Chương 2

4.

Tôi nhìn cuộc gọi vừa mới kết thúc, cơn giận xuất hiện trong lòng.

Tôi quyết định hỏi tội Lý Đại Tráng, tôi gọi điện cho Lý Hách Nhiên, giây sau anh đã nghe máy.

“Sao thế?”

“Lý Đại Tráng, nghe máy nhanh vậy là đang đợi cuộc gọi của tôi đúng không?”

“Em nói đúng rồi đó!”

Nghe cái giọng bình thản của anh, tôi giận lắm luôn: “Lý Đại Tráng! Anh cố ý đăng weibo!”

“Không có, đây chỉ là lời giải thích bình thường thôi mà!”

“Giải thích thì giải thích, mắc gì tag em vào?”

Lý Hách Nhiên giải thích cực qua loa: “Mấy hôm trước ông nội bảo anh phải giúp em một tí.”

Nghe đi, lý do qua loa quá trời luôn, sao lúc trước không thấy anh quan tâm tôi?

“Lý Đại Tráng, nếu anh nghe lời ông nội thì sẽ không vào showbiz rồi!”

Tôi nghĩ đến cảnh mình bị đám fan nữ của Lý Hách Nhiên ăn sạch, cảm thấy bực mình:

“Nếu fans anh ăn thịt em, anh đợi đấy cho em!”

Lý Hách Nhiên hưng phấn hỏi ngược: “Sao? Em cũng tính ăn anh à?”

Tôi uy hϊếp: “Em sẽ lột da anh ra đó!”

“Sau đó ăn thịt anh hả?”

Cãi nhau không thể thua khí thế được, vậy là tôi đáp: “Đúng thế!”

5.

Weibo của tôi là cái acc mà vạn năm mới đăng bài.

Tôi chỉ là một nghệ sĩ flop tuyến 18 thôi, fan ít vô cùng.

Ngoài việc đăng bài tuyên truyền, tôi gần như chẳng mở weibo lên chơi bao giờ.

Tôi vào weibo, số lượng follow tăng hơn số lượng fans mà tôi vốn có rất nhiều, còn có không ít inbox và bình luận.

Tôi vừa ân cần ‘hỏi thăm’ Lý Đại Tráng trong lòng, vừa run rẩy mở xem bình luận.

“Chị ơi, chị là bạn từ bé của Lý Hách Nhiên ạ?”

“Thật hâm mộ chị vì có thể làm bạn từ bé của ảnh đế đó ạ.”

“Chị đẹp quá, hun hun gái đẹp.”

“Chị có dramu gì của ảnh đế khum ạ?”

“Chị, có thể đăng ảnh hồi bé của chồng bọn em khum á?”

“Muốn thấy.”

“+10086.”

Đương nhiên trong đó cũng có một ít bình luận không tốt, nhưng tôi giả vờ như không thấy.

Kết quả này ngoài sức mong đợi của tôi.

Ít nhất không phải toàn là mắng tôi.

6.

Điều làm tôi ngạc nhiên hơn cũng đến luôn.

Chị Trần nhận một show truyền hình cho tôi.

Là show truyền hình cuộc sống của đạo diễn nổi tiếng, tên là [Tôi và bạn của tôi].

Chủ yếu là mời mấy nhóm bạn thân trong showbiz cùng nhau tham gia chơi trò chơi, thuận tiện tâm sự mấy chuyện cuộc sống.

Bởi vì lúc trước ồn ào nên tôi thành công lọt vào mắt của đạo diễn.

Không, nói đúng hơn phải là.

Đạo diễn chọn Lý Hách Nhiên.

Mà tôi là tệp đính kèm của anh.

Nghĩ tới cảnh phải quay show truyền hình với Lý Đại Tráng, tôi cảm thấy không nên đồng ý.

Nhưng đợi sau khi thấy số tiền được nhận, tôi đổi ý rồi.

À, nói sao nhỉ?

Tôi không phải vì số tiền đó đâu.

Chủ yếu là muốn cảm nhận tình bạn ấm áp.

7.

Hôm sau show đăng bài về khách mời, khiến không ít cư dân mạng bình luận.

Đây là show đầu tiên sau khi nhận giải của Lý Hách Nhiên, đương nhiên khiến không ít fan để ý.

Người quản lý hai bên lén thương lượng với nhau.

Chúng tôi có thể đăng một ít ảnh chụp hồi bé của nhau để giữ độ hot.

Tôi không muốn đăng, còn đang do dự nên từ chối kiểu gì.

Lý Đại Tráng lại đăng weibo trước.

Anh tag tôi vào bài đăng, sau đó kèm thêm mấy bức ảnh chúng tôi chụp chung, viết mấy chữ: “Chúng tôi.”.

Có ảnh lúc một tuổi, hai chúng tôi cầm tay ngồi ở trên ghế.

Có ảnh tôi đội mũ sinh nhật, ôm Lý Đại Tráng cười tươi.

Có ảnh lúc hai chúng tôi học cấp 3, mặc đồng phục đùa giỡn nhau, là ảnh cuộc sống hàng ngày mà dì Hàn chụp.

“Tui thấy ảnh hồi bé của ảnh đế kìa!”

“Thanh mai trúc mã.”

“Ảnh đẹp trai từ bé luôn á.”

“Ý, bé yêu mềm mại kia là anh trai nhà tụi mình đó hỏ?”

“Hai người họ đứng cạnh nhau đẹp mắt thật ý.”

“Hai người họ khá xứng đôi đấy chứ.”

“Đừng đu CP bậy nha!”

“Mong đợi show này ghê.”

“@Đạo diễn Đường: Mau quay show đi!”