"Zane đệ biết sai sao." Hàn Nham nghiêm khắc cùng Zane nói chuyện."Ta không." Zane bướng bĩnh quay đầu sang một bên.
"Theo đệ đánh người không sai, là chuyện đương nhiên sao." Hàn Nham bình tĩnh nhìn Zane.
Zane thật ra lúc đánh Tuyết Nghi đã hối hận, biết là sai nhưng không biết làm sao.
Hàn Nham cứ nhìn chằm chằm Zane không nói chuyện. Zane tự nhiên bật khóc .
"Ta sai rồi, là ta sai." Zane vừa nói vừa khóc, khóc đến đáng thương.
Hàn Nham không đến dỗ, hôm nay hắn phải dạy cho tiểu bằng hữu biết sai phải tìm cãch sửa sai, khóc không giải quyết được vấn đề.
"Đệ biết sai, xong rồi phải làm sao." Hàn Nham hỏi.
Zane suy nghĩ lúc trước chỉ cần cùng ba mẹ thừa nhận sai lầm là xong, còn phải làm sao a. Zane suy nghĩ quên cả khóc.
Hạ Dương cùng Nghiêm Nghiêm về đến nơi.
"Ta về rồi đây." Hạ Dương thấy Hàn Nham mặt nghiêm túc còn Zane thì nước mắt lưng tròng. Hàn Nham đây là ức hϊếp tiểu bằng hữu, hắn không biết bây giờ đang quay chụp sao.
"Làm sao vậy, Hàn Nham ngươi đây là ức hϊếp tiểu bằng hữu." Hạ Dương bước đến chê cười.
Hàn Nham cũng không để ý thiểu năng Hạ Dương, đợi lúc nữa hắn biết tiểu Tuyết nắm bị ức hϊếp, xem hắn có cười được không.
"Zane biết sai phải xin lỗi, sửa chữa sai lầm. Khóc không có tác dụng." Hàn Nham nói cho Zane nghe.
"Nham ca ca ta biết rồi, ta sẽ đi tìm Nghi Nghi xin lỗi." Zane nghe hiểu.
Hạ Dương hắn đi có một lúc, đã xảy ra chuyện gì nha, còn liên quan đến nhà hắn tiểu Nghi Nghi. Hạ Dương đi theo Zane tìm Tuyết Nghi.