Chương 44: Phục Kích

Uông uông….

Ba con sói bất lực bỏ đi, Ảnh Lang thì tiến nhập vào bóng, hai con Âm Dương Song Lang thì phân biệt tiến tới đám Khả Vân, đưa ánh mắt tội nghiệp nhìn các cô.

- Anh à! Dù gì con cừu anh triệu hồi được vô hạn mà, hay là cho bọn Tiểu Lang ăn một chút đi anh!

Ngọc Trinh khom người xuống, ôm Bạch Lang vào lòng, liền đi lại trước mặt Minh Tú nói.

Cừu Non cứ tưởng đã thoát nạn, đang nằm thở phào nhẹ nhõm trong lòng Minh Tú khi nghe Ngọc Trinh nói, giật mình liền cứng người giả chết.

- Cái con hàng này!!! Minh Tú bất lực nhìn Cừu Non giả chết đang năm trên người mình, hắn lắc đầu thầm nói.

- Ngọc Trinh em đừng hù dọa nó nữa, nó chết thì anh lại phải tốn 10 điểm tinh thần lực triệu hồi con mới. Minh Tú lấy tay lắc lắc Cừu Non, sau đó nhìn Ngọc Trinh cười nói.

Lấy lại tâm tình Minh Tú liền ném chuyện chức nghiệp qua sau đầu, trầm giọng nói.

- Được rồi việc phân chia vật phẩm đã xong, nay chúng ta đến kế hoạch cày cấp cho một số người.

Nhìn mọi người một lượt, thấy mọi người ngồi cố gắng ngay ngắn, nghiêm túc đợi chỉ thị của mình, Minh Tú liền gật đầu nói:

- Thanh Hải, Kế Ân, Mặc Tài, Công Tài, bốn người sẽ được ưu tiên trọng điểm bồi dưỡng trong vòng ba ngày này. Những người khác thì không cần cày cấp, tập trung vào việc xây dựng công sự, tìm kiếm thêm lương thực, vật dụng thường ngày và thuốc men. Khi Trí tuệ giả xuất hiện, tôi sẽ điều chỉnh lại cho mọi người cường hóa sau. Có ai có ý kiến gì không?

Thấy mọi người không có ý kiến gì, không muốn quá mất nhiều thời gian Minh Tú liền lập tức phân đội:

- Khả Vân đi theo cảnh giới, bảo hộ giúp bốn người Thanh Hải. Mọi người trong vòng ba ngày các người phải lên được Lv.10 cho tôi, nếu không được thì về rữu mông sạch sẽ mà chịu phạt đi. Mặc Tài, em là cấp thấp nhất trong bốn người, vậy nên hãy ưu tiên ba người Thanh Hải lên cấp 10 trước, em lên cấp sau.

- Tôi và năm người khác sẽ đi tìm thêm vật tư, vì vậy đây là thời điểm căn cứ chúng ta yếu nhược nhất. Ngọc Trinh, Mộng Kiều, Minh Ngọc, Minh Trung bốn người sẽ điều hành căn cứ lúc tôi vắng mặt. Bọn tôi sẽ không đi quá xa căn cứ, bốn người đều phải đề cao cảnh giác, chuẩn bị xe hoạt động cho tốt, nếu có nguy hiểm liền lập tức chạy khỏi căn cứ.

Thấy mọi người không ai nói gì, Minh Tú lập tức hô lên:

- Đã không ai có ý kiến, vậy lập tức xuất phát.

Khi Minh Tú dứt lời, mọi người lập tức hô lên.

- Vâng! Thủ Lĩnh!

….………………………..

- Nguy hiểm!!! Khả Vân đánh lùi một đầu Cảm nhiễm giả, vội quay người về phía đám người Thanh Hải chợt la lên.

Khả Vân nhìn thấy Thanh Hải sắp bị một đầu Cảm nhiễm giả với tốc độ cực nhanh trong một ngôi nhà gần đó lao tới, thì Thanh Hải đột nhiên điểm chân vào không trung một cái, tốc độ bạo tăng tránh né một trảo của nó, sau đó hai lần chạm chân vào đất nhảy ra phía sau thật nhanh, né qua một kích tất sát của con Sát thủ Cảm nhiễm giả.

Đây là ngày thứ hai bọn Khả Vân cày cấp, Kế Ân đã lên cấp 10, hiện tại còn Thanh Hải Lv.8, Công Tài Lv.6, Mặc Tài Lv.5. Khi bọn họ tiến vào Khu B để cày cấp, liền bị bọn xác sống bao vây. Thanh Hải bị một con Cảm nhiễm giả hệ tốc độ đánh lén, liền nhảy lên cao tránh né, không ngờ trong nhà gần đó có một con Sát thủ Cảm nhiễm giả phục kích gần đó. May mắn cho Thanh Hải, hắn luôn chuyên tâm tăng chỉ số tinh thần và tốc độ, nên khả năng phản ứng không chậm, dựa vào kỹ năng của trang bị, được ba lần đạp lên không trung nhảy nếu không hắn đã xong đời.

- Hù chết tiểu bảo bảo rồi, may nhờ kỹ năng Phong Bộ của trang bị Truy Phong Ngoa (E cấp), thôi thì bảo bảo đã đi bán muối sớm rồi, lần trước bảo bảo chai mặt đòi lấy trang bị này thật là ý kiến sáng suốt.

Trong nội tâm của Thanh Hải hiện ra ý niệm này trong đầu, sau đó hắn lập tức cầm đao hướng về phía Sát thủ Cảm nhiễm giả chạy tới. Né qua một kích tất sát của Sát thủ Cảm nhiễm giả Thanh Hải vẫn bảo trì tốc độ cao điên cuồng dùng Hắc Đao chém vào đầu nó, đây là trạng bị E cấp của Kế Ân cho hắn mượn để cày cấp.

Tốc độ của con Sát thủ Cảm nhiễm giả vượt xa tưởng tượng của Thanh Hải, hắn đã liên tục chém tới vẫn chưa trúng cái nào, tuy nhiên Sát thủ Cảm nhiễm giả cũng không làm gì được Thanh Hải, hai móng vuốt của nó huy động lại không cách nào bắt được Thanh Hải.

Nó cảm thấy không làm gì được Thanh Hải, Sát thủ Cảm nhiễm giả liền rút lui, nhảy lên một cành cây gần đó. Thanh Hải thấy thế liền vui mừng cười lên, hắn dậm chân xuống đất một cái, chợt những cái cây xung quanh Sát thủ Cảm nhiễm giả vươn ra, nhanh chóng trói nó lại. Chớp thời cơ, Thanh Hải lao tới, liên tục chém vào đầu nó, kết thúc đi tính mạng của con Sát thủ Cảm nhiễm giả này.

Ầm...

Một bóng người lao tới, đấm bay một con Cảm nhiễm giả tốc độ, sau đó liền xoay qua nhìn Thanh Hải, tức giận nói:

- Anh quá không chú ý phía sau mình rồi.

Người tới là Kế Ân, lúc nãy Thanh Hải tránh né con Cảm nhiễm giả tốc độ này mới bị con Sát thủ Cảm nhiễm giả phục kích, vậy mà hắn bỏ quên nó, điên cuồng chém gϊếŧ Sát thủ Cảm nhiễm giả.

Kế Ân đã đạt Lv.10, dùng điểm cường hóa kỹ năng tăng cho kỹ năng Thị Huyết. Hiện giờ lực lượng bộc phát của hắn vượt qua lực lượng của tất cả mọi người trong nhóm kể cả Minh Tú. Kế Ân nói xong liền lao tới một con Cảm nhiễm giả khác, đấm vào người nó ngã ra đất, dùng Mã Tấu (F cấp) chém đứt tư chi của nó, sau đó ném qua cho Thanh Hải.

Cảm nhiễm giả bị tổn thương, nó lúc này chợt cuồng bạo lên, cơ thể nó phát ra ánh sáng màu nâu nhạt, hung hăng đưa miệng lên muốn cắn Thanh Hải.

Thanh Hải không quan tâm, thừa cơ như một mũi tên lao thẳng về phía trước, hắn giơ cao Hắc Đao hung hăng chém xuống, chia nó làm hai nữa.

- Đi mau, nơi này xác sống tụ tập quá đông rồi, đã vượt qua tầm kiểm soát của chúng ta. Khả Vân lao tơi tụ hợp cùng Kế Ân, Thanh Hải liền nói, Mặc Tài, Công Tài cũng vội vàng lao tới, mặt mài tái nhợt, mồ hôi đã ướt đẫm áo.

Khả Vân vừa dứt lời thì âm thanh loảng xoảng vang lên liên tục, ba cánh cửa của những ngôi nhà gần đó bị đánh vỡ, ba thân ảnh màu đen lao tới.

Trong nháy mắt cửa thủy tinh bị đánh tan thì ánh mắt Khả Vân lóe sáng lên, phát động kỹ năng tăng tốc độ của mình, cô điểm chân một cái, thân thể phiêu dật như tiên nữ lao thẳng về phía một đầu Cảm nhiễm giả, một đao chém rụng đầu nó.

Hai đầu Cảm nhiễm giả khác vừa phá vỡ cửa sổ lao xuống, một đầu đã bổ nhào qua phía Công Tài, một đầu khác thì lao thẳng tới Mặc Tài.

Kế Ân đứng gần đó mắt thấy Cảm nhiễm giả vừa lao tới thì hắn đã phát động kỹ năng Cường Lực Xung Kích, một đao kéo lê trên mặt đất chém vào người của nó, trực tiếp chia con Cảm nhiễm giả thành hai nửa, máu đen văng ra khắp nơi.

Đầu Cảm nhiễm còn lại lao tới Mặc Tài, thì một quả cầu lửa màu đen bay tới, chặn đứng đường tiến của nó. Ngọn lửa rực cháy lên, khiến con Cảm nhiễm giả đau đớn thét lên. Mặc Tài không ham chiến, vì hắn biết mình không phải là đối thủ của nó, không ngần ngại liền lùi lại.

Mắt thấy con mồi của mình sắp chạy thoát, nó gầm lên giận dữ, không quan tâm tới ngọn lửa đang thiêu đốt trên người nó. Cảm nhiễm giả giống như con báo săn mồi nhảy về phía Mặc Tài, một trảo này chộp tới.

Tốc độ của nó quá nhanh, Mặc Tài cường hóa quá thấp, lại không có cộng vào điểm tốc độ, căn bản không cách nào tránh được công kích của con Cảm nhiễm giả này. Trong mắt của Mặc Tài hàn quang lóe lên, định liều chết với nó, liền huy động Mã Tấu chém vào người của nó.

Mắt thấy Mặc Tài sắp bị Cảm nhiễm giả bắt trúng, một đạo bóng trắng hiện ra, một ánh kiếm lạnh lẽo chém qua đầu của nó, đầu lâu của Cảm nhiễm giả bay lên cao cao, máu đen bắn ra tung toé.

Liên tiếp thấy có Cảm nhiễm giả lao ra phục kích, Thanh Hải cơ hồ gào lớn lên:

- Nhanh lên xe, lái xe rời khỏi đây!!!

Lúc này vô số xác sống đang lao tới, định bao vây bọn họ, nếu như bị vây quanh thì tất cả mọi người sẽ chết không có chỗ chôn. Mọi người cũng biết lợi hại khi bị bọn xác sống bao vây, vì tại Khu B này họ đã bị hai lần bao vây rồi. Bọn Khả Vân lập tức lao lên xe, khởi động xe lao ra khỏi Làng đại học khu B, tiếp tục chạy tới căn cứ Nine South.