Chương 50-4: Mạnh Thiêm Sự

Thế tử phi họ Trương, cách đây không lâu đã sinh một đích trưởng tử cho Chu Cao Sí, là một hài tử béo tròn, cũng chính là Minh Tuyên Tông - Chu Chiêm Cơ tương lai.

Chu Lệ không thích nhi tử phúc hậu, nhưng lại rất thích tôn tử mập mạp. Chu Chiêm Cơ là đích trưởng tôn của hắn, trong thời đại Minh triều trọng đích hơn trọng trưởng, địa vị của Chu Chiêm Cơ còn vững chắc hơn cả phụ thân mình.

Mạnh Thanh Hòa vẫn chưa có vinh hạnh được chiêm ngưỡng Minh Tuyên Tông thời thơ ấu, đây là mãnh nhân tàn nhẫn, hung bạo có thể nhốt thân thúc thúc trong vại đồng nướng chín, tuy có bằng chứng cho rằng, tất cả chỉ là bịa đặt vô căn cứ, nhưng Chu Cao Hú chết trong tay Chu Chiêm Cơ, là sự thật không thể chối cãi.

Đợi quan viên tấu sự rời đi, Chu Cao Sí ra hiệu Mạnh Thanh Hòa không cần câu nệ: "Vương An, rót trà cho Mạnh Bách Hộ."

Mạnh Thanh Hòa không dám thực sự thả lỏng: "Thế tử triệu tập ty chức đến đây, chẳng hay có việc gì sai bảo?"

"Thật ra có việc muốn nhờ Mạnh Bách Hộ giúp đỡ." Chu Cao Sí cầm lấy một quyển tập da xanh trên bàn, đưa cho Mạnh Thanh Hòa: "Ở Nam Kinh, Cô phát hiện Mạnh Bách Hộ tinh thông toán học, bây giờ là lúc Vương phủ cần dùng người, Cô đã xin chỉ thị của phụ Vương, giữ Mạnh Bách Hộ ở Bắc Bình, lần này không cần phải theo quân xuất chinh."

Mạnh Thanh Hòa có chút không hiểu, đây là định đổi công tác cho hắn?

"Phụ Vương đã hạ lệnh thăng Mạnh Bách Hộ làm Chỉ Huy Thiêm Sự của Yến Sơn Vệ, thống lĩnh binh mã bảo vệ Vương phủ, làm việc dưới trướng của Cô."

Chỉ Huy Thiêm Sự Yến Sơn Vệ?

Mạnh Thanh Hòa nhìn Chu Cao Sí, Chu Cao Hú hàm hậu cười cười, lại cầm lấy bánh cao lương, tiếp tục mài răng.

"Mạnh Thiêm Sự, mau tạ ơn."

Thấy Mạnh Thanh Hòa ngẩn người, Vương An đứng cạnh vội nhắc nhở.

Mạnh Thanh Hòa trong nháy mắt lấy lại tinh thần: "Ty chức tạ ơn Vương gia, tạ ơn Thế tử!"

Hạnh phúc đến quá đột ngột, lúc đang đói bụng, đột nhiên bị một cái bánh bao thịt đập trúng, đại khái chính là cảm giác này?

Bên này, Mạnh Thập Nhị Lang thăng quan phát tài, trong huyện học Uyển Bình lại là lòng người hoảng sợ.

Giáo dụ và Huấn đạo của huyện học đến huyện nha bái kiến Đại Lệnh, đến nay vẫn chưa trở về, các tú tài và nho sư trong huyện học, ai nấy đều có suy nghĩ riêng.

So với việc chỉ trích Yến Vương khởi binh tạo phản, phần lớn mọi người lo lắng cho tiền đồ của mình hơn.

Còn một tháng nữa là thi Hội, Yến Vương tạo phản, bọn họ còn thi cử thế nào? Cho dù phủ Bắc Bình vẫn tổ chức thi Hương như thường lệ, nhưng kết quả thi có được triều đình công nhận không?

Yến Vương đang tạo phản, cử nhân từ địa bàn của hắn chui ra, não Kiến Văn đế bị co rút mới có thể trọng dụng!

Mặc dù Kiến Văn đế thường xuyên bị đá đập đầu, nhưng sai lầm rõ ràng như thế, ngài sẽ không phạm phải.

Một góc huyện học, vài tú tài do Đỗ Kỳ, Lưu Cấn cầm đầu lớn tiếng chỉ trích Yến Vương khởi binh tạo phản là không tuân thủ thần tiết, vô pháp vô thiên!

So với những nhân sĩ mặt đỏ tía tai, cổ họng sôi sục, những người khác phần lớn đều rất sầu lo, rất ít người giống như Mạnh Thanh Hải, mặt không đổi sắc, bình tĩnh không loạn.

Đánh giá tháng này, hắn ta đã bị giáng xuống tam đẳng, muốn tham gia thi Hương cũng không thể. Nghe tin Yến Vương tạo phản, Mạnh Thanh Hải kinh ngạc xen lẫn một tia phấn khích, đây là cơ hội, cơ hội để hắn ta có thể xoay người.

Nửa canh giờ sau, Giáo dụ và Huấn đạo trở về từ huyện nha, cũng mang theo tin tức về việc Yến Vương phủ chiêu mộ nhân tài.

Huyện lệnh Uyển Bình, Hạ Ngân cùng một đám quan lại trong huyện nha đã giương cao ngọn cờ ủng hộ Yến Vương, nếu ở đây có người hưởng ứng việc điều động của Yến Vương phủ, cũng sẽ bị đánh dấu là phản tặc.

Thân ở Bắc Bình, tham gia thi Hương là không thể, vào Yến Vương phủ làm việc cũng chưa chắc là đường thoát. Có câu nói rất hay, cầu phú quý trong nguy nan, nếu Yến Vương có thể thành công... Công lao theo Hoàng đế phò tá lập Quốc, chỉ cần nghĩ đến mấy chữ này, tim của nhiều người đã bắt đầu nóng lên.

Nhưng bọn họ đều đang quan sát, trong lòng đã có tính toán, bề ngoài vẫn phải kiềm chế một chút.

Phải đợi có kẻ dẫn đầu, những người khác mới lần lượt hưởng ứng.

Kết quả nằm ngoài dự đoán của mọi người, Đỗ Kỳ lại là kẻ tiên phong!

Vị huynh đài này… Vừa rồi không phải còn đang mắng chửi Yến Vương vô pháp vô thiên ư? Bây giờ lại sốt sắng thế kia, quả nhiên là cái hạng nguỵ quân tử!

Giáo dụ cùng Huấn đạo có chút kinh ngạc, nhưng đã có tú tài đứng ra làm gương, lại là Đỗ Kỳ thuộc nhất đẳng, ngược lại cũng đỡ cho bọn họ rất nhiều phiền phức.

Có kẻ dẫn đầu, người đứng lên cũng nhiều hơn. Mạnh Thanh Hải là người đứng dậy khúc giữa, kẹp giữa đám tú tài cũng không mấy nổi bật.

Thấy Mạnh Thanh Hải, Giáo dụ huyện học lộ vẻ không vui, nhưng cũng không nói thêm gì, chỉ thông báo cho bọn họ, ngày mai chuẩn bị xong xuôi, theo lão đến huyện nha, để Đại Lệnh khảo sát rồi tiến cử vào Vương phủ.