Chương 20

Phương Tri Nịnh cũng đứng dậy khập khiễng đi đến bên cạnh Chu Gia Diên ngồi xuống.

Rèm phòng khách và phòng ăn đều được kéo xuống trước khi chiếu phim, trước mắt căn phòng to như vậy âm u u ám. Phương Tri Nịnh ngồi ở bên cạnh Chu Gia Diên, có thể nghe được tiếng hít thở của hắn rất nhỏ, chất lượng ánh sáng mờ nhạt chiếu vào sống mũi cao thẳng của hắn, mí mắt cong rất cao.

Hai chân dài tùy ý đặt trên mặt đất, hai tay khoanh trước ngực dựa thẳng lưng vào tường, mặt vô cảm nhìn về phía trước.

Phương Tri Nịnh thất thần nhìn lén sườn mặt của hắn, nhìn đến hắn bởi vì chớp mắt là lông mi hơi rung động.

Nhận thấy được bên cạnh có ánh mắt đang nhìn, Chu Gia Diên nghiêng đầu nhìn làm Phương Tri Nịnh hoảng loạn không kịp thu lại tầm mắt, khóe miệng hiện lên ý cười như có như không: “Muốn nhìn thì nhìn, cũng không phải là không cho cậu nhìn.”

Giọng nói lười biếng nhưng lại mang theo vài phần nam tính, khiến cho nội tâm của Phương Tri Nịnh nôn nóng bất an. Vì che giấu một chút mất tự nhiên trong lòng, cô ho nhẹ một tiếng, bắt đầu chỉ huy Chu Gia Diên –

“Chu Gia Diên, tôi muốn uống nước trái cây, chỉ uống vị vải.”

“Chu Gia Diên, tôi muốn ăn snack, vị dưa chuột.”

“Chu Gia Diên, tôi muốn đi WC, cậu đỡ tôi đi.”

“Chu Gia Diên, tôi để quên điện thoại trên sô pha, giúp tôi lấy lại đây đi.”

“…”

Chỉ cần động tác của Chu Gia Diên hơi chậm, Phương Tri Nịnh liền cười hì hì dỗ hắn một câu: “Người ta là bệnh nhân, cậu đi nhiều thêm hai bước cũng không mất đi một miếng thịt được.”

“Vậy cậu cũng dùng một lần để yêu cầu cho xong đi.” Chu Gia Diên bị cô tra tấn thật sự bất đắc dĩ.

“Biết rồi.”

Phương Tri Nịnh bảo Chu Gia Diên nhanh chóng ngồi xuống, cầm được điện thoại bắt đầu nhắn tin cho Trình Kiêu Kiêu.

[Phương Tri Nịnh: Kiêu Kiêu, hình như tớ có chút rung động.]

Chỉ trong chốc lát, đầu bên kia gửi tin nhắn.

[Trình Kiêu Kiêu:???]

[Trình Kiêu Kiêu: Rung động với ai? Chu Gia Diên???]

[Trình Kiêu Kiêu: Không thể nào không thể nào!!!]

Cách màn hình, Phương Tri Nịnh cũng có thể cảm nhận được bạn tốt của mình… đang khủng hoảng.

Sau đó, Trình Kiêu Kiêu lại gửi một tin: Ai di đà phật, người khôn ngoan không rơi vào bể tình.

[Phương Tri Nịnh: Cậu cũng làm quá rồi. Tớ cũng chỉ cảm thấy là Chu Gia Diên rất đẹp trai, lại đột nhiên bị nhan sắc của cậu ta làm cho kinh diễm thôi.]

Trình Kiêu Kiêu gửi cho một một dán nhãn khinh thường, sau đó nói: Vậy cậu cố lên, tranh thủ tiếp theo bị mị lực nhân cách của cậu ta thuyết phục.

Sau đó, Phương Tri Nịnh ở trong khung tin nhắn gửi cho Trình Kiêu Kiêu một câu: chết đi cp sống lại, lại có thể tiếp tục mở.

《 hành lang Hà Tây 》là một bộ phim phóng sự có tổng cộng mười tập, mỗi tập gần một tiếng. Kết hợp cả địa lý và kiến thức lịch sử, dùng nhân vật cổ xưa để đem hành lang Hà Tây để lại lịch sử từ thời kỳ Hán Vũ Đế đến xã hội hiện đại. Đó là một khoảng lớn lịch sử mạnh mẽ, sẽ làm người khác không tự chủ được mà sinh ra hảo cảm. Vì trong sách lịch sử cũng chỉ trích những người chí sĩ đầy lòng nhân ái, cũng cho chúng ta thấy được nền văn minh huy hoàng của đất nước.

Nội tâm Phương Tri Nịnh chịu chấn động, lần đầu tiên cảm nhận được mị lực của lịch sử. Hoa ra câu nói “Dân tộc Trung Hoa vĩ đại thực hiện phục hưng” trong sách chính trị không phải là nói cho có, tổ tiên chúng ta đã từng sáng tạo ra thế giới vĩ đại nhất dược quốc gia, mà lịch sử dài như sông lớn, mỗi người như một hạt cát nhỏ bé.