Tuyết Nghi đọc số điện thoại phụ thân cho Hạ Nham. Điện thoại đã thông, bên kia một lúc sao mới có người nghe máy."Xin chào, xin hỏi là vị nào." Một giọng nói trầm ấm đầy uy nghiêm truyền tới.
Hạ Sâm đang mở họp, thì một số điện thoạt là gọi đến. Đây là số điện thoại tư nhân nên rất ít người biết tới, nên Hạ Sâm không do dự mà bắt máy.
"Xin hỏi, đây có phải là số của người thân Hạ Tuyết Nghi bằng hữu sao." Hạ Nam hỏi.
"Đúng vậy, xin hỏi có chuyện gì với nữ nhi của ta sao." Hạ Sâm lo lắng đứng bật dậy.
"Không có chuyện gì, chỉ là Tuyết Nghi bằng hữu đi lạc, ngài hiện tại có thời gian đến đón sao." Hạ Nham đối với sự nôn nóng của Hạ Sâm hết sức vừa lòng. Chứng tỏ người nhà của vị tiểu tuyết nắm rất để tâm.
"Ta lập tức đến, mong ngày ở cùng nữ nhi ta một lúc" Hạ Sâm có phần lo lắng nhẹ giọng yêu cầu.
"Được, ta gửi địa chỉ cho Hạ tiên sinh."
"Được, thật cảm ơn" Hạ Sâm chân thành cảm tạ.
Hạ Sâm muốn lập tức đến đón tiểu công chúa nhưng hiện tại có cuộc họp quan trọng không thể ly khai. Nên chỉ có thể gọi cho đứa con không đáng tin cậy Hạ Dương đi đón. Là hắn đánh mất Tuyết Nghi, hắn có nhiệm vụ đón Tuyết Nghi tốt đẹp trở về. Nếu Tuyết Nghi có chuyện gì, hắn cũng đừng quay lại.
Hạ Dương đang sốt ruột đi tìm Tuyết Nghi, Tiểu Chu trợ lý đến cũng bị bắt đi tìm cùng.
Mặc dù kinh ngạc khi biết tự nhiên Hạ Dương có muội muội nhưng tình thế cấp bách không kịp hỏi nhiều, cùng Hạ Dương đi tìm người.
"Xin hỏi có nhìn thấy một bé gái đáng yêu, mặc váy công chúa màu trắng, tầm năm tuổi đi qua đây không." Không nhìn thấy.
Hạ Dương cùng Tiểu Chu tìm một buổi trời mà vẫn không thấy người. Hạ Dương dần mất bình tĩnh.
Đột nhiên điện thoại Hạ Dương vang lên.
"Có chuyện gì sao, ta đang gấp." Hạ Dương định cúp điện thoại.
Thì bên kia vang lên giọng nói tức giận. "Hạ Dương ngươi nhanh đi đoán Nghi Nghi về cho ta, nếu Nghi Nghi có chuyện gì ta đánh gãy chân chó của ngươi." Hạ Sâm tức giận quát.
Hạ Sâm gửi địa chỉ và số địa thoại của Hàn Nham cho Hạ Dương.
Hạ Dương tức tốc cùng Tiểu Chu đến địa chỉ đón Tuyết Nghi.