Càn Thanh cung. Khang Hi đế phê xong một phần tấu chương, khép lại tấu chương, ngẩng đầu tùy ý ném tới một bên, một bên không chút để ý nói “Truyền Nạp Lan Minh Châu yết kiến.”
Cố Hỉ khom người đáp “ Rõ ”
Bước nhanh hướng ngoài cửa đi đến, trong lòng rơi lệ, hoàng thượng yêu, ngài rốt cục cũng tiếp khách sao? Nạp Lan đại nhân đợi ngài đã nhiều ngày rồi đó.
Ngoài cửa Càn Thanh cung, Tác Ngạch Đồ cùng Nạp Lan Minh Châu đứng một bên, Tác Ngạch Đồ nhắm mắt dưỡng thần, Nạp Lan Minh Châu khi thì nhắm mắt, khi thì trợn mắt nhìn bầu trời, khi thì khóe mắt trộm miết qua Tác Ngạch Đồ
Tác Ngạch Đồ chắp hai tay sau lưng, nhắm mắt dưỡng thần, trong lòng lại đang cười lạnh, hừ, Nạp Lan Minh Châu ngươi lén nhìn gia?! Thiếu kiên nhẫn quá.
Hoàng thượng khẳng định sẽ gọi ta đầu tiên! Tác Ngạch Đồ có chút tự tin, từ ngày đó nghe câu kia “Lạc hậu sẽ bị đòn ”. Sau, Tác Ngạch Đồ thập phần tự tin, nhất định là câu nằm trong ‘ sách’ của Thái tử gia, hoàng thượng đã trích dẫn, vậy thuyết minh hoàng thượng đối Thái tử gia vẫn thập phần đau sủng. Tuy rằng hiện tại ở trong cung có nhiều lời đồn bất lợi với Thái tử gia, Thái tử gia lại ám chỉ mình không cần vì hắn xuất đầu, còn dặn không cần kết đảng, nhưng, chỉ cần trong lòng hoàng thượng coi trọng Thái tử gia, vậy có thể an tâm.
Những người mà hoàng thượng đau sủng bên ngoài chỉ là phù vân mà thôi, vị trí trong lòng hoàng thượng mới là tối trọng yếu!
Bất quá, Tác Ngạch Đồ vẫn có chút lo lắng, Thái tử gia đối thái tử vị cũng không nhiều hứng thú na, Thái tử gia, cho dù ngài vô tình với cái kia vị trí, chính là, ngài là Thái tử gia nha, không tranh cũng phải tranh nha.
Thái tử gia vẫn còn nhỏ, đối mấy vấn đề này chắc chưa lo lắng đủ toàn diện.
Bất quá, không quan hệ, Thái tử gia, thúc công sẽ bảo vệ ngươi!
Tác Ngạch Đồ trịnh trọng thề trong lòng.
Một tiếng lanh lảnh vang lên “Hoàng thượng có chỉ, tuyên Nạp Lan Minh Châu yết kiến!”
Tác Ngạch Đồ mạnh mẽ mở mắt ra, có chút không dám tin, hoàng thượng tuyên đầu tiên lại là Nạp Lan Minh Châu?!
Nạp Lan Minh Châu nới lỏng tâm tư một ít, vội vàng vén lên áo choàng, đi lên bậc thang.
Khi sắp đến chỗ rẽ, Nạp Lan Minh Châu bỗng nhiên quay đầu lại hướng Tác Ngạch Đồ gợi lên khóe miệng đắc ý.
Tác Ngạch Đồ cắn răng, Nạp Lan Minh Châu, ngươi đừng quá đắc ý!
—————————————-
Tác Ngạch Đồ không biết đã đợi bao lâu, đợi cho Nạp Lan Minh Châu đi ra, đã sắp trưa rồi.
Tác Ngạch Đồ trầm mặc nhìn Nạp Lan Minh Châu mặt mày mang ý cười, cười đến xuân phong phơi phới nha, Tác Ngạch Đồ khinh bỉ trong lòng, hừ.
Nghĩ cũng sắp trưa, hoàng thượng có thể sẽ không tuyên người vào yết kiến, khi đang muốn rời đi, Cố Hỉ công công cười tủm tỉm tiến lên “Tác đại nhân dừng bước nha, Tác đại nhân!”
Tác Ngạch Đồ kinh ngạc quay đầu lại, vội chắp tay “Cố Hỉ công công, hoàng thượng có ý chỉ sao?”
Cố Hỉ công công cười tủm tỉm lắc đầu, tiến lên thấp giọng nói “Tác đại nhân, là Thái tử điện hạ muốn mời ngươi đến Thừa Kiền cung uống chén trà……”
Tác Ngạch Đồ trong lòng kinh hãi, Thái tử điện hạ?
Từ lần trước bước vào Tác phủ thăm bệnh sau, Thái tử gia có thể nói cơ hồ cùng Tác phủ chặt đứt liên hệ. Sao lần này…….?
Là do lời đồn đại truyền lưu trong cung rằng Thái tử gia làm việc không đàng hoàng, mang theo đệ đệ tới ngự hoa viên chơi đùa sao?
Vẫn là Thái tử gia nhận thấy được tự thân nguy cơ, cho nên tính toán xin mình giúp đỡ? Bất quá, lấy tính nết Thái tử gia, có lẽ loại tình huống này sẽ rất nhỏ ……..
Bất quá, nhìn Cố Hỉ dẫn đường phía trước
, Tác Ngạch Đồ nói thầm trong lòng, Thái tử gia sao lại cùng vị đại nhân vật ở Càn Thanh cung hòa hảo đến thế?
“Tới rồi, Tác đại nhân, chúng ta nên đi vào.” Cố Hỉ cười tủm tỉm nói.
Tác Ngạch Đồ vội vàng chắp tay với Cố Hỉ. Xoay người, nhìn cửa gỗ màu đỏ trước mắt, đây là cửa sau của Thừa Kiền cung??
Trở ra, Tác Ngạch Đồ giương mắt vừa thấy, nhất thời 囧囧.
Hảo hảo một cái vườn hoa được chăm sóc kĩ càng
, Thái tử gia xắn cao tay áo lên ……… Nặn bùn??
Tác Ngạch Đồ chà xát mắt, chẳng lẽ mình hoa mắt sao?
Sau vài lần lau mắt, Tác Ngạch Đồ trừu trừu khóe miệng, an ủi bản thân, Thái tử gia còn nhỏ, thích ngoạn, cũng là bình thường ……..
“Thúc công, ngài đã tới?” Thái tử gia xoay người nghĩ muốn niết khối bùn, phát hiện Tác Ngạch Đồ đứng ở phía sau mình, vẻ mặt phức tạp, khóe miệng hư hư thực thực run rẩy, không khỏi sáng lạn cười. Đứng dậy vỗ vỗ bùn đất.
“Vi thần bái kiến Thái tử điện hạ, điện hạ cát tường.” Tác Ngạch Đồ cúi chào hành lễ.
Thái tử gia phất tay ý bảo đứng dậy “Thúc công đa lễ rồi.”
Nhìn bốn phía, trừ bỏ Tiểu Thuận Tử
cùng Tiểu Tốt Tử hai cái nô tài ra, cũng không có những người khác, Tác Ngạch Đồ cũng không kiêng dè, gọn gàng dứt khoát hỏi “Thái tử điện hạ, ngài đây là đang làm cái gì?”
Thái tử gia nhợt nhạt cười “Thúc Công, ngài đến xem…….” Thái tử gia chỉ vào vườn hoa nói “Bảo Thành gần nhất tìm được một quyển sách, trên đó nói nếu đem bùn đất làm lỏng, trồng hoa sẽ càng dễ dàng, chính là Bảo Thành đã làm lỏng hoài, vẫn không ra hoa…….”
Tác Ngạch Đồ nhìn Thái tử gia, gặp Thái tử gia mặt mày loan loan, tươi cười nhạt nhẽo, đôi mắt trầm tĩnh, lại xẹt qua một tia lưu quang, trong lòng có chút mê hoặc, Thái tử gia đang có bí mật gì? Tiến lên từng bước, tinh tế vừa thấy, bùn đất quá lỏng, đương nhiên không thể ra hoa….. Đây là chuyện tình rõ ràng, không phải sao? Thái tử gia trí tuệ như thế, sao lại không biết chứ?
“Thúc công, ngươi nói, đây không phải là rất kỳ quái sao?” Thái tử gia tiến lên từng bước, ngồi xổm trước vườn hoa, vẫn dùng đôi tay bẩn hề hề niết niết bùn đất, lẩm bẩm “Rõ ràng đều lỏng như thế
, vẫn không được…….. Thúc công, nếu không ta xiết chặt nó vào, thế nào?” Tuy là câu hỏi, nhưng Thái tử gia nghiêng đầu rồi lại lẩm bẩm “Trên sách nói, xiết vào cũng không được, thúc công, ngươi nói nên làm cái gì bây giờ?”
Tác Ngạch Đồ trầm ngâm một lát, có chút sở ngộ, giương mắt nhìn Thái tử gia, thấy Thái tử gia im lặng, đôi mắt lạnh nhạt lại lưu quang tràn đầy, bỗng nhiên nhớ tới bát trà bị vỡ, Tác Ngạch Đồ nở nụ cười, chắp tay
“Kỳ thật, rất đơn giản, Thái tử gia, ta không quá trông nom nó, chứ để nó thuận theo tự nhiên thì sẽ thế nào nha?”
Thái tử gia loan loan cười “Đúng rồi, thuận theo tự nhiên là tốt rồi. Thúc công, Bảo Thành cám ơn thúc công.” Thái tử gia chắp tay, tươi cười sáng lạn.
Tác Ngạch Đồ vội vàng khiêm nhượng. Lại khách sáo vài câu, tiếp nhận một tờ giấy mà Thái tử ra gọi là “ hỗ trợ mua sắm rồi liền rời đi.
Trước khi rời đi, Tác Ngạch Đồ quay đầu lại nhìn cánh cửa gỗ đỏ đóng chặt, trong lòng than thở, uổng phí mình một sống đã ba mươi mấy năm, vậy mà còn không thấu được tâm tư bằng 1 hài tử!
——————————————————
Càn Thanh cung, Khang Hi đế phê xong toàn bộ tấu chương, đứng dậy chậm rãi bước đi thong thả bước đến trên tháp, tiếp nhận phụng trà, thiển ẩm mấy khẩu, thản nhiên hỏi “Tác Ngạch Đồ rời Thừa Kiền cung chưa?”
Cố Hỉ khom lưng cung kính đáp“Hồi hoàng thượng, Tác đại nhân đã ly khai.”
Khang Hi ừ một tiếng, buông bát trà, có chút đăm chiêu gõ bát trà, thấp giọng nói thầm
“Thuận theo tự nhiên?” Suy tư một lát, Khang Hi đế gợi lên khóe miệng cười, tươi cười mang theo một chút sủng nịch cùng buồn bã “ Hài tử kia thực đúng là! Tác Ngạch Đồ chỉ đến Càn Thanh cung đợi vài ngày, liền khẩn cấp kêu Tác Ngạch Đồ rời đi như vậy? Sợ trẫm tính kế Tác Ngạch Đồ sao? Vận khí Tác Ngạch Đồ cũng thật tốt, hài tử kia là thật tâm kính hắn. Ai………”
Cố Hỉ cùng tất cả cung nữ thái giám bên cạnh, mắt xem mũi, mũi xem tâm, lấy vách tường làm chính mình
“Cố Hỉ!”
“Nô tài ở.” Cố Hỉ công công vội vàng tiến lên từng bước, khom người đáp.
“Truyền ý chỉ trẫm, mệnh Tác Ngạch Đồ đi vùng duyên hải Quảng Đông thị sát.”
“Rõ!” Cố Hỉ dập đầu đáp, trong lòng chấn động, đây là chặt đứt duy trì của triều đình với Thái tử sao? Điều này không thể nghi ngờ là chặt đứt cánh tay của Thái tử gia a.
Không cần bao lâu, tin tức Tác Ngạch Đồ bị hoàng thượng phái đến Quảng Đông đã truyền khắp trong ngoài hoàng thành..
Thái hoàng thái hậu giật mình rớt phật châu trong tay.
Huệ phi kinh hỉ.
Đại a ca có chút mê mang.
Bát bát bánh bao đang ở trong lòng ngạch nương xinh đẹp ôn nhu mà mỉm cười.
Tứ a ca ngạc nhiên vỗ bàn.
Nạp Lan Minh Châu mỉm cười đắc ý.
…………………..
Mà Thái tử gia của chúng ta lại vội vàng mở giấy tuyên thành ra, nắn nót viết “ danh sách mua sắm”
Lưu loát viết xong, Thái tử gia tươi cười sáng lạn đưa cho Tiểu Thuận Tử “Đem cái này giao cho Tác Ngạch Đồ đại nhân, nói là gia phiền toái lão nhân gia hắn đến Quảng Đông mua một ít tiểu ngoạn ý, phải tránh, nhất định phải cùng Tác Ngạch Đồ đại nhân nói, những thứ đó chỉ có Dương nhân (
người nước ngoài / người Tây phương)
mới bán
.”
Tiểu Thuận Tử
khó hiểu “Điện hạ, nội vụ phủ không phải cũng có mấy thứ do Dương nhân dâng lên sao? Ngài nếu muốn, nô tài đi qua chỗ Lăng Phổ đại nhân để lấy.”
Thái tử gia dùng cây quạt vỗ vỗ đầu Tiểu Thuận Tử, hừ lạnh một tiếng “Mấy thứ lễ vật kia là
hoa nhi bất thực(
hào nhoáng sáo rỗng bên ngoài), gia mới không cần đâu.” Trong lòng lại bổ sung nói, tối trọng yếu là, nếu làm cho nam nhân kia biết, khẳng định lại làm ra chuyện động kinh
.
———————————————————————–
Bữa tối, động tác Khang Hi đế thực thuần thục vươn tới món cá, gắp vào trong chén của Thái tử gia đang vùi đầu khổ ăn, tươi cười thiển nhu “Ăn chậm một chút, ta không vội.”
Thái tử gia trong lòng oán thầm, không vội? Gia nếu không ăn nhanh, ngươi sẽ bắt gia ăn thêm đĩa rau. Gia đêm nay cũng không muốn ăn quá no a.
Đợi ăn xong bữa tối, Khang Hi đế tiếp nhận phụng trà, thổi thổi, đưa cho Thái tử gia đang ở một bên
bước đi thong thả để tiêu hóa, cười nói “Bảo Thành, uống trà đi.”
“Tạ ơn a mã.” Thái tử gia nói ra lời cảm tạ ngắn gọn
Một bên Cố Hỉ có chút kinh ngạc, Thái tử gia sao lần này không nói ‘Nhi thần tạ ơn hoàng a mã’? Nghĩ lại rồi nghĩ đến một ít hành động của hoàng thượng lúc trước, Cố Hỉ rối rắm, nhìn trộm nhìn Thái tử gia, yên lặng đồng tình hướng Thái tử gia —
Nếu mỗi lần đều có người chờ ngươi nói xong, một lần lại một lần sửa cho đúng “Chỉ cần nói a mã, không cần thêm nhi thần. Chúng ta là phụ tử không cần hư lễ kia ’, Cố Hỉ nghĩ, nhất định không ai chịu được……..
Thái tử gia có thể kiên trì cho tới hôm nay, cũng không dễ dàng nha.
Lại nghĩ lại tưởng tượng, cái này cũng thuyết minh hoàng thượng hảo thủ đoạn nha.
Khang Hi đế cũng không để ý tới Cố Hỉ rối rắm, trong lòng có chút vui mừng, Bảo Thành cuối cùng không nháo thứ hư lễ kia
. Cái này có coi là một chuyện tiến bộ không nhỉ?
Nhìn Bảo Thành bước đi thong thả rồi ngồi xuống, Khang Hi đế mới cười tủm tỉm mở miệng “Qua vài ngày, khi Tác Ngạch Đồ xuất phát, Bảo Thành tới tiễn đưa đi.”
Thái tử gia gật đầu, cái này cũng là điều hắn đang tính toán muốn hoàng a mã ân điển
Sờ sờ đầu Bảo Thành, Khang Hi đế cười ha hả nói sang chuyện khác.
———————————————————————————-
Ngày hôm đó, Thái tử gia lần thứ hai được rời đi Tử Cấm thành sau khi trọng sinh.
Lần này, là tiễn đưa.
Thái tử gia không có gì thương cảm, Thúc công lúc này rời đi Tử Cấm thành cũng tốt. Không biết nam nhân kia gần nhất suy nghĩ cái gì, đối lão đại cùng lão lục liên tiếp ban cho, trên triều đình, Đông gia chậm rãi phách lối hơn
, đây vốn không phải hảo hiện tượng, thúc công lại hết lần này tới lần khác cố chấp, gần nhất còn ở cửa Càn Thanh cung chờ triệu kiến, làm cho hắn kinh hãi đảm chiến, chỉ sợ thúc công lại sa vào trò ngoạn cân bằng chi thuật của nam nhân kia.
Nhưng thật ra Tác Ngạch Đồ lo lắng không thôi.
Nhìn Thái tử gia một bộ thảnh thơi bình tĩnh, lời dặn đến miệng lại bị Tác Ngạch Đồ nuốt lại.
Ngồi trên lưng ngựa, nhìn thúc công càng lúc càng xa, biểu tình thảnh thơi của Thái tử gia chậm rãi biến mất, cuối cùng trên mặt một mảnh bình tĩnh.
Nếu muốn bảo toàn thúc công, cũng không tất phải rời xa như thế đi?
Rốt cuộc, nam nhân kia đang nghĩ cái gì?
——————————————————–
Trong Càn Thanh cung, Khang Hi đế chắp hai tay sau lưng, nhìn ráng màu đầy trời.
Bảo Thành hiện tại đang trên đường hồi cung đi?
Sao lại đi lâu đến thế? Khang Hi đế nhíu mày. Xem ra mình sớm nên đem Tác Ngạch Đồ dời khỏi Bắc Kinh
. Xem ra Bảo Thành đối
Tác Ngạch Đồ ỷ lại như vậy, tín nhiệm như vậy, lần trước Tác Ngạch Đồ khuyên bảo vài câu, Bảo Thành liền nói chuyện cùng mình
. Tác Ngạch Đồ đối Bảo Thành có ảnh hưởng lớn đến vậy sao? Trong tâm của hài tử kia, Tác Ngạch Đồ nhất định chiếm địa vị rất trọng yếu đi.
Khang Hi đế rất không thích điểm ấy, muốn trong tâm hài tử kia, mình mới là là tối trọng yếu!
——————————————-
Thái tử gia đi đang trên đường hồi cung, tiểu thái giám bên người Lữ Chính Tây bỗng nhiên nghênh diện vội vàng tiến đến, tiến lên thấp giọng nói “Nô tài tham kiến Thái tử điện hạ, điện hạ cát tường, vừa mới trong cung truyền đến tin vui, Nghi chủ tử cùng Hi chủ tử sinh hạ cửu a ca cùng thập a ca…..”
Thái tử gia sửng sốt, lập tức mặt mày loan loan, oa nga, bát gia đảng đại tụ!