Đêm
Yên Hân đang nằm ngủ say sưa, đang mơ màng mấy giấc mơ rất hạnh phúc. Chợt cô cảm nhận được môi mình có gì đó ướt ướt, rồi có thể cứ bị vật gì nặng đè xuống, rồi còn sờ soạn khắp thân thể cô chứ.
Yên Hân cố gắng mở mắt để tỉnh dậy, cầm vào cái vật trước ngực mình, toàn lông là lông. À thì ra là lông đầu, mở mắt thì thấy đầu của Hạ Vũ đang ở dưới.
“A.. Hạ Vũ, cậu làm gì đấy?”
Hạ Vũ ngẩng đầu lên nhìn Yên Hân, ánh mắt anh có phần hơi kỳ lạ, nó đυ.c ngầu, rồi còn có tia máu đỏ. Không biết Hạ Vũ làm sao nữa.
Hạ Vũ đè chặt cô dưới thân mình, cúi xuống chiếm lấy môi cô. Anh ngấu nghiến lấy môi cô, lưỡi luồn vào bên trong, càn quấy trong khoảng miệng cô. Yên Hân khó khăn bắt kịp anh, cố gắng hít thở trong nụ hôn cuồng bạo ấy. Môi cô tê tê, đầu óc mụ mị quay cuồng, dường như tiềm thức đã bị anh nhấn chìm rồi.
“Ưʍ.. Hạ.. Hạ Vũ..”
“Yên Hân. Chúc mừng sinh nhật em! Tôi xin phép tặng quà em sớm hơn nhé..”
Câu nói vừa dứt, đồng hồ vang lên, hiển thị đúng 0h. Yên Hân liếc nhìn đồng hồ, rồi lại nhìn lên Hạ Vũ mà mỉm cười. Món quà anh tặng cho cô chỉ đơn giản là nụ hôn cuồng bạo này thôi sao? Hay là cái gì khác.
“Ừm. Cảm ơn cậu. Quà đâu?”
“Chỉ ít phút nữa thôi, em sẽ được nhận lấy nó..” giọng anh trầm xuống, khàn đυ.c như là đang kiềm chế cái gì đó. Anh nhìn chằm chằm vào Yên Hân, hai tay đưa lên má áp sát vào
Dứt lời, Hạ Vũ lại cúi xuống hôn cô thêm lần nữa, anh càng mạnh bạo mυ"ŧ lấy môi cô, gầm gừ trong cổ họng, thân thể to lớn áp xuống cơ thể cô. Yên Hân thật sự mềm nhũn trước nụ hôn của anh rồi.
Bàn tay anh đưa xuống dưới, nhanh chóng cởi bỏ chiếc váy ngủ của cô ra. Làn da trắng thấp thoáng trong bóng tối, hai quả đào to lớn thoắt ẩn thoắt hiện sau lớp áo ngực mỏng manh kia. Vì nằm ngủ mà phải nằm cùng với Hạ Vũ nên cô chỉ mặc một chiếc áo ngực mỏng, chứ không có anh là cô cũng chẳng thèm mặc nữa.
Anh vùi mặt vào hõm cổ cô, hôn hít lên nó, rồi còn cắи ʍút̼ mạnh làm nó đỏ ửng lên, xuất hiện nhiều vết cắn vết máu. Yên Hân thật sự thấy không ổn, không ổn từ lúc anh cởi chiếc váy ngủ của cô rồi.. Cô cố gắng kháng cự lại anh, đẩy Hạ Vũ ra, nhưng anh đè chặt người cô, một tay giữ hai tay của cô, tay còn lại thì tiếp tục thực hành
“A.. cậu.. cậu làm gì vậy? Thả tôi ra.. ưʍ..”
Tay kia của anh sờ soạn lấy cơ thể cô, bàn tay anh ấm nóng, đưa lên trên da thịt mát lạnh của cô. Anh điên cuồng cắи ʍút̼ xương quai xanh đến chỗ bật máu. Anh cúi xuống, xoa nắn lấy bầu ngực của cô. Đến tận hôm nay anh mới được chiêm ngưỡng đôi gò bồng to lớn trắng xoá đến như vậy. Hai nhũ hoa hồng hào, mềm mềm, anh cúi xuống **** *** nó, lưỡi hé ra mơn trớn đầu ngực.
Rồi Hạ Vũ di chuyển xuống dưới, nơi tư mật của cô. Chiếc qυầи ɭóŧ đang ôm sát lấy phía bên trong, anh thẳng tay cởi nó ra, vứt qua một bên. Bên trong hồng hào, hai cánh hoa trắng muốt, chỉ có xíu lông ở bên trên. Anh cho hai ngón tay vào bên trong, bên trong nóng hổi, nhớp nháp, vừa vào đã ôm chặt lấy ngón tay của anh.
“Hạ Vũ.. bỏ ra.. cậu.. a.. cậu làm gì vậy..”
Yên Hân nấc lên sau khi anh đưa ngón tay vào bên trong. Đây là lần đầu tiên có vật lạ xâm nhập vào bên trong nơi tư mật của cô, phía bên dưới chật hẹp, đau đớn. Tay bấu chặt vào cánh tay anh đang giữ chặt, cố gắng cự tuyệt mà đẩy anh ra. Nhưng Hạ Vũ đâu có để ý, anh như người mất trí, điên cuồng mà chọc sâu vào bên trong cô. Hai mắt bây giờ đỏ ửng lên, hơi thở có phần gấp gáp.
Anh bỏ tay ra, với lấy chiếc cà vạt của mình ở gần đó, vội vàng trói lấy 2 cánh tay cô lại, để phòng Yên Hân có kháng cự và cũng thuận tiện để anh làm những việc tiếp theo hơn.
Một tay anh lại đưa xuống bên dưới mà ra vào liên tục, tay kia vân vê, bóp lấy đầu ngực nhạy cảm. Phía bên dưới đột nhiên thít chặt, sau đó lại thả lỏng ra, chất lỏng trong suốt chảy đầy ra tay anh.
“Em nhạy cảm thật đấy! Ra ngay lần đầu tôi cho vào sao?”
“Cậu..”
Ánh mắt anh đầy sự du͙© vọиɠ, si mê ngắm nhìn lấy cơ thể trắng muốt, mềm mại với những dấu vết nhạy cảm mà anh đã làm. Phía bên dưới, vật nam tính đã căng cứng lên từ sớm, nhìn lên cơ thể cô mà kí©h thí©ɧ càng lớn hơn, căng như dây đàn.
Hạ Vũ bỏ tay mình ra, từ từ thoát y phục của mình. Bấy giờ toàn cơ thể của anh hiện ra trước mắt cô. Vẫn là cơ bắp săn chắc, cơ bụng đầy đặn, làn da trắng, nhưng ở bên dưới, con quái vật đã nhổm đầu dậy vẫy chào Yên Hân.
Thứ đó vừa to lại vừa dài, xung quanh là những chiếc gân lớn hân nhỏ chằng chịt. Anh vuốt nó vài cái, rồi đi lại gần chỗ Yên Hân đang nằm.
“Yên Hân!” Hạ Vũ khẽ khàng gọi cô, đôi mắt nhíu lại, giọng điệu gấp gáp hơn. Hơi thở anh phà vào làn da cô ấm nóng. Ánh sáng bên ngoài chút ít chiếu vào căn phòng càng làm rõ vẻ đẹp điển trai đến mê người của anh.
“Cậu.. có gì từ từ nói.. đừng.. đừng làm hành động tiếp theo nữa. Tôi xin cậu..” Yên Hân tỏ ra sợ hãi. Đúng! Trong trường hợp này, có ai mà bình tĩnh cho nổi? Hành động của Hạ Vũ càng khiến cô hoảng sợ hơn. Gương mặt bỗng chốc trắng bệch, hai mắt trưng trưng vào mặt anh
“...”
“Hạ Vũ! Cậu nghe tôi đi, có gì bình tĩnh lại. Tôi với cậu ngồi lại nói chuyện với nhau.. Đừng làm nữa, tôi sợ lắm!” Cô ngồi dậy, ép sát vào góc tường, lùi về phía đằng sau vì Hạ Vũ càng tiến tới cô hơn
“Yên Hân đừng sợ! Tôi không làm Yên Hân đau đâu, ngoan ngoãn nghe theo lời tôi đi, tôi mà mất kiểm soát là không thể nhận thức được hành động mình đang làm đâu!” Bàn tay anh vuốt ve lấy khuôn mặt cô, bế Yên Hân ngồi gọn gành vào chính giữa giường, từ từ nâng người cô lên. Trong ít phút còn tỉnh táo, với lấy chiếc bαo ©αo sυ bên tủ giường, vội vàng đeo vào cho vật nam tính, đề phòng Yên Hân sẽ an toàn. Anh không muốn cô phải uống thuốc tránh thai, vì biết rằng ngoài phòng tránh thai, nó còn có rất nhiều tác dụng phụ nữa. Chi bằng anh chịu vướng víu một tý nhưng an toàn với cô.
Tay đi chuyển xuống dưới, đưa tay vạch mép thịt hồng ướt đẫm, đưa ‘bé Vũ nhỏ’ đang c**** c*** cọ xát bên ngoài một chút. Đột nhiên cắm rút thẳng vào bên trong. Vật nam tính di chuyển gần sâu, đâm rút vào trong, phá vỡ lấy tấm màng niêm mạc nhỏ và đàn hồi, một chút máu bên trong của cô chảy ra. Phía trong ấm nóng nhớp nháp, siết chặt lấy khúc thịt nóng hổi hân guốc của Hạ Vũ.
Anh cúi xuống, cắn nhẹ vào vành tai đang đỏ ửng của Yên Hân rồi thì thầm.
“Quà sinh nhật lần thứ 18 của em, tôi tặng thân thể tôi cho em. Thế nào? Rất ý nghĩa đúng không? Kể từ bây giờ, cơ thể của tôi chỉ riêng một mình em được hưởng thụ nó, ngược lại, của em cũng vậy.. Em đừng quá vui mừng vì món quà mà tôi tặng cho em này nhé. Đã giữ đúng lời hứa, đúng đêm ngày em được 18 tuổi, cơ thể của em chỉ thuộc về mình tôi!”