Đang mơ mơ màng màng PIA trở về thanh triều làm nha hoàn, phúc lợi làm thuê lại là trái tim của bốn vị Hoàng A Ca?! Mẹ ơi, đây là một trò đùa lớn a! Thanh Xuyên đệ nhất nghịch văn, bắt cóc a ca làʍ t̠ …
Đang mơ mơ màng màng PIA trở về thanh triều làm nha hoàn, phúc lợi làm thuê lại là trái tim của bốn vị Hoàng A Ca?! Mẹ ơi, đây là một trò đùa lớn a! Thanh Xuyên đệ nhất nghịch văn, bắt cóc a ca làʍ t̠ìиɦ nhân!
Người mà môn Lịch sử treo "đèn đỏ" chạy đến nhà Thanh? Đó không phải là "muốn chết" như "thú vị" hay sao? Tên cô ấy là Hạ Xuân Diệu, không phải "hạ xuân dược"! Nhưng cho dù có giải thích thế nào với a ca nhà Khang Hi cũng vô ích, thống khổ...
Ông trời đối xử với nàng thật sự đúng là không tệ, gặp phải thối nát đến đâu cũng có hoàng tử như ánh mặt trời vì nàng "bán thân táng cha"; tên có xấu đến đâu cũng có hoàng tử phiên phiên "giai nhân Thiên Thư " trong lúc vô tình cứu mỹ nhân; hành vi cổ quái đến đâu cũng có a ca u ám "không cẩn thận" rơi vào lưới tình bánh bao; ngay cả yêu đương... Cũng dẫn tới tiểu nhi tử của Ung Chính đại nhân hoàng đế tương lai đến làm hồng nương mai mối giúp nàng. Chỉ là hoàng đế đại nhân tương lai này thích hoành đao đoạt cơm, chuyện này làm cho nàng canh cánh trong lòng, nàng vì Bát hoàng tử giai nhân cười một tiếng mà làm cơm trứng chiên chẳng lẽ thật sự là thiên hạ nhất tuyệt? Mặc kệ, tuy rằng "giai nhân" nàng thích miệng đầy thiên thư, cùng người hiện đại như nàng nghiêm trọng giao tiếp không tốt, tuy rằng vận đào hoa nàng nở rộ, mùa xuân ngày hè, nhưng nàng vẫn phải dũng cảm đi xuống trên con đường thuần tình đặc biệt...
Xuân dược độc thoại: Nàng chỉ đơn giản là một kẻ ngốc, ngu ngốc, đần độn. Hắn là một vị a ca, cũng giống như Thập Tứ, giống như Cửu gia, giống như Ung Chính đại nhân, là con trai của Hoàng đế, một vị hoàng a ca của Đại Thanh triều... Là một người cho dù nàng đứng ở chỗ này, cũng nên là người cách xa nàng thật xa...
Chỉ vì nàng luôn luôn nhìn thấy hắn, sau đó liền quên hết tất cả các nghi thức, không hiểu những gì hắn nói, không rõ ràng về mạch suy nghĩ của hắn; chỉ cần nhớ rõ hắn thu nhận hoa bí ngô của mình, rau cải xôi mùa thu, cỏ đuôi chó, chỉ cần nhớ rằng hắn đã ăn cơm chiên trứng của mình làm, nói rằng không ngon; chỉ cần nhớ rằng hắn tự hỏi mình có muốn kẹo đường hay không, chua hay không chua; chỉ cần nhớ hắn cầm bánh ngọt của mình đi thượng triều; chỉ cần nhớ mình chiếm giường của hắn, đẩy hắn vào một góc; chỉ cần nhớ rằng hắn nói lời tạm biệt với nàng trong đám đông, Chỉ là nhớ hắn trách móc la hét với mình rằng hắn đói bụng, chỉ là nhớ hắn vừa ném nàng ra ngoài cửa, vừa nhét lò sưởi vào trong tay nàng —— hic... Bát Bát...
Nhân vật chính: Hạ Xuân Diệu, Bát gia, Tứ gia (Dận Chân)...
Truyện hài quá, nữ chính dễ thương nữa, có điều mình muốn hỏi ad kết SE hay HE vậy? Chứ đọc thấy có xu hướng SE quá, lo sợ