Mua xong đồ cho Zane mọi người tiếp tục đưa Zane đi cắt tóc, việc này Hàn Nham đã bàn cùng ba mẹ Zane và được họ đồng ý."Thật soái." Hạ Dương ôm lên Zane khen ngợi.
Zane cắt tóc xong càng rõ nét nam hài, nét trẻ con đáng yêu là con lai nên mắt xanh da trắng rất khác biệt. Zane có phần kháng cự Hạ Dương ôm, hắn muốn Hàn Nham ca ca ôm không muốn Tuyết Nghi ca ca ôm. Nhưng Hạ Dương không cho Zane kháng cự ôm trực tiếp ra xe.
"Nghi Nghi có muốn Nham ca ca ôm không." Hàn Nham thấy tiểu Tuyết Nghi có phần mệt mỏi.
Tuyết Nghi cũng có phần phân vân, từ lúc cô biết đi đến giờ cô rất ít cần người khác ôm. Nhưng hôm nay đi nhiều đặc biệt mệt mỏi. Mặc kệ cô chỉ là tiểu bảo bảo 5 tuổi, chỉ hơn Zane có một tuổi được ôm không mất mặt.
"Muốn ôm, nhưng Nham ca ca ôm ta sẽ mệt mỏi sao." Tuyết Nghi rối rắm, cô cảm thấy mình đặc biệt nặng, Nham ca ca ôm cô mệt làm sao bây giờ.
Hàn Nham nhìn vẻ mặt rối rắm tiểu Tuyết Nghi quá đáng yêu, lại hiểu chuyện đến làm người khác ấm lòng.
"Không sao Nham ca ca sẽ không mệt đâu." Hàn Nham nhẹ nhàng ôm tiểu Tuyết nắm ra xe.
Hạ Dương ở trong xe cùng Zane, thấy Hàn Nham ôm Tuyết Nghi vẻ mặt cứng đờ, hắn quên mất muội muội. Nhìn Hàn Nham ganh tị từ khi Tuyết Nghi biết đi tới giờ hắn rất ít được ôm Tuyết Nghi đi đường, hôm nay tự hắn lại để Hàn Nham ôm muội muội thật quá đáng giận.
Zane cũng ganh tị, rõ ràng Hàn Nham ca ca thích nhất là hắn, nên ôm cũng là hắn, chỉ tại Hạ Dương đồ đáng ghét hại hắn không được Hàn Nham ca ca ôm.
Hàn Nham ôm Tuyết Nghi lên xe mặc dù không tình nguyện, Hạ Dương cũng phải láy xe đưa mọi người về. Trong lòng thầm nghĩ sao này phải ở bên canh chừng muội muội không để Hàn Nham dành đi sự chú ý của muội muội.
Zane cũng vậy từ lúc Hàn Nham lên xe cứ ríu rít Nham ca ca các kiểu, để Hàn Nham chú ý mình.
Tuyết Nghi thì mệt mỏi dựa vào Hàn Nham ngủ say.
Hàn Nham cố gắng không nhúc nhích, hạ thấp người để Tuyết Nghi ngủ được thoải mái.
"Zane tiểu bằng hữu, chúng ta không nói chuyện, cho Nghi Nghi tỷ tỷ ngủ một chút được không." Hàn Nham đối với Zane thương lượng.
Zane nghe lời lấy tay bịt miệng mình cực dễ thương, Hạ Dương cố gắng láy xe chậm lại, chạy ổn định để Tuyết Nghi ngủ ngon.