Khi Bùi Vân Sơ 17 tuổi gặp một cô bé. Hôm đó ngay giữa mùa mưa dầm tháng Giêng, một cô bé mặc đồng phục phong phanh đứng dưới mái hiên trốn mưa, thấy anh mở dù đi đến, ngọt ngào gọi: “Anh trai.” Có lẽ …
Khi Bùi Vân Sơ 17 tuổi gặp một cô bé.
Hôm đó ngay giữa mùa mưa dầm tháng Giêng, một cô bé mặc đồng phục phong phanh đứng dưới mái hiên trốn mưa, thấy anh mở dù đi đến, ngọt ngào gọi: “Anh trai.”
Có lẽ thấy cô ngoan ngoãn đáng yêu, ánh mắt sáng như sao, Bùi Vân Sơ nảy ra ý định che dù đưa cô đến dưới lầu.
Từ đó, sau lưng anh có thêm một cái đuôi nhỏ.
Hơn mười năm là con một, bỗng nhiên Ngu Tân Cố biết mình có một cô em gái ruột, tâm trạng suy sụp.
Khoan nói đến việc từ nhỏ cô em gái này được nuôi ở làng quê, rụt rè nhút nhát, không hề thân thiết với anh, vừa mới về nhà họ Ngu đã hại anh bị mắng một trận.
Ôi, trên trời rớt xuống cô em gái ngang hông, anh chẳng có nhu cầu.
Trong trường rộ lên tin đồn Bùi Vân Sơ có một cô em gái, xinh đẹp mềm mại đáng yêu, vừa ngọt ngào vừa ngây thơ, Bùi Vân Sơ rất cưng chiều cô, đi đâu cũng dẫn theo.
Ngu Tân Cố cười nhạt.
Cho đến một ngày, trong trận đấu bóng rổ của trường.
Ngu Tân Cố thấy cô em gái ngang hông của mình đứng bên cạnh sân bóng rổ, khoác đồng phục rộng thùng thình của đối thủ sống còn của anh trên người, ngọt ngào gọi Bùi Vân Sơ là: “Anh trai”, còn đưa nước lau mồ hôi.
Ngu Tân Cố không thể giữ bình tĩnh nổi nữa, uy hϊếp con chó Bùi Vân Sơ, dám bắt cóc em gái của anh!
Năm Ngu Thiền mười tuổi cô được đón về nhà họ Ngu, ngày cô nhập học trời mưa vừa to vừa lạnh.
Cô đứng đợi khoảng một giờ ở cổng trường, chờ đến khi gặp một thiếu niên rất giống anh cô.
Cô gom hết can đảm bước đến gọi anh trai, nửa người thiếu niên dầm mưa ướt sũng che dù đưa cô về thẳng nhà.
Sau đó cô biết người thiếu niên đó không phải Ngu Tân Cố nhưng giống anh trai cô hơn Ngu Tân Cố luôn chán ghét cô.
Vậy thì đổi anh trai thôi!
Ad ơi tổng mấy chương vậy ạ