Chương 65: Bán Linh Khí

Vương Trường Sinh đến nửa khối linh thạch còn không có, căn bản mua không nổi linh khí. Đang định mở miệng cự tuyệt, Vương Trường Tinh đã cất lời trước: “Ngọc Đình biểu ca, thật ra chúng ta chỉ định mua một ít nguyên liệu luyện khí. Nghe nói cửa hàng Bách linh các phía đối diện là Lâm gia mở, không biết Ngọc Đình biểu ca có thể dẫn chúng ta đi Bách linh các mua một ít nguyên liệu luyện khí hay không?”

Lâm Ngọc Đình đưa mắt nhìn Triệu Ngưng Hương, vỗ ngực đồng ý.

Bách linh các nằm đối diện Bách binh các, chuyên bán các loại nguyên vật liệu. Trên kệ trưng bày đầy các loại nguyên liệu luyện khí.

Có Lâm Ngọc Đình ra mặt, giá quả nhiên là rẻ hơn một ít. Một phần nguyên liệu hai mươi khối linh thạch, Vương Trường Tinh mua năm phần nguyên liệu.

“Ngưng Hương biểu muội, có mấy nhà Linh y điếm bán Linh y không tồi, rất nhiều nữ tu sĩ đều tới đó mua quần áo. Muội có muốn đi xem một chút không?”

Đi khỏi Bách linh các, Lâm Ngọc Đình mỉm cười với Triệu Ngưng Hương, dùng một giọng điệu tràn ngập dụ hoặc nói.

Tâm tình yêu thích cái đẹp ai cũng đều có, đặc biệt là những cô gái tầm tuổi của Triệu Ngưng Hương. Đối với quần áo xinh đẹp không có lực kháng cự.

Triệu Ngưng Hương nghĩ nghĩ, nhìn về phía Vương Trường Sinh nói: “Trường Sinh biểu ca và Trường Tinh biểu ca có đi cùng không?”

Vương Trường Sinh đang tính mở miệng trả lời, đã bị Lâm Ngọc Đình giành trước: “Trường Sinh biểu đệ, Bách luyện phường cũng là Lâm gia chúng ta mở. Các ngươi nếu muốn tìm người luyện khí, có thể đến Bách luyện phường. Nói là bằng hữu của ta, bọn họ sẽ cho các ngươi một ít ưu đãi.”

“Được, vậy Ngọc Đình biểu ca và Ngưng Hương biểu muội cứ từ từ đi dạo! Chúng ta không quẩy rầy nữa.”

Vương Trường Tinh sảng khoái đáp ứng.

Lâm Ngọc Đình cho Vương Trường Tinh một ánh mắt tán thưởng, dẫn theo Triệu Ngưng Hương rời khỏi.

Vương Trường Sinh hơi do dự, truyền âm nói với Triệu Ngưng Hương: “Ngưng Hương biểu muội, ngươi tốt nhất nên cách xa Ngọc Đình biểu ca ra một tí.

Triệu Ngưng Hương dừng bước chân, xoay người, thản nhiên cười, cất lời: “Trường Sinh biểu ca, tối nay ta tới tìm ngươi đi chơi. Ngươi nếu nhìn thấy cha ta và ca ta, bảo bọn họ không cần lo lắng. Ngọc Đình biểu ca sẽ chiếu cố ta.”

Vương Trường Sinh như trút được gánh nặng, xem ra Triệu Ngưng Hương cũng đề phòng Lâm Ngọc Đình.

Vương Trường Sinh nhìn bóng lưng rời đi của Triệu Ngưng Hương và Lâm Ngọc Đình, có chút lo lắng hỏi: “Tam ca, Ngưng Hương biểu muội sẽ không có việc gì chứ?”

Vương Trường Tinh không cho là vậy, trả lời: “Nơi này là phường thị, có thể xảy ra chuyện gì? Không lẽ hắn còn dám cưỡng bức?



“Nói cũng đúng.”

“Cửu đệ, ngươi không phải thích Ngưng Hương biểu muội chứ? Quan tâm Ngưng Hương biểu muội như vậy. Sau khi trở về, bảo Tam bá phái người đến Triệu gia cầu hôn đi! Như vậy thân càng thêm thân.”

Vương Trường Tinh chuyển mắt, trêu ghẹo.

“Tam ca, ngươi nghĩ đi đâu vậy? Ta chỉ xem Ngưng Hương biểu muội như em gái. Đúng rồi, ngươi làm gì mà mua tới năm phần nguyên liệu vậy? Tuy là rẻ hơn so với bên ngoài hai khối linh thạch. Nhưng mà năm phần thì có hơi nhiều, ngươi tính ra ngoài bán sao?”

Hắn không muốn nhiều lời ở vấn đề này, dời đi đề tài.

“Ai nói ta muốn bán đi? Ta là mua cho ngươi luyện khí. Ngươi không thấy nguyên liệu ta mua đều là nguyên liệu dùng để luyện chế Thanh Vân thuẫn sao?”

“Mua cho ta luyện khí?”

Vương trường Sinh hơi sửng sốt, đầu đầy mờ mịt.

“Chúng ta hợp tác làm ăn. Ta cung cấp nguyên liệu, ngươi phụ trách luyện khí. Lợi nhuận sáu bốn, ngươi sáu, ta bốn.”

Nhìn Vương Trường Tinh tươi cười sáng lạng, Vương Trường Sinh hơi do dự, rồi nói: “Lỡ như luyện chế thất bại, chẳng phải mà mất hết vốn sao?”

Vương Trường Tinh vỗ vỗ bả vai Vương Trường Sinh, giọng nói đầy thâm ý: “Cửu đệ, ta tin tưởng ngươi sẽ không làm cho ta thất vọng. Thất thúc công khen ngợi ngươi không ít. Nếu luyện chế thất bại, cứ tính cho ta.”

Vương Trường Sinh có chút kinh ngạc hỏi: “Thất thúc công đã nói với ngươi rồi?”

Lời nói vừa ra khỏi miệng, Vương Trường Sinh đã biết là mình bị lừa. Vương Trường Tinh cố ý lừa hắn.

Vương Trường Tinh hiểu ý, cười nói: “Cửu đệ, ngươi yên tâm đi! Lời không nên nói, ta sẽ không đi nói lung tung. Ngươi vẫn nên suy xét đề nghị của ta một chút đi.”

Vương Trường Sinh hơi do dự, sau đó mở miệng đáp ứng.

Bọn họ đã đi vài tiệm Linh khí điếm, hỏi giá hạ phẩm phòng ngự linh khí.

Hạ phẩm phòng ngự linh khí nằm dao động ở khoảng năm mươi khối linh thạch. Trung phẩm phòng ngự linh khí giá cao gấp đôi, hơn một trăm khối linh thạch. Thượng phẩm phòng ngự linh khí thì cần hai trăm khối linh thạch trở lên.



Hiện tại Vương Trường Sinh chỉ có thể luyện chế ra hạ phẩm linh khí. Tỉ lệ thành công miễn cưỡng nằm ở năm phần.

Trở lại chỗ ở, Vương Trường Tinh lấy ra năm phần nguyên liệu, đưa cho Vương Trường Sinh luyện khí.

Vương Trường Sinh cũng không làm cho Vương Trường Tinh thất vọng. Năm phần tài liệu, thành công ba phần, luyện chế ra ba tấm Thanh Vân thuẫn. Cộng thêm một tấm Thanh Vân thuẫn đã luyện chế lúc trước, tổng cộng có bốn tấm.

Lúc Vương Trường Sinh từ trong phòng đi ra, sắc trời đã tối.

Trong phường thị, các thương gia đều lấy ra công cụ chiếu sáng. Toàn bộ phường thị sáng như ban ngày.

Đi vào quảng trường, Vương Trường Tinh tìm một chỗ chưa có người. Mang một tấm vải thô trải trên mặt đất, sau đó bày lên bốn tấm Thanh Vân thuẫn.

Hai người ngồi ở phía sau quầy hàng, lẳng lặng chờ đợi.

“Đúng rồi, Tam ca. Hôm nay, lá gan của Diệp Triển Lăng cũng quá lớn rồi! Nàng không sợ Lâm Ngọc Đình sẽ thật sự động thủ gϊếŧ nàng sao?”

Vương Trường Sinh đột nhiên nhớ tới chuyện gì, mở miệng hỏi.

“Nàng quả thật có can đảm. Nhưng ta nghĩ chắc là nàng có linh phù hộ thân hoặc thứ gì đó bảo hộ. Nếu không cũng sẽ không làm bất kì động tác phòng vệ nào như vậy.”

Vương Trường Tinh có chút không xác định, đoán.

“Hạ phẩm phòng ngự linh khí chỉ cần bốn mươi chín khối linh thạch? Thật hay giả?”

Một người nam trung niên trên mặt đầy râu, ngồi xuống trước quầy hàng. Cầm lấy một tấm Thanh Vân thuẫn, cẩn thận xem xét.

“Đương nhiên là thật. Đạo hữu có ánh mắt tốt, đây là bốn tấm Thanh Vân thuẫn do chính tay nhất giai Luyện khí sư tại Thần binh các luyện chế. Chúng ta dựa vào quan hệ mới mua được bốn món. Cố ý đem đến Thiên Hà phường thị bán, kiếm một ít giá chênh lệch.”

Vương Trường Tinh nhiệt tình giới thiệu.

“Thần binh các? Ta chưa bao giờ nghe nói qua về cửa hàng này.”

Trên mặt Vương Trường Tinh lộ vẻ kinh ngạc, rồi nói: “Đạo hữu ngay cả Thần binh các cũng chưa từng nghe qua? Tiên Duyên thành, ngươi có biết không? Thần binh các là binh khí điếm tốt nhất Tiên Duyên thành. Chúng ta may mắn quen biết được một vị nhất giai Luyện khí sư của Thần binh các. Nhờ hắn luyện chế vài tấm Thanh Vân thuẫn, vận chuyển đến Thiên Hà hường thị bán. Cam đoan chất lượng.”