Chương 40: Có đánh đổi mới có hồi báo

Kế Ân không nói nhiều, liền cõng Minh Tú lên, lao nhanh qua chổ Khả Vân. Hiện Khả Vân đã nằm bất động, hô hấp vô cùng suy yếu.

- Làm sao bây giờ anh, không lẽ em móm táo cho chị Khả Vân luôn. Kế Ân bối rối nói, nếu người khác hắn không ngần ngại sẽ làm, nhưng đây là Khả Vân nha, nếu hắn muốn sống lâu một chút thì không nên làm vậy.

- Cứu người, không cần nghĩ nhiều. Minh Tú vừa nói vừa thở đầy khó khăn.

- Được, chết thì chết. Kế Ân cắn răng, đang định đưa táo sinh mệnh lên miệng nhai thì chợt Khả Vân mở mắt ra.

- Chị Khả Vân, chị tỉnh rồi. Kế Ân vui mừng nói.

- Chị có cần em món táo cho chị không? Thấy Khả Vân tỉnh lại, Kế Ân giật mình, sau đó vui vẻ, rụt rè hỏi.

Kế Ân thấy Khả Vân tựa như lắc đầu hắn thở dài, hắn vội đỡ Khả Vân lên rót huyết thủy cấp thấp vào.

- Đi mau, ở đây lâu không an toàn. Minh Tú gian nan nói.

Kế Ân biết hiện tại không thể ở đây lâu, lấy áo và dây nịt của mình làm dây cột chặt Minh Tú ở sau lưng mình, hắn bồng Khả Vân lên điên cuồng chạy về phía căn cứ.

….…………

Kế Ân vừa về đến căn cứ, thấy thảm trạng của hai người Minh Tú và Khả Vân khiến căn cứ rối loạn một đoàn. Khả Nhi, Mộng Kiều, Ngọc Trinh khóc thét lên, vô cùng lo lắng, mọi người còn lại mồ hôi cũng liên tục chảy dài, sợ hãi nhìn hai người.

- Khả Nhi, em mau trị thương cho họ đi. Kế Ân gấp gần chết, liền thúc dục Khả Nhi, hiện bọn họ đã bất tỉnh, hơi thở đã cực kỳ yếu ớt.

- Vâng! Khả Nhi cố nén khóc, liền lấy tay đặt lên hai người họ, vội dùng kỹ năng trị thương.

- Em không được trị hai người cùng một lúc, trị Khả Vân trước, giữ lại tinh thần, sau đó trị cho Minh Tú. Thanh Hải đứng kế bên, thấy Khả Nhi định trị liệu cho hai người cùng lúc liền nghiêm mặt nói.

-Nhưng mà! Khả Nhi bối rối nói.

- Nghe lời anh, cứ làm như vậy, em không được dùng quá lực dẫn đến ngất xỉu, nếu em ngất xỉu sẽ không liên tục trị thương họ được. Thanh Hải không nhanh không chậm nói.

- Vâng! Khả Nhi gật đầu nói.

Sau khi trị liệu cho Khả Vân xong, Khả Nhi liền uống huyết thủy, ăn táo trí tuệ, nghỉ ngơi một chút liền trị liệu cho Minh Tú.

- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tại sao lại biến thành bộ dạng như thế này?

Sau khi thấy thương thế hai người đã từ từ bình ỗn, Thanh Hải nghiêm mặt hỏi Kế Ân đang lo lắng đứng đó nhìn.

- Chuyện là thế này……. Kế Ân hít sâu một hơi, bình tỉnh kể lại cuộc chiến với Hắc Cẩu, sau khi mọi người nghe xong liền cảm thấy bất lực, cơ thể rung nhẹ một cái. Trong phòng tất cả mọi người đều bao phủ một tầng lo lắng.

- Được rồi tất cả mọi người giải tán, tôi không cho phép bất cứ ai vào phòng này, lập tức khóa chốt tất cả cửa ra vào, không được phép của tôi, không được mở cửa.

Thanh Hải mặt nghiêm túc lại, trầm giọng nói, sau khi nói xong, hắn liếc nhẹ Công Tài một cái. Người hắn lo lắng nhất là thành phần biết ẩn nhẫn như Công Tài, Công Tài có kỹ năng tàn hình, có thể lợi dụng đêm khuya không ai để ý lẻn vào, gϊếŧ chết hai trụ cột của nhóm, dựa vào nhân khí của tên này, liền có thể một lần chuyển cơ lấy lại căn cứ vào tay.

- Kế Ân, Khả Nhi và tôi sẽ ở lại chăm sóc hai người Minh Tú, Mộng Kiều cô chuẩn bị thức ăn tối vào đây, Ngọc Trinh đem hai thùng nước nóng vào, tắm rữa và xử lý vết thương cho hai người họ. Nghĩ nghĩ một chút, Thanh Hải lập tức lại đưa ra mệnh lệnh tiếp theo.

- Vậy đã không có chuyện gì, tôi đi trước. Công Tài mặt không có bất cứ biểu hiện gì, giả bộ thở dài, đi ra khỏi phòng.

….……………………………….

Trong bóng đêm vô tận, tại một nơi thành thị xa hoa nào đó, trong một tháp chuông đồng hồ cổ kính, có một người thanh niên đang nằm ngủ, chợt hắn mở mắt ra, trong ánh mắt ấy hiện lên một sự vô hồn, mờ mịt, làm cho người nhìn cảm giác tựa như không có sự sống, hắn ngồi dậy, lầm bầm nói:

- Thật kỳ quái, từ ba năm trước ta đã không ngủ qua, bây giờ được ngủ lại nằm mơ thấy những hình ảnh kỳ quái.

Nói thầm một câu, không dây dưa quá nhiều về vấn đề này, người thanh niên đứng dậy, đi đến chiếc bàn, cầm lấy điện thoại di dộng lên nhìn. Trên điện thoại di động của hắn hiện lên một hình ảnh, một thanh niên đầu đội mũ rơm, miệng cười te toét, được đóng khung màu đỏ, phía dưới hình có từ “Gϊếŧ”.

- Mục tiêu tiếp theo sao!!!

Người thanh niên mặc áo đen nhếch miệng lên cười, sau đó quay lưng ẩn vào bóng tối vô hạn, biến mất.

….……………………………..

11:32 am, khu căn cứ Nine South.

Minh Tú khẽ rên một tiếng khi hắn cố gắng ngồi dậy.

- Anh Tú, anh dậy rồi, anh cảm thấy còn đau chổ nào không? Khả Nhi đang nằm ngủ thϊếp đi, chợt nghe tiếng rên của Minh Tú thì giật mình tỉnh dậy, vội vội vàng vàng hỏi.

- Anh không sao chỉ hơi nhức mình một chút, đầu đau một chút mà thôi. Mấy giờ rồi em? Minh Tú cười cười nhìn khuôn mặt đầy lo lắng, đầy đáng yêu của Khả Nhi.

- Đã 11 giờ 30 rồi anh. Khả Nhi thở phào nhẹ nhõm nói, đêm qua vừa hồi đủ 5 điểm tinh thần cô liền sử dụng kỹ năng, liên tiếp vài lần như vậy, mới kéo một mạng của hai người Minh Tú, Khả Vân về.

- Ồ! Đã trể đến vậy rồi sao? Minh Tú bất ngờ thốt lên, nhưng sau đó hắn ngẫm nghĩ lại cũng đúng, hôm qua bọn họ chiến đâu kịch liệt, tinh thần lẫn thể xác đều thấy đáy, bọn họ thắng rất thảm, lấy về một mạng cũng là may mắn lắm rồi.

Nhắc tới thắng trận, hắn liền nhìn vào bảng thuộc tính của mình, hắn nhìn một lượt hắn mừng rỡ không thôi. Thăng liên tiếp hai cấp bậc, vượt qua cấp bậc của Khả Vân, vật phẩm nhặt được cũng rất nhiều. Kim tệ cũng vượt qua mốc 10.000 kim tệ. Đúng là có đánh đổi, có mạo hiểm sẽ nhận được hồi báo.

Gϊếŧ bọn xác sống, Băng Cẩu, Hỏa Cẩu hắn nhặt được: một hộp báu màu xanh, kỹ năng Gia Tốc (E cấp), Phòng Hộ Phục (E cấp), Táo Trí Tuệ x1, Huyết Thủy Cấp Thấp (Trung) x1, Băng Chi Giới Chỉ (D cấp).

Tuy nhiên hàng ngon còn ở cuối cùng, khi Hắc Cẩu bị gϊếŧ vật phẩm rơi ra toàn đồ đỉnh của đỉnh: Tinh Thể Thú Tiến Hóa, Ma Thạch Tiến Hóa Thể, Kỹ năng Hắc Hỏa (D cấp), Lực Sĩ Ngân Đai (D cấp).

Đang hưng phấn kiểm kê vật phẩm, chợt một âm thanh lạnh nhạt vang lên:

- Anh đã tỉnh rồi thì ra ăn cơm đi.

- Ừm, cô không sao chứ. Minh Tú ngước nhìn lên thì thấy Khả Vân đứng trước cửa nhìn hắn.

- Thương thế đã không còn nghiêm trọng. Khả Vân nhẹ nhàn nói.

- Đi thôi! Chúng ta đi ăn, tôi cũng thấy đói rồi. Minh Tú cười cười nói.

- Anh chưa đi vệ sinh cá nhân nha! Anh Tú anh ở dơ quá rồi! Khả Nhi đứng kế bên trêu chọc nói.

Minh Tú mặt đen lại, liếc nhìn Khả Nhi một cái, đưa tay sờ đâu cô, vội ho khan một cái.

- Khụ.

Tại bàn ăn, sau khi ăn xong, Minh Tú bày chiến lợi phẩm cho mọi người xem. Mọi người nhìn thấy thì ánh mắt lắm lánh hẳn lên, trông mà thèm thuồng.

- Đây chính là chiến lợi phẩm mà chúng ta chém gϊếŧ bọn chó biến dị nhặt được. Khả Vân cô nhận Băng Chi Giới Chỉ này đi. Kế Ân em lấy Phòng Hộ Phục cấp F của em đưa cho Thanh Hải, em mặc Phòng Hộ Phục cấp E này vào, cùng mặc thêm Lực Sĩ Ngân Đai này luôn.

Phân phối chiến lợi phẩm là điểm mấu chốt của đoàn đội, một khi phân phối bất công thì cả đoàn đội có khả năng sụp đổ. Tuy nhiên, hắn là thủ lĩnh một căn cứ, không phải trưởng nhóm của một đội, hắn cần mình và người của hắn có lực lượng cường đại, để trấn áp một phương, nếu bọn họ quá yếu không thể phục chúng được.