Chương 63: Thanh Vân Thuẫn (2)

“Ai biết chất lượng đan dược có vấn đề hay không?”

Cô gái váy trắng bĩu môi, có chút bất mãn nói.

“Cái này rất đơn giản. Các ngươi mua một viên dùng thử chẳng phải sẽ biết sao? Ba khối linh thạch một viên, một lọ ba mươi khối linh thạch, hai bình năm mươi chín khối linh thạch. So với dược điếm rẻ hơn một khối linh thạch. Một khối linh thạch có thể ở khách điếm bình thường ở lại một tháng.”

Thanh niên áo lam có chút động tâm, hắn còn chưa kịp mở miệng thì chủ quán quầy hàng cách vách đã mở miệng giành trước, nói: “Hai bình dưỡng khí đan năm mươi chín khối linh thạch? Ta mua.”

“Không biết xấu hổ. Ta cũng chỉ có hai bình dưỡng khí đan. Trừ phi vị đạo hữu này không cần, ta mới có thể bán cho ngươi. Việc gì cũng có thứ tự đến trước đến sau.”

“Được rồi! Hai cái bình dưỡng khí đan này, ta mua. Nhưng ta muốn kiểm tra đan dược, chất lượng không có vấn đề ta mới trả tiền.”

Thanh niên áo lam đặt Dưỡng khí đan ở mũi, ngửi vài lần. Từ hai mươi viên Dưỡng khí đan chọn ra một viên, đưa cho cô gái váy trắng ăn vào, xem chất lượng như thế nào.

Cô gái váy trắng ăn vào một viên dưỡng khí đan, vội vàng ngồi xuống đả toạ, vận công luyện hóa dược lực.

Sau nửa khắc đồng hồ, cô gái váy trắng mở hai mắt, vẻ mặt vui sướиɠ nói: “Ca, chất lượng không có vấn đề.”

Thanh niên áo lam gật gật đầu, miễn cưỡng từ túi trữ vậy lấy ra năm mươi chín khối linh thạch, đưa cho Vương Trường Tinh.

Vương Trường Tinh thu hồi linh thạch, mặt mày hớn hỡ cùng Vương Trường Sinh rời khỏi.

“Tam ca, ngươi thật lợi hại. Tiết kiệm cho ta hơn hai mươi khối linh thạch, còn có thể mang đan dược bán đi.”

Vương Trường Sinh vẻ mặt hâm mộ.

“Hắc hắc. Ta ở Linh cốc đường làm hỏa kế, gặp những tán tu đến mua linh cốc. Vì để tiết kiệm một khối linh thạch, những tán tu này đều đứng nói đến nửa ngày. Lâu ngày ta liền học được kĩ năng mặc cả. Cửu đệ, ngươi nhớ kỹ, khi mua sắm ngươi càng thích cái gì thì càng phải làm bộ như không thích, như vậy mới ép được giá tốt. Đương nhiên, hai huynh muội tán tu này là ví sốt ruột muốn bán luyện khí lô. Nếu đi Linh khí điếm mua, chiêu này chỉ sợ không dùng được.”

Vương Trường Sinh âm thầm gật đầu, nhớ kỹ lời nói Vương Trường Tinh.

“Ta bán gần hết rồi. Cửu đệ, ta cùng ngươi đi dạo một chút đi. Tối nay lại cùng Lục thúc hội họp.”



Vương Trường Tinh đề nghị nói.

Vương Trường Sinh đương nhiên sẽ không phản đối, theo Vương Trường Tinh đi dạo một vòng.

Trên người Vương Trường Sinh còn thừa lại bảy mươi bảy khối linh thạch, hắn tính mua một ít tài liệu luyện khí, luyện chế một mặt thuẫn bài.

Hạ phẩm công kích linh khí uy lực tương đối nhỏ, luyện chế cũng không khó, không cần ra tay luyện chế. Hạ phẩm phòng ngự linh khí dễ bán hơn một chút.

Hắn muốn luyện chế Thanh Vân thuẫn, cần nhất giai hạ phẩm linh dịch cùng ba mươi năm phân Thanh vân mộc, còn có linh thán..

Ba dạng nguyên liệu này có thể tìm thấy ở các tiểu quán trên quảng trường. Chín khối Thanh vân mộc, ba cân linh thán, sáu bình linh dịch, tốn hết bảy mươi hai khối linh thạch. Vương Trường Sinh còn lại năm khối linh thạch.

Mua được nguyên liệu, Vương Trường Sinh nhanh chóng cùng Vương Trường Tinh rời khỏi quảng trường.

Bách Cốc các là một cửa hàng chuyên bán ra linh cốc. Lầu một thuộc sở hữu của Vương gia, lầu hai thuộc sở hữu của Lưu gia, hai nhà đều buôn bán linh cốc. Bách Cốc các còn có một tòa hậu viện, có phòng ở, là nơi tộc nhân Vương gia ở lại.

Vương Trường Sinh cùng Vương Trường Tinh đi vào Bách Cốc các. Vương Minh Chiến sắp xếp cho bọn họ một gian phòng khách, để bọn họ nghỉ ngơi.

Vương Trường Tinh không hiểu luyện khí, vì không ảnh hưởng đến Vương Trường Sinh luyện khí, hắn đi ra hỗ trợ bán linh cốc.Trong phòng chỉ còn lại một mình Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh lấy ra luyện khí lô cùng tấm đệm hương bồ, khoanh chân ngồi xuống.

Hắn tĩnh tọa một khắc đồng hồ, tâm vô tạp niệm, bắt đầu luyện khí.

Canh nhiệt độ, bỏ tài liệu vào, tắt lửa, nặn hình, khắc linh văn.

So với Thanh Vân đao mà nói, hắn càng giỏi về luyện chế Thanh Vân thuẫn. Lúc hắn tham gia khảo hạch, luyện chế ra hai kiện linh khí tốt đều là Thanh Vân thuẫn.

Có lẽ là lâu lắm không luyện khí, Vương Trường Sinh thất bại hai lần. Sau khi luyện chế ra hai kiện linh khí có tỳ vết. Cuối cùng hắn cũng thành công luyện chế ra một tấm Thanh Vân thuẫn chất lượng cao.

Khiên màu xanh, dài cả trượng, rộng hai thước, có khắc hai đạo linh văn. Trong khoảng thời gian ngắn, luyện chế thành công một món trung phẩm linh khí công kích, đối với hắn không thành vấn đề.

Vương Trường Sinh nhìn Thanh Vân thuẫn, trên mặt tràn đầy vui sướиɠ.



Thanh Vân thuẫn luyện chế xong rồi, tự nhiên muốn đem đi bán.

Hắn đi ra khỏi phòng, đi vào trước sân, kêu Vương Trường Tinh về lại trong phòng, lấy ra Thanh vân thuẫn.

"Cửu đệ, chỉ một phần nguyên liệu, ngươi lại có thể thành công luyện chế ra linh khí.Ngươi thật sự là lần đầu tiên luyện khí sao?"

Vương Trường Tinh vẻ mặt ngạc nhiên, trong mắt tràn đầy thần sắc khó tin.

“Tam ca, chúng ta mang mặt Thanh vân thuẫn này đi bán đi. Ngươi ra giá, bán được Thanh vân thuẫn, ta chia ngươi một ít linh thạch.”

Vương Trường Tinh nghĩ nghĩ, nói: “Ngươi tính đi nơi nào bán Thanh Vân thuẫn? Cửa hàng này muốn lợi nhuận, giá thu vào khẳng định sẽ không ca. Nếu muốn có lời lớn, vẫn là đến quảng trường, lấy giá thấp hơn ở thị trường, bán cho những tán tu. Phòng ngự linh khí không thể so với công kích linh khí. Tán tu cho dù nghèo, cũng sẽ có một kiện công kích linh khí.Phòng ngự linh khí chưa chắc sẽ có, khẳng định sẽ có tán tu mua.”

“Ta cũng nghĩ như vậy. Tam ca, ta đã suy nghĩ rồi. Chúng ta mang mặt Thanh Vân thuẫn này bán đi, đổi lấy linh thạch, mua lại nguyên liệu luyện chế, sau đó lại bán đi. Lặp lại như thế, cho dùng không bán được, chúng ta cũng có thể giữ để tự mình dùng.”

Nói là làm, hai huynh đệ hưng trí bừng bừng xuất môn.

Bọn họ không đến quảng trường, mà là đi đến trước một tòa lầu các cao ba tầng màu đỏ..

Bách binh các là tên của cửa hàng này. Nghe tên liền biết, đây là một cửa hàng bán binh khí.

Vương Trường Sinh cùng Vương Trường Tinh nhìn nhau một cái, gật gật đầu, rồi cùng nhau đi vào.

Đại sảnh sáng ngời rộng mở, cùng lúc chứa trăm người cũng không cảm thấy chật chội.

Xung quanh đại sảnh là các quầy được tạo từ Kim ti nam mộc. Mặt sau quầy là những dãy kệ cũng được chế thành từ Kim ti nam mộc. Mặt trên bày ra đầy các loại linh khí. Đao, thương, côn, bổng, mười tám loại bình khí, loại nào cũng có. Thậm chí có một chút binh khí hình dạng cổ quái

“Ồ, biểu ca. Ngươi cũng đến mua binh khí sao?”

Một giọng nói có chút vui mừng truyền vào bên tai Vương Trường Sinh.

Hắn còn chưa kịp phản ứng lại, Triệu Ngưng Hương đã đi tới trước mặt hắn.