Vì đánh cược với Thái tử, Tần Xán buộc phải tới đảm nhiệm chức huyện lệnh ở cái nơi bị sơn tặc làm loạn này.
Ai biết còn chưa kịp nhậm chức đã bất hạnh bị bắt !
Nhan Tam đương gia núi Vân Long cũng không phải nhân vật dễ đối phó.
Gia hỏa diện mạo anh khí tuấn mỹ, hành vi ngang ngược thô lỗ đáng giận này, không chỉ nơi nơi nhìn hắn không vừa mắt, nhàn rỗi không có việc gì lại tìm tới phiền hắn coi như tiêu khiển, lúc nào cũng nói chưa được vài câu liền lấy nắm đấm buộc hắn câm miệng.
Tiểu Vương gia không có tiền đồ lại không có đảm lượng chỉ có thể thầm nuốt nước mắt....
Ô, Bản vương đã tạo nghiệt gì!
~~~*~~~
"Huyện thái gia mới tới, ngươi muốn chúng ta tiếp đãi ngươi như thế nào đây? Có muốn thử phương thức chơi đùa mới mẻ chút không?"
Chơi đùa ... chơi đùa cái đầu ngươi! Tần Xán ưỡn ngực tỏ vẻ không hề sợ hãi "Các ngươi dám coi thường vương pháp! Chiếu theo luật lệ, vũ nhục mệnh quan triều đình phải... phải..."
"Phải làm gì?" Nhan Tam thản nhiên hỏi.
Tần Xán hừ một tiếng, cao giọng nói "Phải đánh năm mươi đại bản!"
Lời vừa dứt, chỉ kịp thấy thân hình Nhan Tam nhoáng lên một cái, người đã đột nhiên xuất hiện trước mặt "Năm mươi đại bản phải không? Huyện thái gia không biết như vậy là phạt rất nhẹ sao?"
"Nhẹ? Vậy đánh một trăm... A a a!" Tần Xán còn chưa dứt lời đã ngã sấp xuống mặt đất tựa như miếng bánh nướng áp chảo, sau đó bị Nhan Tam đạp một chân lên lưng, Tần Xán bị đạp chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình sắp phải phun cả ra.