- Thời gian còn lại không nhiều, chúng ta đi cày cấp trước đi. Xuất phát!
Minh Tú không nói gì thêm về vấn đề di chuyển đến căn cứ Đà Lạt, mục tiêu hiện tại của hắn là cấp 10.
Khi bọn Minh Tú đang đi lại đám người Khả Vân, thì nhìn thấy một cậu nhóc chạy đến trước người Ngọc Trinh, dùng ánh mắt to tròn, đen nháy, đầy tội nghiệp nhìn qua cô nói:
- Chị gái xinh đẹp, có gì cho em ăn không? Em đói!
Ngọc Trinh không cầm lòng được, lấy một gói bánh từ trong túi không gian ra. Cậu nhóc vừa nhận được gói bánh, liền hai mắt tỏa sáng, vui mừng nói cảm ơn, cậu nhóc cẩn thận ôm gói bánh vào trong lòng, vội vàng nhanh chóng rời đi:
- Em cảm ơn chị! Em cảm ơn chị!
- Chị gái xinh đẹp! Cho em chút gì ăn đi! Em đói!
- Chị gái xinh đẹp! Chị là người tốt, xin chị cho em chút gì ăn đi, em đói!
- Em đói!!!
…
Nhìn thấy Ngọc Trinh tặng bánh, một đám con nít còn lại liền nhanh chóng vây quanh trước mặt cô, nhìn cô ánh mắt đầy tội nghiệp, liên tục cầu xin.
Ngọc Trinh có chút không biết phải làm sao, cuối cùng đành thở dài đem các loại đồ ăn vặt trên người lấy ra cho bọn trẻ.
Bọn Khả Vân cũng cảm thấy tội nghiệp bọn trẻ, cũng đem đồ ăn vặt ra cho.
- Anh Tú! Thấy Minh Tú đến Khả Nhi gương mặt đang vui cười phát bánh cho bọn nhỏ, thì đột nhiên đôi mắt ngập nước, tội nghiệp nhìn hắn, khiến cho người nhìn vào đầy thương tiếc.
- Anh nên làm tốt việc tôi đã nói. Minh Tú nhẹ nhàn sờ lên đầu Khả Nhi cười cười, sau đó xoay qua nghiêm mặt, nhìn Công Tài trầm giọng nói.
- Tôi biết tôi nên làm gì, xin anh yên tâm. Công Tài cũng toát mồ hôi hột, vội vàng nói.
- Được rồi, hiện giờ tôi Lv8 và Khả Vân Lv.9 gần tiếp cận Lv.10, Mặc Tài vừa đạt Lv.7, Thanh Hải Lv.6, Khả Nhi Lv.5, Mặc Tài Lv.4, những người còn lại đều là Lv.2, hoặc Lv.3. Chúng ta không thể nào kéo hết tất cả mọi người đều đề thăng lên Lv. 10 trong vòng hai ngày tiếp theo được. Nên tôi quyết định những người đạt Lv.4 trở lên sẽ đi cày cấp, những người còn lại, ở lại căn cứ phụ trách quản lý căn cứ. Mọi người, ai có ý kiến gì không?
Minh Tú nhìn một lượt các thành viên trong đội của mình, sau đó trầm giọng nói.
- Tụi em không có ý kiến, đi theo anh cũng gây ra vướng víu, anh yên tâm, sau khi bọn anh quay lại mọi thứ sẽ khác. Mộng Kiều nhẹ nhàn cười nói.
- Em cũng không có ý kiến. Minh Ngọc, Minh Trung tiếc nuối, nhẹ nói, tuy bọn họ muốn mạnh lên, nhưng đối với họ, trong vòng 2 ngày đạt cấp 10 là chuyện không thể nào.
- Vậy bây giờ Minh Ngọc đi theo Công Tài xử lý nội vụ, Minh Trung dẫn theo những thanh niên trai tráng khác cảnh giới xung quanh. Mộng Kiều, Ngọc Trinh hai cô lo phần bọn nhỏ, người già và phụ nữ, phân bố lại chổ ở, công tác hậu cần.
Đột nhiên, Mộng kiều đi lên một bước nhẹ nhàn ghé vào tai Minh Tú nhẹ nói điều gì đó.
- Thanh niên này và người trung niên này tên gì, cấp mấy?. Minh Tú nhìn về phía hai người sau lưng Công Tài chỉ nói.
- Thủ Lĩnh! Tôi tên Văn Chiến, hiện tại Lv.4.
- Thủ Lĩnh! Tôi tên Quốc Thiên, hiện tại Lv.2.
Hai người sợ hãi, nhưng vẫn cố gắng áp chế tâm tình của mình lại, nghiêm túc bước lên một bước, hô to lên nói. Nhất là người trung niên, hắn sợ Minh Tú ghi thù, hai tay hắn nắm chặt run rẫy, mồ hôi tuông ra ướt đẫm lưng.
Thanh niên được Minh Tú chỉ định chính là người đã lao vào Tinh anh Chiến sĩ Cảm nhiễm giả đêm trước, ngăn chặn một chút thời gian cho bọn Khả Vân, để Minh Tú kịp thời lao đến ứng cứu, nếu không chậm một giây, có thể bọn Khả Vân đã có thêm một người thiệt mạng.
Còn người trung niên tên Quốc Thiên đang run rẫy đứng đó chính là lão tài xế đã đâm vào bọn Minh Tú vào chiều hôm qua.
- Văn Chiến, hiện anh sẽ được thăng chức làm đội trưởng đội hộ vệ, bảo vệ giúp tôi Mộng Kiều và Ngọc Trinh. Anh có thể cho tôi tin tưởng sao?
- Sẳn sàng hi sinh vì nhiệm vụ. Văn Chiến vui mừng hô to nói.
- Cậu không cần thiết như thế, cầm lấy. Minh Tú cười nói, đưa qua cho Văn chiến một thanh kiếm cấp F, một tấm khiên cấp F. Nghĩ nghĩ một chút, Minh Tú liền cho hắn thêm đôi giày cấp F, một trái táo sức sống.
- Cảm ơn thủ lĩnh! Cảm ơn thủ lĩnh! Văn Chiến vui mừng liên tục cảm ơn, đây là những vật phẩm hắn bị thu lại, ngoài ra, hắn cũng nhận thêm một đôi giày, một trái táo sức sống.
- Quốc Thiên, anh cũng nhận một thanh kiếm đi, đi theo Minh Trung cảnh giới xung quanh.
Minh Tú nhìn qua người trung niên cười nói, lúc chiếc xe lao tới định đυ.ng bọn hắn, Minh Tú có thấy người này giảm bớt tốc độ, tuy nhiên vì bị uy hϊếp đến tính mạng mới tăng tốc điên cuồng lao tới.
Lúc đó, không phải người trung niên này chạy lẹ mới thoát thân, mà hắn phát thiện tâm, tha cho người này một mạng, Hiện giờ, là lúc hắn cần dùng người, người tốt hắn cần phải hấp thu, không thì rất lãng phí.
- Cảm ơn Thủ lĩnh! Quốc Thiên tưởng mình sẽ bị trả thù, không ngờ lại có được ân huệ như thế, tránh thoát được một kiếp, Quốc Thiên vui vẻ, cung kính đi lên nhận kiếm.
- Công Tài đây là những vật của anh. Minh Tú nhìn qua Công Tài, đưa cho hắn một thanh kiếm cấp F, một vòng tay cấp F, ba quả táo mỗi loại một quả.
- Cảm ơn Thủ Lĩnh! Công Tài vui mừng đi lên nhận vật phẩm.
- Những người còn lại, đi lên nhận gậy tân thủ. Hơn mười người thanh niên, vui vẻ lên nhận trang bị, tuy chỉ là gậy tân thủ, nhưng có còn hơn không nha.
- Được rồi, trước mắt sẽ là như thế, đợi qua hai ngày, chúng ta lại phân chia lại một lần nữa. Minh Tú cười cười nhìn mọi người nói.
- Vâng! Thủ Lĩnh! Mọi người đồng thanh hô lớn.
- Trể rồi, chuẩn bị xuất phát! Minh Tú nhìn bọn Khả Vân và nói.
….…………..
3:06 pm, cách khu dân cư Nine South không xa, trên đường Phạm Hữu Lầu.
Ầm….
Một con Chiến sĩ Cảm nhiễm giả bay đầu rơi xuống đất, kế bên nó tuông ra một quyển sách kỹ năng.
Tinh linh mặt bộ áo xanh nhạt theo phong cách Đông phương trên trán có chữ S, cầm quyển sách kỹ năng bay về phía Khả Vân.
- Sao rồi! Minh Tú nôn nóng vội hỏi.
- Cũng không tệ. Khả Vân nhếch miệng lên cười, khiến mọi người đơ ra.
- Quá đẹp. Thanh Hải buộc miệng nói, đây là lần đầu tiên trong nhóm, mọi người thấy Khả Vân cười nha.
- Anh muốn hỏi đạt Lv.10 có chổ tốt gì, hay là phần thưởng nhiệm vụ Trí tuệ giả. Khả Vân nhìn hắn tựa như đùa nói.
- Cô mau nói đi à! Minh Tú lòng nóng như lửa đốt, hắn gấp muốn chết, nhưng mà hôm nay cô ấy không biết bị gì lại có thể có tâm tư đùa giỡn, không giống như thường ngày.
- Đạt Lv.10 anh được tặng một điểm cường hóa kỹ năng, có thể đi đến Tân Thủ Thôn đăng ký nghề nghiệp, ngoài ra còn tặng thêm 2 điểm thuộc tính ngoài định mức. Tôi lại là 1/1000 người đạt Lv.10 đầu tiên, được tặng thêm một kỹ năng bị động ngoại mức.
- Đủ trâu bò nha. Mọi người vô ý thức nói lên, đưa ánh mắt hâm mộ nhìn cô.
- Vậy còn phần thưởng nhiệm vụ Trí tuệ giả. Minh Tú hô hấp có chút dồn dập vội hỏi.
- Cũng không nhiều lắm, Huyết Thủy Trung Cấp (Nhỏ) x2, Táo Trí Tuệ x3, Táo Sức Sống x3, Táo Sinh Mệnh x3, một trang bị cấp C không hoàn chỉnh. Khả Vân tựa như cười nói.
- Đậu xanh rau má nấu canh chua, đủ trâu bò, cấp C nha, tôi chưa từng thấy bao giờ. Thanh Hải, lỡ miệng thô tục la lên.
- Anh nói cái gì? Đang cười, Khả Vân chợt thay đổi sắc mặt, hàn khí cuốn về phía Thanh Hải.
Thanh Hải hoảng sợ, lấy tay bịt miệng, liên tục lắc đầu, hắn không dám lùi lại, nếu hắn lùi lại sợ kí©h thí©ɧ bà cô này thì hắn chỉ có nước chết.