Chương 42: Âm Dương Song Lang

- Được rồi, ta chọn cộng điểm tăng cường kỹ năng vào kỹ năng Triệu Hồi Ảnh Lang (D cấp). Minh Tú làm ra quyết định, sủng thú mạnh lên cũng là một trợ lực rất lớn đối với hắn, giả sử nếu trong lúc không có đồng bạn ở bên cạnh, mà hắn không thể làm được bất cứ điều gì thì sủng thú chính là cộng rơm cứu mạng của hắn. Mặc khác sủng thú sẽ không phản bội mình đấy, với lại hắn cũng muốn Ảnh Lang mạnh lên, sẽ không phải chết trước mặt hắn lần nữa.

- Đinh, cộng điểm kỹ năng thành công, kỹ năng Triệu Hồi Ảnh Lang chia làm hai hướng, kính mong ký chủ lựa chọn:

Kỹ năng 1: Triệu Hồi Ảnh Lang (C cấp): Triệu hồi ba Ảnh Lang lv.1 (có thể thăng cấp). Triệu hồi cần tốn 10 điểm tinh thần.

Kỹ năng 2: Triệu Hồi Lang Tộc (C cấp): Triệu hồi một dòng tộc Lang Tộc ngẫu nhiên lv.1 (có thể thăng cấp). Triệu hồi cần tốn 10 điểm tinh thần. Số lượng triệu hồi là hai tộc (1/2).

- Ồ! Có phân nhánh, vậy nên chọn ba con Ảnh Lang hay một loại Lang mới.

Thật sự Ảnh Lang rất mạnh và quỷ dị, phù hợp với ám sát, phục kích kẻ địch, nếu có ba con Ảnh Lang sẽ tăng khả năng phục kích, ám sát. Đối phương bị ba lần phục kích thì sẽ như thế nao, đặt mình vào vị trí đối phương hắn cũng có cảm giác khá phiền muộn, nhưng nhược điểm nó cũng có, nếu đối phương chiếu sáng xóa hết mấy cái bóng, Ảnh Lang sẽ bị hiện thân, sẽ không còn yếu tố bất ngờ, và chiến thuật sẽ không còn hiệu quả. Mắc khác, loài thiên về tốc độ thì lực lượng, thể phách đều khá kém, không có khả năng triền đấu. Còn nếu hắn chọn nhánh hai, thì sẽ có một thị tộc lang mới, có thể giúp hắn đa dạng hóa về chiến thuật, đa dạng về phong cách chiến đấu, phù hợp ứng biến với mọi loại tình huống.

Một là đi theo phương hướng thuần sát thủ, đột biến, hiện giờ phong cách chiến đấu của hắn cũng dần thành hình về phương hướng tốc độ, quỷ dị, sát thủ. Hai là hắn vẫn sẽ đi theo hướng tốc độ, nhưng sẽ thuộc loại hình linh động mà không phải chuyên về một loại hình sát thủ. Minh Tú khá phân vân, cái nào cũng tốt, nhưng việc định hình tương lai bản thân mình rất khó khăn.

- Thôi được rồi, vẫn nên theo hướng linh động, ta chọn kỹ năng hai.

Minh Tú suy nghĩ thật lâu liền làm ra quyết định, là một đội trưởng, một thủ lĩnh hắn cần linh hoạt trong phong cách chiến đấu, sau này hắn còn gặp rất nhiều kẻ thù mạnh, nên cũng không muốn đối thủ bắt bài của mình, sẽ rất khó khăn làm ra ứng biến, nếu đối thủ nhắm vào nhược điểm của mình.

- Kỹ năng Triệu Hồi Lang Tộc kích hoạt. Sau khi cộng điểm thành công Minh Tú liền dùng 10 điểm tinh thần lực triệu hồi một tộc lang mới.

- Đinh, chúc mừng ký chủ triệu hồi thành công Âm Dương Song Lang (Lv.1).

Một trận ma pháp xuất hiện trước mặt Minh Tú, trong đó liền lao ra hai con sói rất nhỏ, khoảng chừng 5 - 7kg, một con màu trắng, một con màu đen, đôi mắt màu xanh lam sáng long lanh, nhìn như hai viên ngọc, trong rất đáng yêu.

- A! Dễ thương quá! Các cô gái trong nhà khi nhìn thấy Âm Dương Song Lang xuất hiện liền lập tức chạy đến, ôm vào lòng, liên tục ôm hun không ngớt. Hai con sói cũng không sợ hãi, cũng không phản kháng, đưa mặt của mình cọ cọ vào bộ ngực của bọn Mộng Kiều.

- Ực, tôi ước tôi là hai chú soi. Thanh Hải nhìn thấy liền nuốt nước bọt ao ước, những người xung quanh cũng đồng dạng gật đầu đồng ý, nhìn bọn chúng cạ cạ mà bọn Mặc Tài nhìn chịu không nỗi.

Sủng Thú: Âm Dương Song Lang (Lv.1)

Chủng tộc: Thú Lang Tộc

Huyết mạch: Âm Dương Lang

Kỹ năng: Âm Dương Nhãn ( E cấp ), Hắc Ám Suy Yếu ( Cấp E ), Bạch Quang Chúc Phúc ( E cấp).

Sức mạnh: 5

Thể lực: 5/5

Nhanh nhẹn: 10

Tinh thần: 15/15

Sinh mệnh: 10/10

Năng lượng: Âm Dương Yêu Lực (100/100)

- Cái quỷ gì! Yếu vậy. Nhìn vào bảng sủng thú mặt Minh Tú liền đen lại, hắn thật mong muốn một loại hình lực lượng, nhưng bây giờ mua một lại được hai, hắn lại không vui một chút nào, nhìn tới nhìn lui hắn biết đây là hai con sói thuộc loại hình phụ trợ.

- Được rồi, hỗ trợ liền là hỗ trợ, đợi chút đi test hàng bọn chúng sẽ biết bọn chúng làm được việc gì. Minh Tú buồn bực thầm nói.

- Sữ dụng vé rút thưởng. Gác qua chuyện bọn Âm Dương Song Lang Minh Tú liền dùng vé rút thưởng, một màng hình xuất hiện, trong đó có một l*иg cầu, có những quả bóng, nhìn rất giống những người chơi hát lô tô, quay quay cái l*иg, sau đó rớt ra quả bóng có số.

Minh Tú hồi hộp dùng ý niệm khởi động l*иg quay, từng giây trôi qua tựa như cực hình đối với hắn, chợt quả bóng số 96 rơi ra khiến tim Minh Tú như muốn ngừng đập, hắn nín thở cố nén bình tỉnh nhìn vào màng hình.

- Đinh, chúc mừng ký chủ thu được quyển trục Giấy Chứng Nhận Chức Nghiệp Ngẫu Nhiên, ký chủ sẽ không cần đến Tân Thủ Thôn vẫn có thể đăng ký chức nghiệp, tuy nhiên chức nghiệp sẽ là ngẫu nhiên, phân bổ từ F -SSS, chúc ký chủ may mắn, ký chủ có muốn sữ dụng.

Có/Không.

- Nếu bây giờ mình không sữ dụng, sẽ chậm hơn những người có Tân Thủ Thôn, chậm hơn người ta một bước chân thôi đã xa vạn dặm, huống chi mười ngày mới xuất hiện Tân Thủ Thôn. Mặc khác phải dựa vào ý muốn của Hoàng Việt, người đã đạt top 3 Lv.10 sẽ quyết định xây ba cái Tân Thủ Thôn ở đâu. Nếu Hoàng Việt là hắn, hắn sẽ xây dựng ba Tân Thủ Thôn theo thứ tự là Hà Nội, Sài Gòn và Cần Thơ để phân bố đều cho đất nước Việt Nam, nhưng nếu là một người có suy nghĩ cho căn cứ của bản thân thì sao, tập trung khu vực lân cận hắn, phát triển từ từ thế lực ra, vì sao, vì ở trong tân thủ thôn sẽ rất an toàn, có thể lặp căn cứ, thế lực, lamf nơi trung chuyển, mua sắm, có quá nhiều công năng mà không ai muốn đối thủ mình có.

- Có.

Minh Tú đắng đo suy nghĩ một chút liền quyết định, nếu dựa vào người khác, thì nên dựa vào may mắn của chính mình, hắn không tin mình sẽ rất rất xui xẻo chọn ngay một chức nghiệp tào lao.

Hào quang sáng lên từ tay Minh Tú, khiến mọi người tập trung chú ý, không biết đó là vật phẩm gì. Nhưng khi hào quang kết thúc, bọn họ thấy mặt Minh Tú đen lại như đít nồi, miệng mở hình chử o có thể nhét một quả trứng vào, mắt trợn trừng như muốn lồi ra, thân thể liên tục run rẫy đến nữa ngày không có khép lại.

- Sao vậy anh!! Kế Ân lo lắng đi lại hỏi.

- Cái đậu xanh rau má nấu canh chua, chè đậu đen, chè đậu xanh nhà nó nấu. Minh Tú tức giận mắng lên, khiến mọi người giật mình. Minh Tú thật sự rất muốn khóc nha, quá uất ức, hắn khó chịu đến nỗi miệng sắp phun một phún máu, hắn cố nén tâm tình lại, liên tục hít sâu vào, cố đớp lấy không khí xung quanh từng chút một, nhưng hắn vẫn muốn khóc.

- Thật là xui xẻo mà. Minh Tú mặt tựa như muốn khóc, ấm ức nói.

- Chuyện gì vậy anh? Kế Ân lo lắng hỏi, mọi người cũng nghi hoặc nhìn.

- Lúc nãy anh sữ dụng quyển trục Giấy Chứng Nhận Chức Nghiệp Ngẫu Nhiên, để khỏi phải đợi mười ngày Tân Thủ Thôn mở ra, đi tới đó đăng ký chức nghiệp, rút ngắn khoảng cách với những người top 1, 2, 3 trên thế giới, em cũng biết chậm hơn người ta một bước chân đã xa vạn dặm rồi.

Mọi người nghe Minh Tú nói liền gật đầu đồng tình, nêu là họ có quyển trục này, họ vẫn sẽ sữ dụng ngay lập tức mà không cần suy nghĩ.

- Anh được chức nghiệp gì. Kha Nhi chạy tới tò mò hỏi.

- Chăn Cừu chức nghiệp F cấp…. Minh Tú bất lực thốt ra.

Mọi người nghe xong thì tái mặt rồi, ánh mắt Công Tài thì loét lên rồi vụt tắt. Minh Tú là thủ lĩnh nơi này là người mạnh nhất, bọn họ hi vọng hắn chọn chức nghiệp càng bá càng tốt, nhưng bây giờ chức nghiệp này quá thảm hại, về sau rất khó chiến đấu với các thế lực khác nữa nha.

- Ha ha, làm ác là trời phạt mà, tức cười quá đi mất. Thanh Hải đứng phía xa, không tim không phổi ôm bụng cười to, hắn vẫn cay cú vụ lúc nãy bị Minh Tú hố nha.

Ầm…….

Chợt một tường băng xuất hiện đánh bay Thanh Hải văng ra ngoài, hắn vừa tiếp đất miệng liền chảy ra ít máu, Thanh Hải tái mặt, không dam cười không dám nói gì thêm, liền định đứng dậy chạy đi. Nhưng chợt một thân ảnh xuất hiện trước mặt hắn.

- Anh mắc cười lắm phải không, hôm qua tôi bị thương, giờ cần hoạt động gân cốt một chút, anh nên giúp tôi khởi động một chút cho giãn gân giãn cốt. Minh Tú gương căm tức, nhưng vẫn cười cười nhìn Thanh Hải nói.

- Thủ lĩnh à, không cần phải vậy nha, tôi là pháp sư, cậu là tốc độ, lại quá mạnh, tôi không thích hợp nha. Thanh Hải mặt tái xanh, sợ hãi liên tục lùi lại nói.

- Tôi nói được là được, anh chuẩn bị đi. Vừa dứt lời, Minh Tú biến ảo, lao tới liên tục dùng quyền cước tiền binh hậu bốp, đánh cho Thanh Hải kêu cha gọi mẹ, không có sức lực phản kháng, tốc độ Minh Tú quá nhanh, hắn muốn tránh cũng tránh không được.