Sáng hôm sau, mọi người thức thật sớm để đi công viên. Nhưng có một xíu rắc rối là Linh Nhi không chịu thức dậy. Cứ cáu giận."Linh Nhi, nếu muội không thức dậy ta thật sự sẽ tức giận." Hengi tuyên bố.
"Không muốn, đừng đυ.ng vào muội." Linh Nhi quát lại.
"Linh Nhi nếu không thức dậy sẽ trễ mất." Trần Hạo cũng khuyên nhủ.
"Không muốn, muội không muốn đi." Linh Nhi bất đầu ăn vạ.
"Mọi người đi chuẩn bị trước đi. Linh Nhi ta sẽ phụ trách." Hengi hùng hồn tuyên bố.
Ba người Trần Hạo, La Hàm, Mã Khải có phần hoài nghi, nhưng cũng đi ra ngoài giúp các bạn nhở khác chuẩn bị.
"Linh Nhi ta nói cho muội biết, nếu hôm nay muội không nghe lời, ta sẽ phát trực tiếp hình ảnh xấu xa của muội cho mọi người biết. Muội không phải là bé ngoan. Sẽ không ai thích muội." Hengi lấy điện thoại ra uy hϊếp.
Linh Nhi không thể tin nhìn Hengi. Người này quá xấu xa rồi. Bảo bảo mới chỉ năm tuổi thôi. Sao dám bắt nạt bảo bảo.
"Tại sao lại xấu xa như vậy." Linh Nhi nói nhỏ.
"Linh Nhi muội đây là làm sao. Có ý kiến gì sao." Hengi vơ vơ điện thoại.
"Không có." Linh Nhi tức giận trả lời.
"Thật là ngoan. Bây giờ ngoan ngoãn đi thay đồ sau đó chuẩn bị xuất phát." Hengi đắc ý.
Linh Nhi định cãi lại nhưng cuối cùng vẫn ngoan ngoãn đi thay đồ.