Chương 8

Nàng muốn bỏ chạy, nhưng Thẩm gia cho Ngu gia rất nhiều sính lễ, sao có thể để con mồi sắp nắm trong tay bay mất được.

Ngu Thanh Oanh bị trói trên giường Thẩm nhị lão gia

Lúc nàng gả vào Đông cung, chưa từng viên phòng với Thái tử điện hạ.

Gả đến Thẩm gia, Thẩm nhị lão gia cũng sẽ không thương hoa tiếc ngọc.

Ngu Thanh Oanh kêu trời không thấu, gọi đất không linh.

Ta không hề thương hại nàng chút nào, thiện ác cuối cùng cũng có báo ứng, đây là điều nàng đáng phải nhận.

Nếu không phải báo ứng ở trên người nàng, người gả cho Thẩm nhị lão gia sẽ là ta.

Muốn trách cũng chỉ có thể trách nàng và cha mẹ lòng lang dạ sói.

Đêm hôm đó, Sở Hoài Cảnh ngủ lại trong phòng ta.

Ban ngày hắn nói với Ngu Thanh Oanh, trên người A Đường không chỉ có một dấu vết hình hoa quỳnh.

Đúng vậy, sau eo ta còn có một nốt ruồi son nhỏ bằng hạt gạo.

Sở Hoài Cảnh từng nhẹ nhàng vuốt ve nốt ruồi son đó, nói với ta rất nhiều lời ngon tiếng ngọt.

Ba năm sau, Sở Hoài Cảnh lại lần nữa vuốt ve nốt ruồi son sau eo ta.

Hắn hứa với ta: "A Đàm, nàng đã chịu nhiều khổ rồi, sau này cô sẽ không cho phép bất cứ ai bắt nạt nàng nữa."

Ngày hôm sau, hạ nhân Ngu phủ biết được tối qua nhị tiểu thư bị đưa đến Thẩm phủ, lập tức trở về báo cáo chuyện này với cha mẹ ta.

Cha mẹ ta nghe xong thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Tô Lan Hương nói: "Nếu nha đầu Thanh Đàm kia đã viên phòng với Thẩm nhị lão gia, chắc chắn nàng sẽ không thể gây ra chuyện gì nữa, Thẩm gia sẽ không cho nàng lại chạy trốn."

Ngu Phong buông lỏng trái tim đang treo lơ lửng: "Con nhỏ Thanh Đàm kia mệnh khổ, kệ nàng đi, sau này chúng ta chỉ cần có Thanh Oanh phụng dưỡng chúng ta là đủ rồi, nàng hiện giờ chính là Thái tử phi, sau này còn sẽ trở thành Hoàng hậu, ngày tháng tốt đẹp của Ngu gia còn ở phía trước, hy sinh một Thanh Đàm thì có là gì?"

Cha mẹ ta tưởng Ngu Thanh Oanh phái người tìm ta, đưa ta đến Thẩm phủ.

Nhưng bọn họ không biết, nhị tiểu thư Ngu gia gả vào Thẩm gia đã bị đánh tráo.

Ngu Thanh Oanh ở Thẩm gia nhịn nhục, chịu đựng đến ngày thứ ba, nàng đã đề nghị trở về nhà.

Thẩm gia sợ tiểu thϊếp được gả đến với số tiền lớn sẽ lợi dụng chuyện trở về nhà để bỏ trốn, không muốn thả người, phái người đến Ngu gia báo tin, miễn đi phong tục về nhà sau ba ngày thành hôn.