Đây là bộ truyện đầu tiên mình edit, và rất tiếc phải thông báo cho mọi người đây là bản cổ đại, rất ngược, BE, tơi tả vô cùng nên nếu những tâm hồn mong manh phong phanh yếu ớt chịu không nổi thì hãy nghĩ cho sức khoẻ của bản thân 🙁
Nhưng bản hiện đại nối tiếp của bộ cổ đại này tên là
Ái tình (quy đồ) do bạn ziney7612 post thì sẽ là HE, ít ngược, khá ngọt.
Trong truyện tác giả để xưng hô của Hoàng hậu và Trọng Hoa đều là nàng. Thế nên rất rối, phải đọc nhiều lần mới hiểu được nàng lúc này là nói đến ai. Vậy nên mình sẽ sửa xưng hô của Trọng Hoa là cô, tuy nhiên sẽ có lúc mắt mờ mà edit hơi loạn, nên mong mọi người nếu thấy đoạn nào rối rối k hợp lý thì cmt chấm vào đoạn ấy cho mình để mình sửa.
Bộ truyện này là lời cảm ơn và hồi báo của mình cho những editor mình đã từng đọc truyện. Vì tính mình thì hay nhớ nhớ quên quên ham đọc liên tục quá nên có thể đã không vote sao hay cmt cho các bạn. Vậy nên mình edit bộ này, dùng hành động làm lời cảm ơn thiết thực nhất đối với những người đã, đang và sắp edit truyện.
Cám ơn các bạn đã bỏ công bỏ sức chia sẻ cho mọi người
P/s: Mình thấy nhiều bạn than vãn hoặc cmt sửa từ của mình ở trong truyện vì mình không sửa lối văn phong QT kiểu: “Trọng Hoa mẫu hậu” thì phải sửa là “mẫu hậu của Trọng Hoa”. Thế thì mình cũng nói luôn là mình hiểu có những bạn cầu toàn, các bạn thích sửa hẳn theo kiểu tiếng việt. Nhưng là thứ nhất, về tình, mình edit truyện này để hồi báo các editor khác edit truyện, cũng tuỳ theo sở thích của bản thân. Không lời lãi hay tiền bạc gì của các bạn, các bạn ở đấy đòi hỏi, các bạn nghĩ như thế nào? Thứ 2, về lý, truyện là truyện trung quốc, mình cảm thấy giữ nguyên lối hành văn là tôn trọng tác giả, tôn trọng văn hoá. Đồng thời mình edit truyện để từ ngữ mượt hơn, dễ hiểu hơn chứ không phải để các bạn đọc lướt qua chẳng nghĩ ngợi gì, đến đoạn cảm thấy quan trọng mới bắt đầu đọc kĩ. Nếu có thể thì mình mong các bạn hiểu, nếu các bạn cảm thấy khó chịu với cách hành văn của mình, cảm thấy phải nghĩ suy như đọc QT, vậy mời các bạn đọc QT. Mỗi người sẽ có 1 cách hành văn khác nhau, ngườii ta không phải bản sao của mình mà phải giống y hay hợp ý mình, cái đấy gọi là tôn trọng!