Lúc trước, Thời Anh luôn nằm mơ thấy một người nam nhân. Trong giấc mơ, người ấy quý trọng, nâng niu cô, tựa như đồ vật trân quý và mong manh nhất. Thật lòng thật dạ mà thương yêu cô… Sau đó, cô được …
Lúc trước, Thời Anh luôn nằm mơ thấy một người nam nhân.
Trong giấc mơ, người ấy quý trọng, nâng niu cô, tựa như đồ vật trân quý và mong manh nhất.
Thật lòng thật dạ mà thương yêu cô…
Sau đó, cô được người nhà sắp xếp, gả cho người đàn ông này.
Đêm tân hôn.
Sắc mặt Trì Dĩ Khâm lạnh băng, giọng điệu xa cách: “Tôi mặc kệ cô vì nguyên nhân gì mà kết hôn với tôi, tốt nhất là cách xa tôi một chút.”
“Dù sao thì tôi cũng không muốn thấy cô.”
Đôi mắt Thời Anh ửng đỏ, cắn môi dưới, tủi thân rơi lệ.