Chương 34: Bữa ăn phong ba

Sáng ngày hôm sau, Zane thức dậy không tìm thấy Hàn Nham khóc thật thương tâm. Mã Khải cùng Trần Hạo phải thay phiên nhau dỗ thật lâu mới chịu dừng."Trần Hạo, đệ biết nấu cơm sao." Mã Khải mệt từ sáng giờ, đợi các bạn nhỏ tự chơi một mình mới có thời gian ngồi xuống uống miếng nước.

Trần Hạo cũng vậy.

"Ta không biết." Trần Hạo cũng không biết nấu ăn a.

"Vậy làm sao bây giờ, hay là gọi cơm từ bên ngoài về ăn." Mã Khải đề xuất ý kiến.

"Không tốt lắm đâu, đồ ăn bên ngoài đối với các bạn nhỏ không tốt." Trần Hạo lập tức phản bác.

"Vậy phải làm sao." Mã Khải nằm bẹp xuống sofa

"Hay là chúng ta thử nấu ăn giống trên mạng, chắc sẽ không khó lắm đâu." Trần Hạo nói ra suy nghĩ của mình.

"Đúng a, chúng ta có thể thử xem." Mã Khải hào hứng muốn thử xem khả năng của mình.

Tuyết Nghi nhìn hai người khí thế hùng hồn bước vào nhà bếp, cảm thấy có gì đó không ổn lắm. Nên đi theo.

Nhìn hai người vụng về nấu ăn, cơm chưa cấm điện thật sự có thể ăn sao. Còn Mã Khải chưa để dầu ăn vào chảo mà lại định đập trứng bỏ vào.

"Mã Khải ca ca khoan đã." Tuyết Nghi quyết định ngăn cản trước khi thảm kịch sảy ra.

"Làm sao vậy Nghi Nghi, muội đi ra ngoài chơi được không, ở đây ta sợ muội bị phỏng." Mã Khải quan tâm.

Nếu ta đi ra ngoài không biết hôm nay ăn cái gì đâu, Tuyết Nghi tiếng lòng.

"Mã Khải ca ca, ta thấy lúc ma ma chiên trứng phải bỏ dầu vào sao đó mới bỏ trứng, còn có Trần Hạo ca ca chưa cấm điện nồi cơm." Tuyết Nghi nhắc nhở nói.

Mã Khải cùng Trần Hạo, hèn gì ta cảm giác có chỗ nào đó sai sai.

"Cảm ơn Nghi Nghi thật là tiểu thiên sứ." Đối với Tuyết Nghi họ là thật lòng rất thích, vừa ngoan ngoãn hiểu chuyện, lại ấm áp. Thật là trần gian tiểu thiên sứ.

Hai người bắt tay vào công việc, Tuyết Nghi thấy vậy cung, không làm phiền đi ra ngoài.

Một lúc sau, đồ ăn đã xong.

"Các bạn nhỏ, nên ăn cơm thôi." Mã Khải gọi.

"Cái này có thể ăn sao." Jackson nhìn trứng gán đen đen, cá thì hồ hồ, không xác định hỏi.

"Có thể a." Mã Khải tự tin.

Các bạn nhỏ ngồi vào bàn ăn. Tuyết Nghi không dám động đũa, chỉ có Tiểu Bảo bất chấp đưa đồ ăn vào miệng, sau đó cả gương mặt nhăn nhó.

Mọi người càng không dám động đũa.

"Thật khó ăn như vậy sao." Mã Khải không tin ăn thử sao đó nhổ ra. Thật sự là khó ăn.

"Chúng ta đặt đồ ăn về ăn đi." Mã Khải quyết định.

Lần này Trần Hạo là không có ý kiến.