Chương 46: Vui vẻ

Chương 46. Vui vẻ

Tống Lưu đau đến mức véo mạnh vào thịt mềm trên lưng Mạnh Tiềm Tinh, nước mắt cũng chảy ra, Mạnh Tiềm Tinh vừa hôn cô, vừa dùng tay xoa nắn vυ" cô, đầṳ ѵú bị véo đỏ bừng, sưng to, chạm vào liền đau, Tống Lưu yêu kiều rêи ɾỉ, Mạnh Tiềm Tinh liền dùng đầu lưỡi ướŧ áŧ tràn ngập du͙© vọиɠ liếʍ một vòng, cho đến khi đầṳ ѵú mềm lại mới thôi.

Tống Lưu rầm rì kêu, hoa huyệt bị kí©h thí©ɧ không ngừng co rút lại, chậm rãi ăn côn ŧᏂịŧ vào.

Mạnh Tiềm Tinh không ngừng điều chỉnh hơi thở, không cho mình bị kép bắn ra nhanh như vậy. Còn bóp hoa hạch bởi vì tiểu huyệt bị côn ŧᏂịŧ đi vào mà lộ ra bên ngoài.

Không khí lạnh lẽo kết hợp với thân thể nóng bỏng, hoa hạch của Tống Lưu cũng mẫn cảm sung huyết mà đứng thẳng, dưới sự xoa nắn của Mạnh Tiềm Tinh mà biến thành màu đỏ thẫm, hơn nữa còn thành công kí©h thí©ɧ hoa huyệt phân bố ra nhiều chất lỏng hơn.

Hoa huyệt vừa trơn vừa ướt, Mạnh Tiềm Tinh tự đánh một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, hai tay ôm lấy cặp mông của Tống Lưu dùng sức dính chặt vào người hắn, lập tức vọt đi vào, hai quả trứng phía dưới cũng đυ.ng phải mông Tống Lưu, theo động tác thọc vào rút ra, tiếng bạch bạch vang lên, làm cặp mông trắng nõn đỏ bừng.

Tuy rằng Mạnh Tiềm Tinh đã rất ôn nhu, cũng quan tâm đến cảm giác của Tống Lưu, nhưng ngay từ đầu tiểu huyệt của Tống Lưu vẫn đau đến mức hoàn toàn không có cảm giác, chờ đến khi Mạnh Tiềm Tinh hoàn toàn đi vào, côn ŧᏂịŧ ra ra vào vào ở tiểu huyệt, cô mới ý thức được có chỗ nào không đúng.

Tống Lưu cắn lên lỗ tai Mạnh Tiềm Tinh: “Có phải anh lấy sai bao rồi không? Sao bên trong hơi gồ lên vậy?”

Mạnh Tiềm Tinh giả vờ vô tội: “Không phải em đưa cho anh hả?”

Hai người ngừng ở đó hai mặt nhìn nhau, Tống Lưu bị ánh mắt trần trụi của hắn làm đỏ mặt, tiểu huyệt tự giác co rút lại vài cái, Mạnh Tiềm Tinh liền đi theo thọc vào rút ra, côn ŧᏂịŧ mang BCS hơi gồ lên cắm vào tiểu huyệt nước sốt đầm đìa.

Mạnh Tiềm Tinh làm đủ mới cầm lấy hộp áo mưa bị ném trên đầu giường, lại lấy cái phía dưới gối đầu, hai hộp áo mưa hắn bỏ công mua, một cái có điểm gồ hình xoắn ốc, một cái là siêu mỏng bôi trơn.

Hắn cười hai tiếng, Tống Lưu cũng muốn thò qua xem, tay chân hắn nhanh chóng ném hai hộp xuống đất, xoay mặt Tống Lưu lại hôn lên, hạ thân cũng phối hợp với tiết tấu hôn môi mà chậm rãi va chạm, từng dòng chất lỏng trong suốt từ chỗ thân thể hai người kết hợp chảy ra.

Tống Lưu bị hắn hôn đến mơ hồ, ân ân a a kêu vài tiếng, thời gian càng dài, Mạnh Tiềm Tinh hôn đến càng lâu, côn ŧᏂịŧ cũng đi vào càng sâu.

Cho đến khi đầu lưỡi của cô bị liếʍ một chút, trong đầu xẹt qua một dòng điện, cả người cuộn tròn lại, vách tường gắt gao co rút, Mạnh Tiềm Tinh bị kẹp nửa người dưới tê dại, không nhịn được nữa, bắn ra, tay cũng gắt gao nắm lấy vυ" của Tống Lưu, toàn bộ đều bị hắn làm đỏ bừng, vừa ngứa vừa đau.

Chỉ cách một lớp bao, Tống Lưu vẫn cảm giác được nhiệt độ của tϊиɧ ɖϊ©h͙, từ từ đánh mạnh vào chỗ sâu bên trong hoa huyệt, vách tường co chặt lại, gắt gao hút chặt lấy nhau, như muốn hút hết tất cả những gì có trong côn ŧᏂịŧ ra ngoài, Mạnh Tiềm Tinh bị hút nhịn không được đâm vài cái nữa, mới hoàn toàn bắn xong, ngay sau đó hắn liền cảm nhận được chỗ sâu bên trong hoa huyệt có một dòng nước ấm chảy ra.

Mạnh Tiềm Tinh và Tống Lưu đồng thời thở ra, nhẹ nhàng hôn nhau.

Mạnh Tiềm Tinh chậm rãi rút côn ŧᏂịŧ ra, lật người không đè Tống Lưu nữa, nghiêng người ôm Tống Lưu vào trong lòng.

Côn ŧᏂịŧ vẫn còn hơi cứng, hắn cử động đặt côn ŧᏂịŧ vào giữa khe mông của Tống Lưu, duỗi tay gỡ bao xuống, không ném nó vào thùng rác, mà ngược lại quơ quơ trong không khí ý bảo Tống Lưu nhìn thử.

Tống Lưu dùng khuỷu tay đẩy ngực hắn: “Anh có bệnh hả? Ném nhanh lên.”

Mạnh Tiềm Tinh bĩu môi, có chút ủy khuất, tiện tay ném vào thùng rác, lại sờ sờ phía dưới của Tống Lưu, xuân thủy dính ướt tay hắn, hắn còn muốn duỗi vào bên trong một chút, Tống Lưu liền kẹp lấy tay hắn, không cho hắn cử động, hắn cũng không làm tới, bàn tay dính chất lỏng ẩm ướt bôi lên núʍ ѵú của Tống Lưu, khảy bên trái một chút bên phải một chút, còn nói nhỏ bên tai của Tống Lưu, vô cùng đáng thương.

“Anh còn muốn…”

Tống Lưu bắt lấy tay hắn, lại bị hắn cầm lấy tay cô cùng nhau đùa bỡn đầṳ ѵú, cô khó thở, nắm lấy cánh tay Mạnh Tiềm Tinh nhẹ nhàng cắn một cái, nói: “Em muốn tắm rửa.”

Mạnh Tiềm Tinh còn muốn tiếp tục dây dưa, vừa nghe mấy lời này liền đổi ý, vui vẻ đồng ý: “Anh ôm em đi.”