- Được rồi, vậy tiếp theo sẽ là tôi. Minh Tú đỏ mắt, hai tay xoa xoa, cười nói.
- Anh cầm lấy, nó không thích hợp với tôi, với lại thanh kỹ năng của tôi đã đầy. Khả Vân thu hồi lại hàn khí, liền ném sách kỹ năng vừa nhặt được cho Minh Tú.
- Ma Đằng Trói Buộc (E cấp): dùng Ma Đằng trói buộc đối phương, còn kèm theo độc tính tê liệt.
Tinh thần: +15
- Thanh Hải, Khả Nhi hai người ai muốn học. Hai người đều chọn chuyên chúc S cấp, nên thanh kỹ năng đều bị hệ thống hạn chế chỉ có hai ô kỹ năng, hiện Thanh Hải có kỹ năng Hỏa Cầu Thuật, Khả Nhi có kỹ năng Sinh Mệnh Chi Nguyên. Một là theo phương hướng Hỏa pháp sư, kèm khống chế, lại thêm hệ mộc cộng hỏa, cũng là một cái tuyệt phối. Một bên là Mục sư thuộc về hệ trị liệu, thêm vào khống chế cũng không đến nỗi tệ. Hai người tự quyết đi, việc này tôi cũng khá đau đầu.
Minh Tú nhìn vào sách kỹ năng, nhìn vào hai người chau mài nói.
- Thôi cứ nhường cho Khả Nhi đi, con trai không thể nào tranh giành với con gái được, với lại người đó là Khả Nhi. Thanh Hải nghiêm túc nói, hắn ưởng ngực cố gắng thể hiện sự ga lăng của mình, tuy nhiên trong lòng hắn đau như cắt, nước mắt lưng tròng.
- Em muốn có kỹ năng bảo hộ hơn là khống chế, anh Hải theo hướng pháp sư, cho anh ấy học là tốt nhất. Khả Nhi cười nói.
- Cô thấy thế nào. Minh Tú xoay qua nhìn Khả Vân nói, hắn cần lấy ý kiên của cô, dù gì quái là do cô ấy gϊếŧ.
- Tôi đã nói rồi, anh là đội trưởng tất cả đều anh quyết định. Khả Vân lạnh nhạt nói.
- Được Thanh Hải anh học đi. Minh Tú quyết đoán đưa sách kỹ năng cho Thanh Hải.
- Cảm ơn em, Khả Nhi. Thanh Hải vui vẻ vội tiến lên nhận sách kỹ năng, một đoàn linh quang bay vào cơ thể hắn.
- Anh mạnh lên rồi nhớ bảo hộ em nha, hi hi. Khả Nhi cười nói.
- Tất nhiên rồi, ai muốn đυ.ng vào một sợi tóc của em phải bước qua xác của anh. Thanh Hải vộ ngực tự tin nói.
- Anh nhớ điều anh nói hôm nay, nếu không. Chết! Đột nhiên, Khả Vân lạnh nhạt nói.
- Tất nhiên! Tất nhiên rồi! Thanh Hải giật mình, liên tục nói.
- Được rồi, lái xe về hướng cây cầu đi, bên đó có một khu dân cư, đến đó khảo sát một chút nếu được, sau này chúng ta sẽ phát triển qua đó. Minh Tú cười nói, lập tức mọi người vội vàng lên xe, chầm chậm tiến tới.
- Cứu mạng! Cứu mạng!
Xe chạy được một đoạn, ngang qua ngã ba trường tiểu học Tạ Uyên, bất chợt bọn Khả Vân nghe được tiến kêu cứu. Bọn họ liền xoay qua nhìn về phía bên trái, trong một con hẻm, có một đám người, ba nam hai nữ và một đứa trẻ điên cuồng chạy ra, phía sau là một đám xác sống đang đuổi theo.
- Cút đi!
Trong đám người đang chạy, có một thanh niên tuổi tầm khoảng 25 - 27, tóc nhuộm màu đỏ tía, chộp lấy đứa trẻ tầm 5 -7 tuổi trên tay một người phụ nữ trung niên đang chạy kế bên mình. Hắn liền quăng cô bé về phía đám xác sống đang truy đuổi phía sau.
- Không!!! Con tôi!
Người mẹ bất ngờ, không kịp phản ứng gì, chỉ biết chết trân đứng đó la lên, ánh mắt đầy tuyệt vọng.
- Cái đậu xanh rau má nấu canh chua!
Nhìn thấy tràn cảnh trước mắt, Minh Tú tức giận, ném một câu thô tục. Lập tức lao ra khỏi xe, ba kỹ năng gia tốc vận đến cực hạn, dậm chân nhảy một phát vượt qua đầu đám người đang chạy tới.
- Hu hu hu!!!
Đứa bé bị ném xuống đất, nằm đó đau đớn khóc lên. Một con Cảm nhiễm giả hệ sức mạnh, gầm lên lao tới, một tay bắt lấy đứa bé cầm lên.
- Không!!! Người mẹ nhìn thấy con mình sắp bị cắn nuốt, cô điên cuồng lao tới không quản sống chết.
- Hu Hu Hu!!!
Con Cảm nhiễm giả mở miệng đầy máu của mình ra, đứa bé càng hoảng sợ hơn càng khóc thảm thiết hơn. Trong tíc tắc con Cảm nhiễm giả định cắn xuống, chợt thời gian như ngừng lại, hàn quang lóe lên, cánh tay của con Cảm nhiễm giả đứt ra, một tàn ảnh xuất hiện, bắt đước bé bị rơi khỏi tay Cảm nhiễm giả, tàn ảnh đó tiếp đất, nhún chân lùi lại phía sau. Thân hình đó từ từ hiện ra đó là Minh Tú, hắn cho kiếm vào vỏ, tay bồng đứa bé, nhanh chóng lùi ra phía sau lần nữa, tạo khoảng cách an toàn cho đứa bé.
Con Cảm nhiễm giả kia căn bản không kịp phản ứng đã bị chém đứt tay, nó gầm lên đầy phẩn nộ, cơ thể nó phát ra ánh sáng màu nâu nhạt điên cuồng lao tới. Minh Tú lui lại, giao đứa bé cho người phụ nữ đó.
Tiếp đó, Minh Tú liền nhún chân nhảy lên lao về phía con Cảm nhiễm giả, một kiếm lại xuất ra, con Cảm nhiễm giả đầu bay lên ngay tại chỗ, cơ thể theo quán tính, vẫn di chuyển được một đoạn, dịch đen phun ra, nó ầm ầm ngã xuống.
Tưởng chừng như kết thúc, một hỏa cầu bay đến, Minh Tú vận dụng dị năng vector vào thanh katana, chém một kiếm xuống, cầu lửa phân làm hai nữa, nổ tung hai bên người hắn, tuy nhiên lại không gây ra bất cứ thương tổn nào cho hắn.
Không biết từ đâu xuất hiện, hai bóng đen lao tới, vung trảo chộp xuống đầu Minh Tú. Không suy nghĩ quá nhiều, chợt Minh Tú hóa thành từng đạo tàn ảnh, tránh né sự giáp công của hai con Cảm nhiễm giả hệ tốc độ.
Sát Kiếm xuất hiện trên tay hắn, lượn một vòng theo chiều vector, di chuyển cực kỳ quỷ dị, chém bay đầu một con Cảm nhiễm giả hệ tốc độ.
Ảnh Lang không biết từ đâu xuất hiện, từ dưới bóng con Cảm nhiễm giả hệ tốc độ khác, nhảy lên một trảo đánh xuống. Cảm nhiễm giả ăn một trảo văng ra xa, tuy nhiên nó vẫn chưa chết, Cảm nhiễm giả thuộc về hệ tốc độ nên thể phách khá yếu, tuy Ảnh Lang chỉ Lv.2, nhưng sức mạnh của nó không thể khinh thường.
Ảnh Lang bốn chân vừa tiếp đất, nhảy lên một cái hóa thành tàn ảnh màu đen, liền xuất hiện kế bên con Cảm nhiễm giả, mở miệng cắn một phát ngay cổ nó, Ảnh Lang dùng lực xé ra một khối thịt, dịch đen điên cuồng chảy ra.
Nhưng muốn gϊếŧ xác sống, cần phải đánh nổ đầu mới chết, dịch đen chảy ra, chỉ khiến tốc độ phản ứng của nó chậm lại mà thôi. Minh Tú quỷ dị xuất hiện sau lưng nó, một kiếm đâm vào, kết thúc tính mạng của nó.
- Không có rớt đồ. Minh Tú buồn bực nói, lúc trước hắn gϊếŧ mấy con Cảm nhiễm giả đều rớt đồ, tuy nhiên, hôm nay hắn đã gϊếŧ năm đầu vẫn không có nhặt được bất kỳ vật phẩm nào. Hắn thầm nghĩ có phải hôm nay hắn ra đường cày quái quên coi ngày hay không.
- Chút mừng ký chủ đạt Lv.9, tất cả thuộc tính cộng một, ngoại trừ điểm may mắn. Ngoài ra, ngài được cộng thêm một điểm thuộc tính ngoại mức.
- Chúc mừng sủng thú Ảnh Lang đạt Lv.3.
- Cộng điểm vào chỉ số nhanh nhẹn. Minh Tú lập tức cộng vào điểm nhanh nhẹn, sinh mệnh hắn cần để lại lần sau, hiện giờ hắn cần tốc độ tăng lên cực hạn.
Bọn người điên cuồng chạy trốn lúc nãy trố mắt nhìn tràn cảnh chiến đấu của Minh Tú chém gϊếŧ xác sống, trong ánh mắt bọn họ đều ánh lên sự hâm mộ, đầy ao ước.
Giờ khắc này trên người của Minh Tú còn dính khá nhiều dịch đen trong mắt của bọn họ vô cùng ghê sợ, nhưng họ cảm thấy đầy khí phách, đủ nam nhân dũng mãnh.
Chợt một tường băng xuất hiện trước người Minh Tú, ngăn cản một hỏa cầu lửa bay đến, băng phong phá toái, nhưng Minh Tú vẫn kịp thời lùi lại.
- Theo tôi rời đi!
Minh Tú nhìn qua đám người và trầm giọng nói ra.
Đám người nghe thấy Minh Tú nói liền vô cùng sợ hãi, vội vội vàng vàng chạy ra ngã ba hẻm.
- Thế nào, có cần chiến không? Thanh Hải nhìn vào hẻm, căng thẳng nói.
- Không cần, con hẻm quá nhỏ, không thích hợp để chiến đấu, mọi người lui lại, dụ nó ra.
- A! Cứu mạng! Cứu mạng!