Chương 11: Đồng ý tham gia

Hạ Dương đến phòng xem Tuyết Nghi, thấy Hạ Quang đang đứng canh giữ bên giường, tiểu Tuyết nắm thì hô hô ngủ say."Nhị đệ, ngươi về ngủ đi ta ở đây trông Nghi Nghi được rồi" Hạ Dương cùng Hạ Quang nói.

"Không có việc gì, đại ca mệt cả ngày giờ tới ta canh giữ Nghi Nghi" Hạ Quang lạnh nhạt trả lời.

"Hảo đi" Hạ Dương đồng ý cả một ngày ngoài đường, thêm phải lo lắng hãi hùng, hắn có phần mệt, với lại có Hạ Quang trông hắn cũng yên tâm.

"Ta về nghĩ ngơi, Nghi Nghi có việc gì đệ nhất định phải thông báo" Hạ Dương không quên dặn dò.

"Hảo."

Trước khi đi, Hạ Dương định dùng ta chọc má bánh bao của Tuyết Nghi, nhưng bị Hạ Quang nhìn thấu.

"Đại ca vẫn là đừng có ý định đυ.ng vào Nghi Nghi, đánh thức muội ấy ngươi chịu trách nhiệm sao" Hạ Quang nói thẳng.

Hạ Dương sờ sờ mũi mình, nhị đệ đúng là lão cũ kĩ, cẩn thận lớn lên không có lão bà.

Có Hạ Quang canh giữ, Tuyết Nghi một đêm vô mộng.

Sáng sớm xuống nhà, mọi người đã đông đủ ngồi vào bàn ăn.

"Phụ thân, mẫu thân, đại ca, nhị ca sớm" Tuyết Nghi chào xong vào chỗ ngồi của mình.

"Tiểu công chúa sớm a."

"Nghi Nghi buổi sáng hảo."

Mọi người đối với Tuyết Nghi đáp lời .

"Nghi Nghi tối qua ngủ ngon sao." Lương Kiều dịu dàng hỏi thăm. Vốn tối qua cô cũng định canh Nghi Nghi ngủ, nhưng Quang Nhi lại muốn canh muội muội nên thôi. Lương Kiều tự nhận thu thiệt đứa nhỏ này, mấy năm nay luôn cố gắng bù đắp. Quang Nhi lạnh nhạt với mọi thứ nhưng đối với muội muội rất để tâm.

"Nghi Nghi ngủ rất ngon a mẫu thân." Mọi người lo cô hôm qua sợ hãi, thật ra cô không yếu đuối như vậy. Huống chi tối hôm qua nhị ca canh cô ngủ. Mặc dù nhị ca rời phòng trước khi cô tỉnh lại nhưng tối hôm qua lúc cô thức giấc phát hiện nhị ca luôn bên cạnh cô. Bề ngoài nhị ca lạnh lùng nhưng nội tâm rất ấm áp a.

"Ta có chuyện muốn bàn bạc" Hạ Dương vẻ mặt nghiêm túc nói.

"Làm sao vậy" mọi người không hiểu việc gì.

"Là như vầy, hôm qua ta cùng Nghi Nghi ra ngoài bị chụp lại, có người xấu cố tình bôi đen. Viết bậy về Nghi Nghi." Hạ Dương bắt đầu nói.

Hạ Sâm cau mài. "Sao đó đâu."

"Ta vốn định triệt bài đưa tin đó xuống, nhưng như vậy cũng không phải là cách. Chúng ta không cần trốn tránh, ta muốn công bố Nghi Nghi là muội muội của ta, trên đời này khả ái nhất tiểu Tuyết nắm". Mọi người yên lặng chờ Hạ Dương nói tiếp.

"Kế tiếp có một tiết mục về bảo bảo do Ngô đạo diễn quay chụp tên là thực tập sinh ca ca, sẽ có 4 ca ca cùng chăm sóc 5 bảo bảo trong nhà sinh hoạt mà chương trình sắp xếp, sẵn dịp này ta muốn mang Nghi Nghi cùng nhau tham gia, công bố cho mọi người biết Nghi Nghi là muội muội của ta, cũng cho Nghi Nghi có bạn chơi cùng." Hạ Dương giải thích.

"Tham gia chương trình sẽ có rất nhiều bạn nhỏ sao đại ca" Tuyết Nghi tò mò hỏi.

"Đúng vậy, rất tốt chơi. Nghi Nghi có muốn tham gia không." Hạ Dương dụ dỗ.

Tuyết Nghi vẻ mặt mong chờ nhìn về phía phụ thân, mẫu thân.

"Có thể sao?" Tuyết Nghi nghiên mặt bánh bao khả ái nhìn về phía Hạ Sâm mọi người.

"Có thể" Hạ Sâm không thể cực tuyệt trước mong muốn của tiểu công chúa.

Mặc dù không muốn giao Tuyết Nghi cho không đáng tin cậy Hạ Dương nhưng Nghi Nghi muốn đi hắn sẽ không ngăn cản, huống chi hắn sẽ tự có cách bảo vệ nữ nhi, không để chuyện như lần trước xảy ra.

"Thật tốt quá." Tuyết Nghi vui mừng.