn Tinh hình như đối với Địch Tiểu Địch có chút ý tứ vậy nên hiện tại Hình Kỳ Kỳ chạy tới đây thì cũng nên là bản thân Lạc Ngạn Tinh khẩn trương mới đúng chứ.
Địch Tiểu Địch kỳ thật sớm đoán được Hình Kỳ Kỳ là tới tìm người khác không nói lần trước trong căn tin xảy ra chuyện kia vừa rồi ánh mắt Hình Kỳ Kỳ căn bản không dừng lại trên người Lạc Ngạn Tinh, ngược lại còn đang không ngừng thò đầu nhìn những nơi khác rất rõ ràng là tới tìm người khác.